Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cocktail Cho Tình Yêu

Cocktail Cho Tình Yêu

Tác giả: Trần Thu Trang

Ngày cập nhật: 04:49 22/12/2015

Lượt xem: 1341058

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1058 lượt.

n. Đan ngồi thẳng dậy bắt chước tiếng e he he trong bài hát khiến Lập bật cười, cô nói nhanh giữa những đoạn hát:
- Tôi có duyên với bài này. Và anh cười trông rất hay!
1 bài nữa, anh hát theo say sưa.
If I\'m part of you
Open up your eyes, now
Tell me what you see...
Tự nhiên Đan đưa mắt nhìn anh, qua gương chiếu hậu, đôi mắt luôn lạnh lẽo của anh ánh lên 1 tia đắm đuối. Trong cô mơ hồ 1 cảm giác... cô chợt thấy rùng mình.






Đan thức dậy trong tiếng mưa. Cô mở cửa sổ. Mùi đất ẩm ngai ngái từ khoảnh vườn nhỏ theo làn gió xộc vào phòng. Bầu trời âm u sũng nước, những cành cây leo nhỏ trên đầu hồi tả tơi bết vào tường. Cô nghe loáng thoáng tiếng em trai nói về 1 cái ô tô bị cây đổ đè bẹp ở đầu ngõ, chợt thấy bất an. Đêm qua, Lập đưa cô về trong lúc mưa gió nhất. Anh quay xe đi ngay sau đó, thậm chí không thèm nghe câu nói xã giao nhắn anh đi đường cẩn thận của Đan. Liệu có phải là... xe của Lập không? Ồ, không đâu, sao cô lại nghĩ thế nhỉ. Chắc là xe của ông chủ hiệu cầm đồ ở đầu ngõ thôi.
Đan bước xuống cầu thang, thoáng rùng mình vì nền nhà lạnh. Ba và em trai cô đang nấu ăn dưới bếp. Mùi thức ăn ấm áp xua đi cảm giác ủ dột ẩm ướt của 1 ngày mưa. Ông Liêm ngẩng lên hỏi:
- Sao con không ngủ thêm, dậy sớm làm gì?
- Con đói quá không ngủ được - Đan tiến đến chỗ Đức. Cô nhớ ra là buổi tối hôm qua mình không ăn gì. Về đến nhà thì khá khuya, cô không muốn lục đục làm ồn nên chỉ uống thêm hộp sữa. Nhấc đôi đũa trong tay em, cô nói:
- Để chị làm nốt cho. Em pha trà cho ba đi.
- Thế thì tôi yên tâm rồi. Xin lỗi vì phá giấc ngủ của anh.
- Ấy, tôi chỉ nói là tôi ở trên giường thôi, chứ tôi không nói là tôi đang ngủ.
- Ok, ok - Đan cau mặt. Cô không lường được là Lập sẽ giở cái giọng gây sự này ngay sau 1 buổi tối dễ chịu khi cô và anh ta cùng nghêu ngao hát nhạc Beat suốt quãng đường khá dài - Phiền anh nhắn giúp với Thảo là tôi gọi.
- Tất nhiên tôi sẽ nhắn. Còn gì nữa không?
- Không. Cảm ơn anh.
Đan bấm end call. Cô định hỏi thăm cả Lập nữa, dù sao thì đêm qua anh cũng đưa cô về tận nhà trong lúc mưa to gió lớn. Nhưng anh ta đang... ở trên giường và vẫn còn nói được với cô bằng cái giọng đấy thì có nghĩa là trận bão đêm qua chẳng làm gì được anh ta hết!
Mấy cô người mẫu đã chỉnh tề xếp hàng đôi chuẩn bị tiến ra sân khấu. "Phần trình diễn của nhà thiết kế Hoài Đan, công ty thời trang Jinxia" đang đi đến hồi kết thúc. Ơn trời, dù có quýnh quáng hồi hộp 1 chút lúc đầu nhưng 20 phút trình diễn không hề có trục trặc gì. Giờ thì Đan chỉ việc sắm cho mình 1 bộ mặt tươi cười và 1 dáng đi thảnh thơi ra chào khán giả. Vuốt lại tà áo dài và mái tóc được hấp dưỡng bóng mượt, cô bước ra sau đoàn người mẫu, giữa những tràng vỗ tay và chớp đèn máy ảnh, cô nhận bó hoa của Phương Thùy, người mẫu chính trong phần trình diễn, cúi chào khán giả khắp các phía bao quanh sân khấu rồi xoay người đi vào. Những cộng sự ngay lập tức xúm vào thu dọn quần áo và 1 số phụ trang hỗ trợ. Người của Jinxia vốn rất thạo việc nên cô không phải vất vả nói nhiều. Giao lại việc cho họ, cô luồn ra phía trước, ngồi vào chiếc ghế bên cạnh bà Giang để xem nốt phần trình diễn của những nhà tạo mẫu còn lại. Bà hơi nghiêng gương mặt phúc hậu và thân hình đẫy đà về phía cô, mỉm cười:
- Cháu làm tốt lắm. Người mẫu diễn rất có hồn.
Đan cũng mỉm cười. Dĩ nhiên cô phải hài lòng vì đội người mẫu không ngôi sao mà đích thân cô đã tuyển chọn. Họ toàn là những người có ý thức công việc, luôn đến đúng giờ, tập nghiêm túc và sẵn sàng ở lại muộn khi chưa đạt, tóm lại là không thể chê vào đâu được. Đan gần như chắc chắn bộ sưu tập của mình sẽ đoạt 1 trong 2 giải thưởng cao nhất. Cô nắm tay bà Giang nhè nhẹ. Bàn tay bà lạnh và ướt mồ hôi. Bà còn run hơn cả thí sinh trực tiếp là cô nữa. Giọng bà thì thào háo hức:
- Nhìn mấy bộ dạ hội cháu dựng thích quá. Mấy sếp đang muốn đẩy mạnh mảng này cho dịp cuối năm.
- Hôm qua Emilio xem clip xong cũng nói với cháu như vậy, nhưng có vẻ Emilio thích loạt công sở hơn.
- Ừ, nghề của chàng mà, hắn đang đề nghị nhập vải để làm số lượng lớn rồi... Sao mà lâu trao giải thế không biết!
- Còn 1 phần nữa của Đỗ.
- Ờ, năm nay Đỗ làm thường nhỉ, chẳng có ý gì mới. Thế là cháu chắc suất giải Triển vọng rồi.
- Cháu nghĩ là sẽ có giải cao hơn. Hôm thuyết trình cả chị Trâm và ông Việt Đình đều làm cập rập lắm.
- Kìa... chuẩn bị trao giải rồi. Cô cháu mình ngồi thẳng lên kẻo báo chí họ lại kêu là đã đi thi còn buôn chuyện!
- Vâng - Đan cười nhỏ, cô thích tính tình trẻ trung phóng khoáng của bà Giang. Bà là người gốc Bạc Liêu, trong công việc cũng như trong cư xử thường ngày, bà đều có vẻ gì đó làm người ta hơi liên tưởng đến ông công tử nổi tiếng của quê hương bà. Công việc thiết kế ở 1 nơi như Jinxia có lẽ phù hợp với bà hơn là vị thế chủ doanh nghiệp may manh mún trước kia.
Đã đến phần trao giải. Người ta đang chuyền tay