
Tác giả: Hoàng Thượng
Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015
Lượt xem: 134700
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.
Thiển Hi còn muốn nói chuyện, liền nghe thấy tiếng một người đàn ông truyền đến từ điện thoại: “Cưng à, đến đây cùng tắm đi! Đừng để anh chờ lâu quá chứ!”
“Nhược Tuyết, bây giờ em đang ở đâu vậy!” Cố Thiển Hi cảm thấy kỳ lạ: “Em bây giờ vẫn còn nhỏ, đừng làm ẩu!”
“Nhỏ?” Cố Nhược Tuyết liên tục cười lạnh: “Năm nay đã hai mươi bốn tuổi, nhưng cũng không thể so sánh với chị đã một lần kết hôn chứ! Chị cho rằng mọi đàn ông đều muốn tiếp nhận chị sao?”
Cố Thiển Hi không nói nên lời, cho dù đứng trước mặt Cố Nhược Tuyết cô cũng không thể làm gì, cô ấy có tính tình như vậy cũng là do gia đình gây ra. Bất kể như thể nào, thì cô cũng có trách nhiệm. Cô thấp giọng nói: “Hôn nhân không phải trò đùa, chọn sai một lần sẽ hối hận cả đời! Nhược Tuyết, chị không hy vọng em giống chị, đem tuổi thanh xuân của mình vụi lấp đi!”
Bên kia Cố Nhược Tuyết thật lâu không nói gì, lúc sau mới lên tiếng: “Cho nên tôi mới không học theo chị, tìm một kẻ nghèo đua đòi làm sang gả đi! Kết quả sẽ không rơi vào kết cục như vậy! Chuyện của tôi không cần chị quan tâm, có vết xe đổ của chị, tôi mới không dễ bị lừa!”
“Ba mẹ ấy!” Cố Thiển Hi khó thở: “Mẹ hôm nay sẽ bay ra nước ngoài, em không phải không biết. Chẳng lẽ không đi đưa tiễn bọn họ sao?”
“Tiễn cái gì mà tiễn! Người mẹ như vậy trong mắt đều chỉ có tiền, tôi thà như không có! Bà ấy thương tôi như thế, còn không phải bởi vì nghĩ tôi sau này sẽ gả cho kẻ có tiền, làm cho bà ấy cả đời cơm áo không lo sao! Hừ, hiện tại bà ấy đã được như ý muốn, thì còn cần gì tới tôi nữa!” Cố Nhược Tuyết vừa nói xong đã ngắt điện thoại, Cố Thiển Hi cả người ngây ra.
Cố Thiển Hi cảm thấy trong lòng Cố Nhược Tuyết nhất định không dễ chịu, xưa nay cô ấy đều coi bản thân là trên hết, vô luận học thức nhân phẩm đều do chị của cô ấy dạy. Mà Cố Nhược Tuyết thì chỉ một mực tuân theo lời dạy bảo của Diệp Thư Nghiên: Không có tiền thì xéo!
Nhưng bây giờ nghe Cố Nhược Tuyết nói, giống Diệp Thư Nghiên mấy ngày qua không có quan tâm cô ấy!
Khi Cố Thiển Hi gọi lại, Cố Nhược Tuyết đã tắt điện thoại. Cô có chút bất đắc dĩ, cả người nằm lên giường, nhìn trần nhà ngẩn người!
Trong phòng VIP ở một quán cà phê…
Trầm Tùy Tâm đã không còn thái độ bà hoàng như ngày xưa, thay đổi thành thái độ bình thường hèn mọn đến tận xương tủy. Cô ta vuốt bụng càng ngày càng to ra, thỉnh thoảng nhìn trên cổ tay một chút, cách thời gian hẹn đã 1 tiếng, nhưng người cô ta đợi vẫn thủy chung không xuất hiện!
Điện thoại vang lên, là một tin nhắn: Thực xin lỗi, anh không thể lấy em!
Chỉ đơn giản mấy chữ, đã tuyên cáo giấc mộng của cô ta đã triệt để vỡ tan!
Cầm lấy điện thoại gọi lại, một lần lại một lần, một lần lại một lần, rốt cuộc bên kia cũng có người nhấc máy. Trầm Tùy Tâm nói: “Vậy đứa con của chúng ta làm sao bây giờ? Đứa con của anh, anh cũng không muốn, nó là cốt nhục của anh!”
“Em không phải đã thay nó tìm một người cha rồi sao!” Giọng nói của người đàn ông tàn nhẫn vô cùng, tựa như không có nửa điểm lưu luyến tình cảm: “Tùy Tâm, quên anh đi! Nếu như có thể, anh hy vọng em đừng sinh nó ra. Em cũng biết, điều này sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh! Trưa nay anh bay, có thể trong năm năm tới sẽ không trở về… Cuộc điện thoại này của chúng ta coi như là lời tạm biệt cuối cùng!”
“Anh không phải là người!” Trầm Tùy Tâm gầm thét: “Sự nghiệp của anh chẳng lẽ Trầm gia chúng tôi không thể giúp đỡ sao? Anh muốn cái gì thì nói đi, toàn bộ tôi sẽ cho anh!”
Người đàn ông cười mỉa mai: “Em còn có thể cho tôi cái gì? Tôi ở công ty của ba em nhiều năm như vậy, ông ta lại coi tôi như một con chó! Tôi đã tận tâm tận lực với Trầm gia các người, nửa cơ hội ông ta cũng không cho tôi! Tùy Tâm, đừng để cho chúng ta trở mặt, tôi không muốn làm tổn thương em!”
Tu tu… Điện thoại một lần nữa bị cắt đứa. Trầm Tùy Tâm khóc rống, nước mắt tràn đầy nhìn điện thoại: “Anh đã tổn thương tôi!”
Cố Thiển Hi không ngờ sẽ gặp Trầm Tùy Tâm ở sân bay, hiển nhiên Trầm Tùy Tâm không phát hiện ra cô, chỉ là thần thái của cô ta khi bước vào sân bay rất vội vàng hướng nhân viên làm trong sân bay hỏi thăm gì đó, sau đó là vẻ mặt đau thương cùng phẫn hận!
Cô nói với bà nội cô có chút lo lắng, nói rằng muốn tìm người giải sầu, bà nội không từ chối được Cố Thiển Hi liền đồng ý dừng lại. Cô tiện tay vẫy một chiếc taxi, đi theo phía sau xe Trầm Tùy Tâm, mới nhớ tới buổi sáng Trầm Tùy Tâm còn gọi điện hẹn cô.
Đúng lúc này cô ta lại xuất hiện ở sân bay, mà Quý Vĩ một tấc cũng không rời rõ ràng bây giờ lại không ở bên cạnh.
Cố Thiển Hi nhìn bộ dạng bây giờ của Trầm Tùy Tâm, đoán chừng chỉ sợ đã có chuyện lớn gì đã xảy ra!
Cô một đường đi theo Trầm Tùy Tâm, cũng không phải muốn dò la tung tích cô ta, chỉ là trong tiềm thức cảm thấy Trầm Tùy Tâm hiện tại nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
Sau đó Tô Tuyết tìm cả chục lý do để chứng minh cô và Mike tuyệt đối không phải một đôi, Cố Thiển Hi nói: “Được được được! Bà cô, vậy cậu chờ đi… Nếu mình sinh con trai, về s