XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cưới Sau Một Đêm

Cưới Sau Một Đêm

Tác giả: Hạ Huyền Chú

Ngày cập nhật: 04:44 22/12/2015

Lượt xem: 1341061

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1061 lượt.

vừa có tiền, có thế lại yêu thương con gái, vì tương lai của con yêu, ông ta đã yêu cầu Tần Hạo bỏ cuộc.
Thế là, sau khi bình tĩnh lý trí phân tích vấn đề tương lai và tiền đồ của Tô Tầm xong, Tần Hạo đã lựa chọn, một lựa chọn tuy đau đớn nhưng không hề hối hận, bởi vì chỉ cần người con gái mình yêu hạnh phúc, có cái gì mà người đàn ông yêu cô không thể chấp nhận được đâu?
Bởi vì anh tin, bọn họ vẫn còn cơ hội để cùng một chỗ với nhau.
Quả nhiên.
Duyên phận đã để hai người gặp lại nhau lần nữa, lần thứ hai dưới sự thiết kế của những người bằng hữu mà lăn lên giường, khởi đầu vẫn như cũ, thế nên tất cả một lần nữa bắt đầu.
Tiểu Huyền Tử: (oán giận) Sớm biết chuyện xưa dài như vậy sẽ không giúp cậu đọc, miệng thật mỏi a! A! A! A! A… Nhưng mà, đoạn chia tay của hai người về sau rất rất máu chó nhé!
Tần Hạo: (đỏ mặt che lại) Tất cả đều khỏe mạnh là được rồi!
Mỗ Anh: (pha trò) Cậu còn dám đem mình viết thành như cực phẩm thế nữa cơ à! Ha ha!
Tần Hạo: …
Mỗ Anh: (tham lam) Nhưng mà…Về tình tiết hai người lăn lên giường không thể miêu tả kĩ hơn sao? Không đã nghiền, không đã nghiền!
Tần Hạo: ( đen mặt) Không đã nghiền? Thế thì về nhà tìm người đàn ông của cô đi, để anh ta kể lại cho cô nghe, đảm đương thật tốt nhiệm vụ để cho cô đã nghiền.
Mỗ Anh: (nghiêm túc) Nói thật, chẳng lẽ cậu thực sự đối với Hàn Lỗi nhà tôi không hề có tư tưởng bất lương nào hay sao? Cậu thực sự không thích anh ấy hay sao?
Tần Hạo: (thất bại) Tôi lặp lại một lần nữa, một lần cuối cùng, tôi đối với Hàn tổng chính là kính ngưỡng! Sùng bái! Ngưỡng mộ!
Mỗ Anh: (đắc ý) Nhưng mà cậu không thể không thừa nhận, để hai người thành công lăn lên giường lần thứ hai thì tôi chính là công thần tốt nhất đi!
Tần Hạo: (thành thành thật thật) Phải… Là ngài…
Mỗ Anh: (càng thêm đắc ý) Vậy cậu nói thật đi xem nào, tôi có phải là một tiểu mỹ nhân không?
Tần Hạo: (nén mồ hôi thỏa hiệp) Phải… Là ngài…
Tiểu Huyền Tử rốt cuộc không đành lòng nhìn nữa, thế là vỗ tay một cái, đưa ra kết luận cuối cùng.
Tiểu Huyền Tử: (mỉm cười) Câu chuyện về sự cố lăn lên giường của Tiểu Hạo Hạo đến đây là kết thúc, cảm ơn Tiểu Hạo Hạo bằng bất cứ giá nào đã đến đây nói lại, cũng cảm ơn bạn học Tiểu Anh đã làm khách mời danh dự của chúng tôi. Bây giờ, Tần Hạo về nhà chăm vợ đi, Tiểu Anh cũng về nhà với chồng và con gái đi, mọi người cũng tan cuộc thôi, muốn làm gì thì làm đi, mẹ ruột đại gia tôi đây cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Mọi người khỏe, đi không tiễn nhé!






NGOẠI TRUYỆN 2: PHÍA SAU CHIẾC KÍNH MẮT.
Chào mọi người, tôi là Hàn Lỗi, đứa nhỏ thứ tư của Hàn gia.
Tôi có một gia đình không hề giống với những gia đình khác, chủ yếu vẫn là bởi vì tôi có một bà mẹ dở hơi, mà về sau, tôi còn phát hiện ngoại trừ mẹ, thì ra ông bà nội của tôi cũng là những kẻ dở hơi không kém, rất hiếm gặp trên đời này, cho nên có thể nói, tôi là một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình dở hơi.
Từ nhỏ tôi đã phát hiện mình khác biệt với mọi người, đơn giản mà nói thì tôi có hai tính cách, chuyên nghiệp lên một chút thì gọi thành nhân cách phân liệt, haha, đùa thôi, chẳng qua là hai mặt biểu hiện khác nhau trong cùng một cơ thể ấy mà.
Tôi có thể rất yên lặng, bình tĩnh, lạnh lùng, cũng có thể hết sức nhiệt tình, điên cuồng và kích động.
Hình như cô ấy cũng đang đánh giá những người trong quán rượu, cặp mắt to cứ liếc tới lui không ngừng, khi thì lắc đầu, khi thì chu mỏ, lúc lại nhíu mày, có vẻ dường như rất thất vọng vậy.
Cô ấy rốt cuộc đang muốn tìm cái gì chứ? Đang tìm người nào sao? Đột nhiên tôi rất muốn biết được điều đó.
Đúng lúc này, cô ấy đem tầm mắt chuyển dời đến chỗ này, cuối cùng đem cả lực chú ý đều đổ lên trên người tôi, rồi cô xoay người hướng vào trong quầy bar, nói gì đó với người pha chế. Một lúc sau, cô ngửa đầu một hơi uống cạn sạch ly rượu.
Cô ấy không sợ sẽ uống say sao?
Sau đó, cô ấy rời khỏi quầy bar…đi về phía tôi.






Tôi thừa nhận giờ khắc này tim mình đập có chút nhanh hơn, thế nhưng đã quá quen với việc đeo mặt nạ, tôi nhanh chóng bình tĩnh lại, giả vờ thong thả chờ đợi hành động kế tiếp của cô gái này.
Cô dừng lại trước mặt tôi, nuốt một ngụm nước bọt sau đó đột nhiên ngồi vào ghế bên cạnh, nhìn về phía trước vài giây rồi bất ngờ quay mặt về chỗ tôi, từ từ tiến tới gần.
Cô ấy muốn làm cái gì vậy? Trong đầu tôi vô thức lóe lên một suy nghĩ.
Cô có vẻ cứng người lại một chút, sau đó khẽ hé miệng, ánh mắt mập mờ tiếp tục dựa gần vào, ghé sát lỗ tai tôi lớn tiếng nói: “Tôi và anh là cùng một loại người!”
Cùng một loại người? Rốt cục là loại người nào chứ?
Kết hôn, tôi thế nhưng đã kết hôn rồi, cùng một tình nhân 419* kết hôn.
(*419: for one night, tức là tình một đêm)
Cuộc sống sau hôn nhân quả nhiên thú vị giống hệt như tôi đã nghĩ, tôi cố ý phân phòng ngủ với cô, cố ý khách khí đối xử, cố ý che giấu dục vọng của mình đối với cô, bởi vì tôi không thíc