
Tác giả: An Tĩnh
Ngày cập nhật: 03:22 22/12/2015
Lượt xem: 134708
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/708 lượt.
em gái của hắn có một tên tuổi hết sức kinh người, gọi là Phó Bảo Bối, còn không phải là bởi vì cha hắn mong thật lâu mới có một nữ nhi, cho nên không lo chuyện người khác phản đối, vung tay lên trên sổ ghi chép hộ khẩu viết lên ba chữ Phó Bảo Bối, ý chỉ bảo bối của cha mẹ.
“Được rồi, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là Bảo Bối coi trọng cô gái nhà cậu rồi, con bé nói tiền vi phạm hợp đồng không cần cậu trả, tất cả do công ty chúng tôi gánh chịu, nhưng lại muốn vợ cậu ký hợp đồng năm năm, con bé lúc ấy có cho cô gái nhà cậu thời gian từ từ suy tính, nhưng hình như cô gái nhà cậu hết sức…Ách, hưng phấn, làm Bảo Bối trở về thì cô ấy đã ký hợp đồng xong, một bộ sợ Bảo Bối đổi ý.
Cho nên Bảo Bối cũng lập tức ký hợp đồng, hơn nữa phần hợp đồng này có hiệu lực tức thì, cho nên hiện tại cô gái nhà cậu đã là người mẫu công ty chúng tôi rồi.”
“Em gái cậu quyết định thì đều không để ý tâm tình người khác như vậy sao?” Phương Lỗi cắn răng, anh nguyên bản không có nghĩ tới khiến Trần Hoa Nghiên mắc kẹt trong đầm rồng trốn ra được lại chuyển cái sừng lại đi vào bên trong hang hổ, nhưng bây giờ đồ ngốc này cư nhiên ngây ngốc đưa mình đi lên cửa rồi.
Thời gian 5 năm, này được bao lâu?
“Bảo Bối để cho mình chuyển cáo cậu, cô ấy rất cảm kích cậu đem một cực phẩm đưa đến trên tay cô ấy.” Cuối cùng Phó Quân Quyền mới dám nói ra những lời này.
Em gái nhà hắn hắn hiểu rõ nhất, nếu nói cực phẩm đồng đẳng với một gốc cây sáng ngời, sáng trông suốt Diêu Tiễn Thụ, trước khi hết hạn hợp đồng cô tuyệt đối sẽ giống như con đỉa, hút khô hút sạch tài vận trên người Trần Hoa Nghiên.
Phương Lỗi đáp lại là một câu thô tục.
Đối với Phó gia tiểu muội vơ vét của cải, anh cũng có nghe qua, thật chính là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, rõ ràng chính là một thiên kim nhà giàu, cố tình lấy vơ vét của cải mà sống, cả ngày tổng tính toán nên như thế nào từ trên người nghệ sĩ dưới cờ kiếm ra tiền bạc.
Dáng sợ nhất dạ, cô có thể làm cho tất cả nghệ sĩ cam tâm tình nguyện vì cô bán mạng, để cho cô hái tiền.
Phương Lỗi có dự cảm, Trần Hoa Nghiên ngốc kia nhất định sẽ bị Phó Bảo Bối lừa gạt, sau đó còn có thể vui vẻ thay Phó Bảo Bối kiếm tiền.
Anh làm sao sẽ thua trên tay người phụ nữ ngu ngốc như vậy, thích cô thích đến không chịu được đây?
Anh trăm mối vẫn không có cách giải, nhưng anh cũng không có lãng phí quá nhiều thời gian suy nghĩ cái này, ngược lại tốn nhiều thời gian hơn suy nghĩ tối nay đến nơi hẹn thì nên mặc gì chính mới đúng.
Nghĩ tới vấn đề này, một buổi chiều cư nhiên cứ như vậy đi qua.
Công ty mới, ký kết xong, lịch trình Trần Hoa Nghiên liền xuất hiện liên tiếp khóa trình huấn luyện, nguyên nhân là cô thụ huấn đã là chuyện mấy năm trước, nếu như muốn lên một tầng nữa, căn cơ cô phải lần nữa phải ổn.
Đối với an bài này, Trần Hoa Nghiên cũng không có cự tuyệt, nhưng lập tức phải huấn luyện trong ngày, thật vẫn làm cho người ta khó khăn tiếp nhận, nhưng là cô cắn răng nhẫn nhịn xuống, không đến muộn cũng không về sớm, cho dù mỗi ngày mệt mỏi cả đầu ngón tay cũng không giơ nổi, nhưng cô như cũ dựa theo lịch trình đi học.
Bận rộn một ngày để cho cô vẫn luôn không có thời gian gặp lại Phương Lỗi, từ lần ăn mừng cô ký hợp đồng với công ty mới, hai người đã lâu không có gặp mặt.
Thật ra thì hiện tại Trần Hoa Nghiên cũng không biết mình nên lấy cái lý do gì đi gặp anh, dù sao cô đã không cần chỉnh hình rồi, anh cùng cô không còn là quan hệ bác sĩ chỉnh hình cùng khách hàng nữa.
Nhưng nói bọn họ là bạn bè, giữa bọn họ lại có một loại mập mờ như có như không, để cho cô không cách nào như đinh chém sắt nói hai người bọn họ là quan hệ bạn bè.
Chỉ là chính cô muốn gặp anh, đến trình độ này, cô thật không có biện pháp đi coi thường mập mờ giữa hai người.
Trước cô không phải là không từng cùng đàn ông khác có mập mờ, nhưng cô luôn rất nhanh sẽ hóa giải mập mờ như vậy, nhưng giờ cô lại ngầm cho phép giữa cô cùng Phương Lỗi có mập mờ.
Trừ thích, cô không tìm được những lý do khác, cô biết cô thích Phương Lỗi rồi.
Lúc nào thì thích, hay giả là tại sao thích, cô cũng không trả lời được, lý do duy nhất có khả năng là bởi vì trừ người nhà ra, Phương Lỗi là người đầu tiên mặc cho cô không để ý hình tượng gào khóc, bởi vì cô cầm áo sơ mi anh như khăn giấy, nhưng anh không có một chưởng đẩy cô ra thôi.
Như vậy một người đàn ông thương yêu người phụ nữ của mình ai cũng muốn có, cô cũng không ngoại lệ, hơn nữa anh nói ánh mắt của cô rất đẹp.
Đã từng coi là mắt to quỷ dị khiên cô phải hổ thẹn ở trong mắt của anh lại rất xinh đẹp, người đàn ông như vậy cô thật sự không muốn biết đi nơi nào tìm người thứ hai.
Nhưng là tại sao tiếp tục mặc cho hai người mập mờ cũng không điểm bứt phá? Đó là bởi vì trong lòng anh từ đầu đến cuối đều cảm thấy, chuyện phá vỡ mập mờ như vậy nên do đàn ông tới làm, mà không phải do cô người phụ nữ này làm.
Nhưng Phương Lỗi chậm chạp không có hành động, lại để cho cô có chút nóng nảy, cô không biết có phải là anh có thói quen hay không, đối với mỗi người