
Tiên Sinh Cách Xa Tôi Một Chút
Tác giả: Hạ Vũ
Ngày cập nhật: 03:30 22/12/2015
Lượt xem: 134601
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/601 lượt.
Trong tự nhiên, một loại động vật bị một loại động vật khác ăn hoặc ký sinh mà chết, nó gọi là “khắc tinh” của những loài kia, ví dụ như cú mèo ăn chuột, chim ăn côn trùng, ong ký sinh trên côn trùng …… Trong lòng Niên Nhược Nhược, Quan Chi Nghiên chính là khắc tinh của cô.
Mười ba tuổi tới Quan gia sống, đếm trên đầu ngón tay, cũng đã năm năm, hơn một ngàn ngày của cuộc sống, cô bị khắc tinh của mình nắm trong lòng bàn tay, mặc hắn đùa giỡn bừa bãi, còn cô ngay cả oán giận một tiếng cũng không dám. Thậm chí hai năm trước, còn bị hắn gắn cho cái danh hiệu “vị hôn thê”. Thiếu phu nhân Quan gia tương lai, đó là danh hiệu rất lớn nha! Thoạt nhìn thì có vẻ hấp dẫn vô cùng, người người ngưỡng mộ, nhưng lại hết sức nặng nề, bắt cái cổ mảnh khảnh của cô mang danh hiệu đó quả thật là quá sức.
“Anh hai của tôi làm sao có thể coi trọng cô chứ? Chắc chắn cô là yêu tinh không biết xấu hổ câu dẫn anh ấy!” Quan Chi Quất, em gái Quan Chi Nghiên mỗi lần nhìn cô đều dùng vẻ mặt khinh thường.
“Tuy rằng con chưa trưởng thành, nhưng A Nghiên đã cho con danh phận, từ nay về sau con chính là người thuộc chi** hai, phải giữ quy củ và bổn phận, ngàn vạn lần đừng làm cho tiền bối và họ hàng thân thích chế giễu.” Mẹ của Quan Chi Nghiên, nhị phu nhân dáng vẻ nhàn nhã một vừa dùng trà chiều vừa dạy dỗ cô.
(** chi: 1 bộ phận trong dòng họ)
uất ức, nhưng mà Nghiên thiếu gia này không chỉ không giận tím mặt, thậm chí còn mỉm cười long trọng tại tiệc mừng nói một tiếng “Chúc mừng”, có vài phần thật tình vài phần thực lòng bỏ qua một bên không ảnh hưởng, nhưng hành động này, có tính là kẻ cực phẩm bất lực không?
Ai…… Người ta nén giận, nguyên nhân đơn giản là tình địch chính là anh họ, suy nghĩ mãi sau cảm thấy không thể trêu vào, mới đem cả một miệng oán khí cùng đau lòng nuốt vào bụng.
Tuy rằng hiện nay Quan Chi Hà đã qua đời đã nhiều năm, cảm tình khúc mắc trong lúc đó của Phó Vũ Tiêm Nghiên thiếu gia chi thứ hai, còn có tiểu đệ đoạt chị dâu tương lai, làm ai chẳng biết nha!
Nhưng, nếu về Nghiên thiếu gia có yếu đuối hay không, vấn đề này nên hỏi Niên Nhược Nhược, cô sẽ chỉ ngửa mặt lên trời cười to mấy tiếng, rồi không nói lời nào rời khỏi, trốn đến nơi không có ai khóc một hồi.
Nếu trước khi gặp được Quan Chi Nghiên, khi mới bắt đầu yêu, là lúc Nhược Nhược vẫn khát khao loại đàn ông này, cũng nghĩ tới một ngày nào đó yêu nhau, cùng người đàn ông của mình rời khỏi Quan gia, từ nay hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc. Nhưng khi nhận thức về Quan Chi Nghiên sâu không lường được, thành ra, người đàn ông cô muốn sở hữu trên đời này, ở trong lòng cô lại tựa như khí cầu, bị phá hư……
Cho nên, đối với Niên Nhược Nhược mà nói, Quan Chi Nghiên chính là khắc tinh, là kẻ thù, là tên khốn kiếp! Đáng giận là hắn vẫn keo kiệt đến ngay cả lời “Yêu” cũng không chịu cho cô, đã đem cô ăn sống nuốt tươi, đúng là đại ác ma…..
Nửa đêm canh ba, lầu bốn của biệt thự Quan gia, trong một phòng ngủ trang được hoàng xa hoa thoải mái, chiếc đèn cổ tiêu chuẩn kiểu Châu Âu trên tủ đầu giường vẫn còn sáng đèn.
Người đàn ông mặc một chiếc áo ngủ màu xanh, cổ áo nửa hở, lộ ra vòm ngực tráng kiện mạnh mẽ, nửa dựa ở đầu giường, đang lật xem tài liệu trong tay.
Chiếc gối lông chim bên cạnh, một cô gái đang cuộn mình trong chăn mỏng ngủ say sưa, một bàn tay thô to lặng lẽ sờ lên cái trán trơn bóng, cơn sốt đã lui, trán bắt đầu hơi xuất mồ hôi.
Người đàn ông buông tài liệu, nghiêng thân thể cao to qua, hai gò má tuấn tú thân mật cọ cọ vào mái tóc ẩm ướt trước trán cô, bàn tay to vén vạt áo ngủ của cô muốn dò vào bên trong, muốn xem thử quần áo của cô có bị mồ hôi làm ẩm ướt không.
Cô vốn ngủ không say, trong lúc ngủ mơ đều luôn đề phòng, không đợi tay hắn cho vào, thân mình đã ý thức co rụt lại, cảnh giác, kháng cự hắn tới gần mình.
“Nháo cái gì? Bị bệnh còn không chịu yên phận!” Người đàn ông thấp giọng nói, bàn tay bá đạo lại đưa vào trong áo ngủ hồng nhạt.
Cô càng lui về bên cạnh, trong mộng cũng muốn cách hắn thật xa, người đàn ông không vui nhíu mi, gương mặt tuấn tú luôn luôn bình tĩnh không chút gợn sóng, nhiễm lên vài tia tức giận, vươn tay đem cô ôm vòng vào trong ngực, không cho cô chạy trốn.
Giằng co mãi.
“Ưm……” Bởi vì bực mình nên đầu óc mê muội do bị bệnh của Niên Nhược Nhược cuối cùng cũng thanh tỉnh, giằng co nãy giờ đã chảy thật nhiều mồ hôi, thấy dinh dính ở trên người, thực không thoải mái, mà lại làm cho cô càng không thoải mái chính là người đàn ông cao lớn đem nửa thân dưới đặt ở trên người cô.
“Không cần!” Cô mơ mơ màng màng mở to mắt, khi tầm mắt cùng cặp mắt đen sắc bén đó chạm vào nhau, lập tức cả kinh, không chờ người đàn ông đó mở lời, đã cự tuyệt trước.
“Không cần cái gì?” Hắn nhướng cao mày đẹp, ngừng tay, chờ.
“Không cần cái kia!”
“Cái nào?”
“Chính là……Là…… Cái kia……” Cô lắp ba lắp bắp, hai gò má phút chốc đỏ như lửa.
Mới mười tám tuổi, từ hai năm trước dưới sự chú ý của mọi người theo đúng chỉ thị chuyển đến phòng hắn, nhưng cũng chỉ mới thực sự trở thành vợ chồng đúng