80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Tác giả: Thần Hi

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134651

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/651 lượt.

ô ấy trở về nhà Hoàng Sa Na, sau khi kết thúc sẽ đón cô." Byron đề nghị.
"Để nói sau!" Shabaka buông cái ly trên tay, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Đi đâu?" Pierre tò mò hỏi.
"Tan họp." Cửa thư phòng đồng thời bị đóng lại, Shabaka chỉ bỏ lại một câu.
"Cứ như vậy?" Pierre không thể tin được nhìn Byron hỏi.
Shabaka làm sao lại biến thành cái bộ dáng này, rõ ràng đang thảo luận chuyện công, lại gấp gáp rời đi, đây không phải là đồng nghĩa muốn hai người bọn họ tự mình làm?
"Không có biện pháp, người yêu lớn nhất."
Byron không quan tâm nhún nhún vai. Anh hiểu được, hiện tại Shabaka một lòng đều ở trên người Chi Liễn, hiện tại cho dù có chuyện lớn, trong đầu của cậu ta nhất định đều là Chi Liễn. Cho nên những ngày này, chỉ sợ hai người bọn họ phải vất vả chút.
Như đã nói qua, hoàn hảo bọn họ tìm được Shabaka, nếu như bọn họ không tìm được cậu ta, nói không chừng Shabaka còn không định liên lạc cùng bọn họ, chỉ muốn ở lại cùng Chi Liễn, cùng cô hai người đơn độc chung sống, bồi dưỡng tình cảm.
Haizz! Thấy sắc quên bạn. Byron và Pierre hai người nhìn đối phương, trong lòng đồng thời nghĩ như vậy.






Trong mắt mang theo hốt hoảng làm chuyện xấu, Chi Liễn cầm bản vẽ và bút trên tay, co thân thể lại, cẩn thận, lén lút xuống lầu, đi tới cửa chính.
Nghĩ đến chuyện hiện tại mình cần làm, lòng của cô từ từ dâng lên một cỗ cảm giác kích thích, vẻ mặt khẩn trương.
Cũng sắp đến rồi. . . . . . Trên trán của cô ứa ra mồ hôi, một lòng bùm bùm cuồng loạn.
Đi tới trước cửa chính, cô đưa đôi tay không ngừng run rẩy, nhẹ nhàng đem cửa mở ra, vô thanh vô tức đi ra ngoài cửa, rồi nhẹ nhàng đem nó khép lại.
Đợi một hồi lâu. . . . . .
Anh đối với thanh âm nhạy bén dị thường, làm sao có thể không phát hiện!? Chỉ là anh hết sức tò mò, cô dậy sớm như vậy muốn làm cái gì, vì vậy mới bất động thanh sắc muốn nhìn một chút hành động của cô.
Khi cô mở cửa đi ra ngoài thì anh cho là cô muốn rời khỏi, trong lòng cảm thấy hết sức tức giận, tức giận cô muốn âm thầm rời khỏi anh.
Nhưng lúc anh mở cửa, sau khi nhìn thấy hành động của cô, không nhịn được nghĩ muốn cười to.
Chỉ là vẽ tranh mà thôi, có cần thiết lén lén lút lút như vậy sao?
Nhìn cô ngồi trước pho tượng, vẻ mặt chuyên chú. . . . . . Đúng rồi! Chính là ánh mắt này, chính là bộ dáng bây giờ của cô khiến anh cảm giác mê muội sâu sắc.
Có lẽ cô nhát gan, mềm yếu, sợ anh sợ muốn chết, nhưng lúc cô cố chấp chuyện gì thì loại bộ dáng nghiêm túc đó, lại làm cho anh động lòng. . . . . .
Một ý nghĩ trêu cợt cô hiện lên ở trong lòng Shabaka, khóe miệng vẽ ra ý cười, anh không tiếng động bước đến, hướng phương hướng của cô đi tới.
"Cô ở đây làm cái gì?" (A đùa zui thật ='>'>'> )
Một thanh âm trầm thấp mang theo không vui từ phía trên Chi Liễn truyền đến.
Vừa nghe đến thanh âm quen thuộc này, cô không cần quay đầu cũng biết là ai.
Chi Liễn giống như người đầu gỗ cứng ngắc ở nơi đó, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Xong rồi. . . . . . Cô dùng sức nuốt từng ngụm nước bọt, chậm rãi đem đầu quay qua.
Shabaka. . . . . . Tại sao lại ở chỗ này. . . . . .
Giờ phút này, nụ cười trên mặt Chi Liễn so với khóc còn khó coi hơn, cô có một loại dự cảm không tốt giống như tai họa sắp xảy ra.
"Chào, chào." Buông công cụ trên tay, cô cứng ngắc đứng lên, cúi đầu, giống như đứa trẻ làm sai việc gì không dám nhìn anh.
"Cô sáng sớm ở chỗ này làm cái gì?" Giọng điệu của Shabaka mang theo một chút nghiêm túc, một đôi mắt giống như Ra-da không ngừng ở trên đầu cô quét nhìn.
"Tôi. . . . . . Tôi, tôi đang vẽ vẽ." Nếu bị phát hiện, vậy thì không cần lại che giấu nữa. Chi Liễn nhỏ giọng nói, đưa tay chỉ bản vẽ trên đất.
"Tại sao lén lén lút lút làm?" Giọng điệu Shabaka mặc dù nghiêm túc, nhưng đôi mắt lại tràn đầy đùa giỡn trêu cợt.
"Tôi, tôi không có được anh cho phép . . . . . ." Xoắn hai tay của mình, Chi Liễn lo lắng ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn Shabaka.
"Cho nên cô liền thừa dịp mọi người còn đang ngủ chạy đến đây?" Shabaka cố nén nụ cười, nhìn bộ dáng cô chột dạ.
Chi Liễn bất đắc dĩ dùng sức gật đầu.
"Cô có biết, ở chỗ này len lén làm chuyện như vậy là phải bị trừng phạt không?" Hai tay anh vẫn ôm trước ngực, trong khẩu khí có ý vị cảnh cáo.
"Tôi, tôi không biết, thật, thật xin lỗi." Vừa nghe đến trừng phạt, Chi Liễn bị sợ đến thân thể khẽ run một cái.
"Không được, tất nhiên phạm sai lầm thì phải nên tiếp nhận trừng phạt, cho dù cô là khách cũng giống vậy."
"Nhưng, có thể hay không. . . . . . Quên đi?" Chi Liễn đột nhiên đưa tay ôm lấy cái mông mình, mắt mang cầu khẩn nhìn Shabaka. Không nên đánh cái mông cô nha! Kia rất đau a. . . . . .
Cô gái này. . . . . . Cử động của cô khiến Shabaka nghĩ muốn cười to ra tiếng. Cô, cô chẳng lẽ tưởng rằng phạm sai lầm là muốn đánh đòn đi? Đây là trừng phạt cái gì chứ, cô tưởng rằng mình còn là đứa bé sao?
"Được rồi! Nếu chuyện này chỉ có một mình tôi phát hiện, mà những người khác không nhìn thấy, vậy nên t