
Tác giả: Linh Lạc Thành Nê
Ngày cập nhật: 03:38 22/12/2015
Lượt xem: 1341685
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1685 lượt.
nh quả, nhưng cô có cảm giác, tình cảm của cô và Tống Kỳ sẽ được bền lâu.
Xe phía trước đi càng lúc càng xa, một lúc sau Đỗ Mộ Ngôn mới ngồi thẳng dậy.
Vừa rồi, nhìn cảnh Tống Kỳ hôn Tần Tuyên Tuyên, hắn không thể khống chế được mà đánh một quyền vào vô lăng, chẳng may đụng phải kèn xe, sợ bọn họ nhìn thấy hắn phải xoay người trốn đi.
Hắn không biết nếu mình tiếp tục đi theo bọn họ, hắn còn không khống chế được bản thân bao nhiêu lần nữa, bây giờ tốt nhất là hắn nên quay đầu rời đi. Nhưng hắn không khống chế được chính mình nữa, hắn muốn đi theo hai người họ…Hắn phải đi theo họ.
Sắc mặt Đổ Mộ Ngôn hơi trầm xuống, tay run nhè nhẹ xoay khóa khởi động xe, đi theo hướng chiếc xe chạy xa xa đằng trước.
Người Đàn Ông Si Tình.
Tống Kỳ chở Tần Tuyên Tuyên tới quảng trường Minh Trạch, quảng trường này là khu thương mại của cao ốc Minh Khai, tổng vốn đầu tư tới năm tỷ, gồm có trung tâm thương mại, trung tâm giải trí cùng nhà hàng khách sạn nơi này nghiễm nhiên trở thành khu vực tiêu biểu giàu có bậc nhất của thành phố N.
Sau khi đỗ xe, Tống Kỳ liền dẫn Tần Tuyên Tuyên vào một nhà hàng Tây trong trung tâm giải trí, là một nơi phong cách tao nhã, bài trí rất tinh về và tất nhiên giá cũng rất xa xỉ.
Sau khi chọn một nơi yên tĩnh để ngồi, Tần Tuyên Tuyên vẻ mặt nghi ngờ nói: ” Học trưởng, sao hôm nay anh lại đưa em tới đây? “
Gia đình Tống Kỳ mở siêu thị, trong nhà mặc dù không tính là đại phú đại quý nhưng ở nơi giá cả đắt đỏ như thành phố N này muốn mua một nơi ở thì vẫn là chuyện dễ dàng, bản thân Tống Kỳ làm bên khu vực tiêu thụ, tiền lương còn thêm tiền thưởng doanh số, hàng tháng thu vào hai, ba vạn là chuyện bình thường, bởi vậy xe anh ta đang đi cũng là năm ngoái tự mình bỏ tiền ra mua.
Tần Tuyên Tuyên ngẩn ngơ, trên mặt nổi lên một tầng đỏ ửng, “ Ngày này có gì đặc biệt đâu mà…”
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng cô lại vui như hội, ngày kỷ niệm nho nhỏ như vậy, học trưởng đều nhớ rõ…
Tống Kỳ cầm lấy tay Tần Tuyên Tuyên, nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, “ Mỗi một ngày được ở cùng em, anh đều hận không thể từng ngày mà chúc mừng.”
“Xoảng!”
Bên cạnh bỗng nhiên phát ra âm thanh chói tai, tiếng thủy tinh vỡ nát tạo ra âm thanh cực kỳ bén nhọn.
Tống Kỳ và Tần Tuyên Tuyên đều nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, lại chỉ thấy được chiếc ly đế cao bể tan tành trên mặt đất, mà người ngồi bên đó lại vì tấm vách ngăn mà không thấy được.
Nhân viên phục vụ nhanh chóng tới xử lý, Tống Kỳ cùng Tần Tuyên Tuyên cũng chỉ cho rằng đó là việc ngoài ý muốn, quay đầu lại vừa nói chuyện vừa chờ nhân viên mang đồ ăn lên.
Mà sau tấm ngăn, chính là Đỗ tổng của tập đoàn Minh Khải, trên mặt đeo chiếc kính râm tiện tay mua trên đường đi để che giấu thân phận.
Hắn nhớ lại, trước kia hắn bức chết Tống Kỳ, thật sự là quá tiện nghi cho hắn ta, hắn nên làm cho Tống Kỳ bán thân bất toại (liệt nửa người), cả đời sống không bằng chết! Dựa vào cái gì, mà tên Tống Kỳ kia lại tốt số hơn hắn như vậy, cưới được cô gái tốt như Tuyên Tuyên, mà Tuyên Tuyên cũng yêu hắn ta? Loại việc này, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra một lần nữa! Nếu hắn có thể trọng sinh sớm hơn một chút, khi mà hai người kia còn chưa gặp nhau thì thật tốt… Nhưng không sao, hiện tại vẫn còn kịp, hắn có thể thuê người giết hắn ta, cũng có thể tạt axit hủy đi khuôn mặt hắn ta, còn có thể khiến hắn ta bị tai nạn giao thông bán thân bất toại…
Trong đầu Đỗ Mộ Ngôn hiện lên đủ kiểu thủ đoạn ác độc, trên mặt hắn vẫn mang theo ý cười tàn khốc mà vặn vẹo.
Nhưng mà, tất cả những hình ảnh đều ngưng hẳn bởi gương mặt đẫm nước mắt của cô. Rõ ràng là khóc, nhưng lại bi thương đến thế, tuyệt vọng đến thế, khi nhìn hắn lại mang theo hận thùmãnh liệt, như là một con mãnh thú, muốn cắn nuốt hắn.
Đỗ Mộ Ngôn hít một hơi thật sâu, đem tất cả ý nghĩ ác độc kia ném ra khỏi đầu. Đời này, hắn không muốn làm cho Tuyên Tuyên lại hận hắn, trước kia bị cô mắng là “ tên cầm thú làm ra những việc ti bỉ vô sỉ ngoan độc”, hắn không thể lại làm vậy. Có lẽ, nếu không phải là những chuyện”ti bỉ vô sỉ ngoan độc “, hắn nghĩ, cho dù Tuyên Tuyên biết, cũng sẽ không để ý đi ? Tuyên Tuyên của hắn chính là một cô gái ôn nhu, thiện lương lại hiểu lòng người như vậy…
Bầu không khí trong nhà hàng thật tốt, Tống Kỳ cùng Tuyên Tuyên cùng nhau ăn cơm thật cô cùng vui vẻ, dù ở trong mắt người nào thì hai người họ thật xứng đôi.
Sau khi dùng bữa xong, hai người chậm rãi ra khỏi nhà hàng, tay nắm tay đi đến rạp chiếu phim. Mà phía sau bọn họ, là Đỗ Mộ Ngôn đang ngụy trang đi theo đằng xa, tầm mắt hắn chăm chú nơi hai người họ nắm tay, ánh mắt khiến người ta rét lạnh.
Đến rạp chiếu phim, Tống Kỳ đi trước lấy vé cho bộ phim hai người đã chọn từ trước, Tần Tuyên Tuyên chờ phía sau, tự mình đi mua bỏng ngô và đồ uống. Hôm nay là ngày khởi chiếu đầu tiên bộ phim tình cảm hài hước mà Tần Tuyên Tuyên luôn mong đợi, vài ngày trước, Tống Kỳ đã đặt vé, chổ ngồi ở khu vực trung tâ