Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Cảnh Sát Đáng Yêu

Cô Cảnh Sát Đáng Yêu

Tác giả: Nhạc Tiểu Nữu

Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015

Lượt xem: 1341340

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1340 lượt.

nhau, nhìn dáng vẻ nói cười của Cao Nham không thể nghi ngờ không giải thích rõ vị trí xấu hổ của mình, cô ta lợi hại như vậy, lại thêm mấy người không quen biết mà Nhậm Vĩ mang đến nữa, điều đó rõ ràng là Cao Nham có chỗ dựa vào.
Cả khuôn mặt Nhậm Hồng đỏ bừng, Lộ Phi Nhi nhìn dáng vẻ của cô, cũng biết cô ấy cảm thấy bất bình thay cho mình, cô ấy lại vẫn đang không ngừng nháy mắt với mình, nhưng mà, cô lấy thân phận gì để tức giận? Bạn gái sao? Cô cũng đâu có được chấp nhận như vậy, tự cô thầm mến anh ta tám năm, nhưng người ta chỉ cần hơn một năm đã tiến triển triển được như vậy, như vậy cô có cần phải nhìn lại năng lực của bản than mình hay không? Cũng tại thời điểm đó, Lộ Phi Nhi sáng tỏ rồi. Vì nếu không cô không chịu nổi, cũng sẽ không khiến cho người khác cảm thấy khó xử, đơn giản buông ra thôi! Thực ra không buông ra cũng không có cách nào. Trái tim không chỗ cho Lộ Phi Nhi này, nên cái gì cũng không cần phải nói.
Ăn cơm xong, mấy người cùng nhau tản bộ đi về, đến lúc sắp rẽ ra, lần đầu tiên Nhậm Vĩ chủ động đi bên cạnh Lộ Phi Nhi, Nhậm Hồng cũng thông minh tự động tách ra. Lộ Phi Nhi tỉ mỉ nhìn Nhậm Vĩ, nhìn người con trai mà mình đã thầm mến thật lâu. Chẳng biết tại sao, đầu óc của mình luôn luôn không nghĩ ra dáng vẻ của anh, chỉ có những lúc nhìn ảnh, mới có thể một lần lại một lần cảm thấy động tâm. Lâu như thế, muốn buông, muốn quên đâu phải là chuyện dễ dàng.
“Khi nào thì quay về?” Nhậm Vĩ mới mở miệng lập tức lại nói câu này, Lộ Phi Nhi cảm thấy trái tim mình như có người dùng dao găm vào một phát.
“Ngày mai.” Lộ Phi Nhi trả lời cực kì ngắn gọn.
“Cái đó… Thật ra mình chỉ coi Cao Nham như là em gái. Chúng ta…” Nhậm Vĩ cảm thấy mình cần phải giải thích một chút, dù sao anh cũng biết tình cảm của Lộ Phi Nhi đối với mình mấy năm qua, hơn nữa chính mình cũng thích cô ấy, còn đối với Cao Nham, anh cũng không rõ là cảm giác gì, thật sự không nói rõ được.
“Nhậm Vĩ, sau này chúng ta không cần gặp lại nhau nữa.” Lộ Phi Nhi nói ra những lời này đã là dũng khí rất lớn của cô rồi. Nói xong, cô xoay người bước đi đến bên Nhậm Hồng, thậm chí cô thầm nói trong mình, chỉ cần cậu ấy chịu giữ lại, chỉ cần cậu ấy chịu nói một câu…
Nhậm Hồng thấy Lộ Phi Nhi đi về phía mình, lại nhìn thấy dáng vẻ Nhậm Vĩ đang muốn ngăn cản nhưng lại do dự phía sau lưng cô ấy, cô nhịn không được hỏi Lộ Phi Nhi, “Như thế nào? Hai người đã nói cái gì vậy?” Lộ Phi Nhi im lặng trong chốc lát rồi nói với Nhậm Hồng một câu, “Người đã không có tâm thì mình sẽ buông.”






Đại Học
“Phi Nhi, dưới lầu có người tìm.” Ngô Viện Viện vừa bước vào phòng kí túc xá liền kêu Lộ Phi Nhi đang nằm trên giường, bên ngoài thật sự nóng quá mà! Ngô Viện Viện hơi béo, cho nên cô rất sợ nóng, một đầu tóc ngắn giống như là vừa mới được gội qua.
“Là ai vậy?” Lộ Phi Nhi đang xem hồ sơ vụ án, dù sao chỉ cần không phải là bố mẹ của cô thì ai tới cũng đều không sao cả.
“Còn có thể là ai nữa? Là cái tên Ninh Vệ Đông ấy! Cậu ta nhờ mình kêu cậu giúp.” Ngô Viện Viện vừa thay quần áo vừa nói, cô biết Lộ Phi Nhi sẽ đối xử với cái tên Ninh Vệ Đông này như thế nào, nhưng mà dù sao thì cũng đều là bạn học nên cô không nỡ đả kích cậu ta!
“Cậu có nói mình không có ở đây không?” Quả nhiên biểu hiện của Lộ Phi Nhi giống y như trong dự đoán của Ngô Viện Viện, chuyển người nằm tiếp, cản bản là không có ý định xuống lầu.
“Thật xin lỗi, tôi đã ăn rồi, mà tỗi cũng còn một số bài tập vẫn chưa làm nên không thể đi ăn được. Cậu hãy đi tìm người khác đi!” Vẻ mặt Lộ Phi Nhi cực kì nghiêm túc, cũng không có ngạo mạn và quá đáng. Hơn nữa, trời sinh tiếng nói của cô rất dịu dàng, nên độ mạnh yếu từ chối vô cùng nhỏ bé. Nhưng mà kinh nghiệm của Ninh Vệ Đông trải qua rất nhiều, tấn công nhiều như vậy mà vẫn không có hiệu quả làm sao còn có thể kiên định được. Thấy Lộ Phi Nhi xoay người muốn đi, Ninh Vệ Đông vội vàng bắt cánh tay, chuyện này rất vô lý, Lộ Phi Nhi cau mày quay đầu lại.
“Rốt cuộc là cậu có ý gì? Tôi với cậu có chỗ nào không tốt?” Ninh Vệ Đông thấy việc đã đến nước này, dứt khoát không đếm xỉa đến.
“Cậu đây là muốn động tay sao?” Trở tay một cái, thoát khỏi kiềm chế của cậu ta, Lộ Phi Nhi tức giận, cái này hơi quá đáng rồi.
“Không có, thật xin lỗi, thật xin lỗi.” Ninh Vệ Đông thấy Lộ Phi Nhi thật sựn tức giận, trong lòng cảm thấy hoang mang, mình quá lỗ mãng rồi.
“Cậu thật sự quá đáng, chịu không nổi từ chối sao? Cảm xúc không ổn định, tính tự kiềm chế kếm, tính tình lộ vẻ kích động, cảm giác thay đổi thất thường. Cậu là ví dụ điển hình của tội phạm tâm lý học.” Lộ Phi Nhi châm chọc nói, Ninh Vệ Đông cũng không phải là không hiểu ý tứ của Lộ Phi Nhi, xấu hổ buông tay ra, là một sinh viên ưu tú, tương lai sẽ làm cảnh sát lại bị người ta đánh giá như vậy quả thực là so với mắng anh càng cảm thấy khó chịu hơn. Lộ Phi Nhi thấy Ninh Vệ Đông không dây nữa nên cũng đi lên lầu luôn, nhưng mà trong lòng cô vẫn cảm thấy hơi hối hận, hôm nay hình như cô có hơi kí


Teya Salat