
Tác giả: Tiểu Cá Bạc
Ngày cập nhật: 03:21 22/12/2015
Lượt xem: 134799
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/799 lượt.
thế nào, cô ngẩng đầu nhìn Lưu Thiên Minh, "Lưu đại ca, sau khi có kết quả, cho em biết một tiếng, em sẽ cùng bệnh viện bên này thương lượng mời bác sĩ tốt nhất về phương diện này làm phẫu thuật."
"Được, làm phiền em." Lưu Thiên Minh liên thanh đáp, nếu có Đỗ Nhược hỗ trợ, quả thật sẽ tốt hơn nhiều, dù sao bọn họ đối với việc này hoàn toàn không biết gì cả.
☻☻☻
Trương Lam Hân đứng ở cửa sổ, đột nhiên cô mở to hai mắt nhìn, lặng lẽ nhìn thoáng qua dì Lưu đang hầu hạ ba chồng trên giường bệnh, len lén kéo kéo vạt áo chồng.
"Làm gì vậy?" Lý Thiên cau mày quát khẽ.
Trương Lam Hân chỉa chỉa dưới lầu, ý bảo anh nhìn xuống.
Cái gì? Lý Thiên nhìn cô một cái, nhìn phía dưới bệnh viện, là người kia, chỉ thấy cô ngồi vào ghế lái của một xe việt dã màu đen cao lớn, rất nhanh liền rời khỏi bệnh viện.
"Land Rover ôi." Trương Lam Hân thần bí ở bên lỗ tai Lý Thiên nói.
"Xa như vậy, em cũng có thể thấy được?" Lý Thiên hoài nghi nhìn cô.
"Xin nhờ, em làm sao có thể không biết." Đối với hoài nghi của chồng, Trương Lam Hân cảm thấy bị anh vũ nhục, loại xe xịn này cô cách xa cũng biết là hãng gì. Cô nhìn dì Lưu bĩu bĩu môi, "Không nghĩ tới mẹ kế anh còn nhận thức người có tiền." Còn tưởng rằng ngay cả con trai của bà điều kiện cũng không sai đâu. Haiz, đáng tiếc a, chính là cố chủ.
Lý Thiên trong lòng cũng có chút đáng tiếc, bất quá, loại sự tình này ngẫm lại liền quẳng ra sau đầu.
☻☻☻
Chuông điện thoại vang, Đỗ Nhược nhận điện thoại.
Một âm thanh lười nhác, "Anh, Tề Thâm."
Đúng lúc đèn đỏ, Đỗ Nhược vững vàng đạp phanh lại, cũng dùng âm thanh lười nhác trả lời, "Không phải là còn đang huấn luyện sao?"
"Buổi tối có diễn luyện, hiện tại nghỉ ngơi mà thôi." Tề Thâm nhướng lông mày thật cao, nhìn đám tiểu tử đang có ý đồ nghe lén kia, nói không ra tiếng "Lăn".
Đỗ Nhược nhắm mắt lại, tưởng tượng thấy bộ dáng chồng lúc này miễn cưỡng tựa vào tường.
"Làm phẫu thuật kia xong chưa?" Tuy rằng rất hào phóng thả người, nhưng nếu vợ có thể ở lại bên mình, đương nhiên là không còn gì tốt hơn. Giống như hiện tại, gặp nhà không phòng trống.
"Buổi sáng ngày mai." Ngẫm lại cũng có vài ngày không gặp, Đỗ Nhược tự giễu bĩu môi, cũng không biết trước kia một hai tháng không gặp là thế nào qua được.
"Anh ngày kia được nghỉ trở về, ba tiểu gia hỏa khẳng định nhớ ba tụi nó!" Thiếu chút nữa đã quên đại sự, thật vất vả đem ngày nghỉ của Chu Thụy tên kia đoạt lại, đừng đến lúc đó lại lãng phí.
"... Được" Đỗ Nhược cúi đầu ứng một tiếng, nghĩ nghĩ vẫn là dặn dò, "Ở phía ngăn tủ dưới phòng tắm có chuẩn bị thuốc bột, lúc trở về, phải nhớ phóng một ít vào bồn tắm lớn, cố gắng mà tắm sạch, có nghe hay không?"
"Vâng, tư lệnh đại nhân, nhất định hoàn thành nhiệm vụ." Nghiêm túc chào cái quân lễ, Đỗ Nhược dặn dò làm cho Tề Thâm ấm áp trong lòng.
Đỗ Nhược nghĩ, nhất định phải mua cái ghế mát xa, nếu cô không có ở đây, thì có thể làm cho anh sau khi về đến nhà ngồi ghế mát xa thư hoãn xương ống chân một chút.
Chu Thụy cắn răng oán hận trừng Tề Thâm mặt mày hớn hở sau khi cúp điện thoại, nỗ lực dè xuống lửa giận bản thân mình, nhưng là, người nào đó không có chút nào để ý tới anh, anh bới bới tóc, "Ngày nghỉ của em đâu."
"Haiz, đừng như vậy, vợ của cậu ngay tại doanh trại, vợ của anh không ở đây." Tề Thâm mặt dày đặt tay lên bả vai Chu Thụy, "Cùng lắm thì, chờ vợ của anh trở lại, anh liền đem trả lại cho cậu là được."
Thì ra lão nhân gia ngài lúc trước không chuẩn cho người ta ngày nghỉ a? Chu Thụy ở trong lòng kêu rên.
Trong lòng Dương Khải Thành âm thầm may mắn, may mắn không phải là ngày nghỉ của mình.
☻☻☻
Ba bé cưng nghe được ba ba ngày kia trở về, mừng rỡ một buổi tối cũng không yên tĩnh, luôn luôn sôi nổi.
Sau buổi cơm tối, người một nhà ở phòng khách uống trà. Tề lão gia tử còn rất hứng thú cùng ba tiểu đậu đinh ngồi ở thảm lông trên đất cùng nhau chơi ghép hình.
"Lão gia tử mấy ngày nay rất cao hứng, mang theo ba chắt nội đi bộ xung quanh đại viện." Đừng nói là lão gia tử, mẹ Tề nghĩ đến trong đại viện này, có phu nhân nào mà không đỏ mắt đối với ba cháu nội ngoan nhà mình, "Trong đại viện này, lão thủ trưởng chắc bị ông nội con chọc tức, đều mạnh mẽ bắt các cháu nội, cháu ngoại đi xem mắt."
"Muốn con báo cho Tề Thâm một tiếng không, để anh ấy chuẩn bị tốt tâm lý bị đánh hội đồng?" Đỗ Nhược nói đùa.
Mẹ Tề thế nhưng lại gật đầu, "Nên báo cho Thâm nhi một tiếng, đám tiểu tử này cũng không phải đánh không thắng chồng con." Nói xong, mình cũng vui vẻ.
"Vì chuyện này, đáng giá!" Cha Tề từ trong tờ báo nhìn các cháu nội, hào sảng nói.
Hai chồng vợ đều nhìn nhau cười.
"Mẹ" Hạo Hạo đột nhiên đứng lên, móng vuốt nhỏ đặt trên đầu gối mẹ, nghiêng đầu, nghi ngờ hỏi, "Mẹ, ở bên trong heo nhỏ của con còn có bao nhiêu tiền?"
"Hạo Hạo muốn mua cái gì?" Đỗ Nhược cùng mẹ Tề cũng có chút kinh ngạc, ngay cha Tề cũng buông tờ báo trong tay xuống, muốn xem cháu nội lớn lại có ý kiến gì. Ông cũng không phải lo lắng tiểu tử kia thiếu tiền, mà là mấy ngày nay cả ngày vây quanh