Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Môn Chủ

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Môn Chủ

Tác giả: Thần Hi

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134366

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/366 lượt.

a không ngừng kể lể, cô gắt gao kéo y phục của anh, rất sợ anh lại đột nhiên rời đi.
"Đúng vậy! Nếu hai người đều rất hạnh phúc, cô ấy tại sao lại khóc đây? Là vô cùng vui mừng mà khóc sao? Tất cả sự thật đã rõ ràng, anh không hiểu rõ vì sao cô ấy lại chạy trốn, không hiểu vì sao cô vẫn đau lòng như cũ, vì sao khóc thút thít?"
Cô thừa nhận, thừa nhận cô vẫn thương anh, ba năm chia lìa cũng không thay đổi. Xích Diễm không chút do dự dùng sức ôm lấy cô, như muốn đem cô nhét vào trong thân thể, khiến hai người hợp làm một thể.
Anh vui sướng hôn trán cô, một lần lại một lần, bừa bãi tuyên bố anh đang vui sướng.
"Nhưng mà . . . . . .Cô ấy hại chết con của mình cùng người yêu, đứa bé kia. . . . . . vốn nên có cơ hội chào đời, đều là cô sơ ý, sơ ý lớn, cô không cẩn thận hại đứa bé như vậy, đó là con của cô cùng người yêu. . . . . . Cô rất sợ người yêu của cô sẽ hận cô, ghét cô, rời khỏi cô, cô rất sợ mình sẽ lại một lần nữa mất đi anh." Cẩn núp ở trong ngực anh, kéo y phục của anh thật chặt.
"Em có muốn nghe người đàn ông kia nói thế nào không?" Giọng nói Xích Diễm êm ái, chậm rãi đưa tay vỗ về thân thể của cô, trên mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
"Người đàn ông kia nói, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng mà đứa bé kia cùng bọn họ không có duyên phận, anh hoàn toàn không trách người phụ nữ của anh, anh chỉ thấy đau lòng cho người phụ nữ đã chịu khổ kia, vào lúc cô khổ sở nhất, người đàn ông thế nhưng không ở bên cạnh cô, anh vừa nghĩ tới là rất đau lòng rồi.
Hiện tại, người đàn ông kia chỉ muốn cho người phụ nữ của anh vui vẻ, để cho người phụ nữ của anh một lần nữa có đứa bé. Đứa bé không có duyên với bọn họ lần trước, có lẽ đang đợi trở thành bảo bảo của bọn họ lần nữa cũng không chừng! Chỉ cần hai người bọn họ không bao giờ rời xa, nhất định sẽ càng có nhiều đứa bé hơn, càng nhiều hạnh phúc hơn chờ hai người bọn họ."
Xích Diễm kéo ra khoảng cách giữa hai người, cúi đầu nhìn Cẩn, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn.
"Người đàn ông kia chỉ hy vọng người phụ nữ của mình có thể vui vẻ giống như trong quá khứ ngọt ngào của hai người, em cảm thấy, cô ấy có đồng ý hay không?" Cẩn cảm động lau sạch nước mắt dâng lên trong khóe mắt, dùng sức gật đầu.
"Sẽ, sẽ, sẽ, cô ấy nhất định sẽ đồng ý, nhất định sẽ." Cô nhào vào trong ngực của anh, lớn tiếng khóc, nước mắt lần này . . . . . là tràn đầy vui sướng cùng hạnh phúc.
Cô tin tưởng, từ nay về sau, cô sẽ không buồn nữa, sẽ không khóc nữa.






Cô hạnh phúc sao?
Đúng vậy. Cẩn nhẹ nhàng xoa bụng của mình, trên mặt hiện lên tình cảm tràn đầy tình thương của mẹ. Cô cười thỏa mãn, lại không nhịn được than nhẹ.
Cô hạnh phúc, nên nói là quá hạnh phúc.
"Tiểu Cẩn." Xa xa, người đàn ông lên tiếng gọi kéo cô hồi hồn trở về.
"Ở chỗ này." Cẩn vẫy tay, cười với người đàn ông đang đi tới, nụ cười ngọt ngào này làm cho người khác không khỏi si mê.
Chị cả trước mắt đang ờ Pháp, hơn nữa hình như còn quen biết một Bá tước nước Pháp, chị hai đang ở Nhật Bản, hình như cùng một người đàn ông Nhật Bản quan hệ không tệ, hơn nữa còn vào trong nhà người ta, chỉ là. . . . . . xem tính cách thích chỉnh người của chị ấy, hình như chị ấy là có mục đích khác!
Về phần chị ba, Cẩn có thể xác định chị ấy hiện tại rất hạnh phúc. Chẳng những có một người chồng là Giáo phụ, hơn nữa. . . . . . còn làm tới Giáo mẫu.
Giáo mẫu a. . . . . .
Chị ấy rõ ràng có tính cách nhát gan nhất trong đám chị em, thế nhưng lại làm giáo mẫu Mafia!
"Em muốn đợi một thời gian nữa, chờ em liên lạc cùng các chị với nhau, nghĩ làm thế nào để cho cha mẹ không tức giận, rồi cùng nhau trở về sẽ tốt hơn."
Nếu như cô trở về trước, người thứ nhất chịu khổ, thực là sẽ rất thảm.
"Anh biết rồi, nhìn em hiện tại dễ mệt mỏi như vậy, làm sao có thể nói đi là đi." Xích Diễm lắc đầu, anh cũng không muốn cô quá mệt mỏi.
Mấy tháng nay đã làm khổ cô, bởi vì thân thể cô gầy yếu, hiện tại trong bụng lại mang theo đứa bé, đúng là một chuyện rất mệt mỏi .
Xem cô bây giờ, rõ ràng ăn rất nhiều, nhưng cả người lại không có mấy lạng thịt, chỉ có cái bụng thì lớn vô cùng. Có lúc cô còn khó chịu đến nỗi không có cách nào ngủ được, vì thế anh càng thêm đau lòng không dứt.
"Không sao cả, anh có máy bay tư nhân, không cần phải chen lẫn với người khác. Trên máy bay nếu đặt thêm giường để cho em ngủ một giấc đến Đài Loan, em có lẽ sẽ thoải mái hơn." Nghĩ đã lâu không gặp mặt các chị, cô thấy rất nhớ.
"Anh nghĩ không bằng chờ qua thời gian này đi! Chờ đứa bé được sinh ra, thân thể em dưỡng tốt rồi trở về cũng không muộn."
"Nói cũng phải, chờ đứa bé được sinh ra, cùng dẫn nó về, ba mẹ em nếu như biết được mình đã làm ông ngoại, bà ngoại rồi, khi nhìn thấy cháu trai, sẽ không tức giận chuyện em đào hôn nữa. Còn có chuyện gả cho người khác." Dù sao cô cùng các chị vẫn nên nghĩ ra đối sách trước thì tốt hơn.
"Đúng, đúng vậy! Ha ha ha!" Xích Diễm hơi lúng túng cười.
Nguy rồi, anh quên nói cho cô biết, mình chính là người đàn ông c