Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cút Ngay Đại Sắc Lang

Cút Ngay Đại Sắc Lang

Tác giả: Mạc Nhan

Ngày cập nhật: 04:20 22/12/2015

Lượt xem: 134446

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/446 lượt.

ệt với Đinh Vũ.
“Đinh Vũ, anh biết một nhà hàng rất được, nếu có thể, anh muốn mời em ăn cơm.” Hắn lấy hết dũng khí mời, mong có được nụ cười xinh đẹp của giai nhân.
“Được. Đây là vinh hạnh của em.”
Đường Thu Sinh thoáng chốc mở cờ trong bụng: “Thật sao?”
“Đúng lúc em cũng đói bụng, nếu mọi người đều phải ăn cơm thì chúng ta cùng đi luôn đi!” Hắn tươi cười để nghị, quay sang Trình Trình mời,”Kỷ tiểu thư có hứng thú cùng chúng tôi ăn một bữa không?”
Tâm Nhu nghe xong rất hưng phấn phụ họa: “Đúng rồi, đúng rồi, Trình Trình cùng đi đi!” Thật tốt quá, càng nhiều người càng tốt, cô rất thích những nơi náo nhiệt.
Đôi mắt đẹp thông mình của Kỷ Trình Trình chợt lóe, tựa hồ nhìn ra chút manh mối. Dường như Đinh Vũ cố ý, không biết trong lòng người này đang nghĩ gì. Thôi, đi chơi một chút cũng được.
“Được. Đúng lúc hôm nay tớ xin ra ngoài tìm tư liệu, đi lâu cũng không sao hết.” Cô nói dối.
“Đi thôi, đi ăn cơm thôi!” Tâm Nhu đi tiên phong vỗ tay khen ngợi, lập tức tay phải kéo Đinh Vũ, tay trái lôi Trình Trình, không chờ được mà muốn đi ngay.
Đường Thu Sinh cùng Thi Dịch Phàm sững sờ tại chỗ, không lường trước được kết quả lại biến thành bữa cơm chung, hai người nhìn nhau cười khổ, buộc lòng phải chấp nhận, oan ức mà đi theo phía sau.
Máy tính trên bàn truyền đến tín hiệu, Đinh Vũ ngồi trước bàn biết thợ săn ưng – Trầm Nghị đang gọi đến, hắn mở mật mã, một ô đối thoại xuất hiện.
“Con mồi của sói lại bị chạy mất?”
Câu hỏi đi thẳng vào vấn đề khiến lông mày Đinh Vũ nhíu lại, hắn nhanh chóng gõ một dòng chữ rồi ấn enter.
“Sao cậu biết?”
“Tìm hiểu từ hồ sơ ghi chép của cảnh sát, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thợ săn sói bên này trầm mặc tầm 5 giây mới khôi phục lại.
“Không có gì, đừng tò mò chuyện người khác.”
Mỗi chữ gõ vào đều chứa đầy mùi thuốc súng.
“Không khéo cậu lại phải nhờ đến tôi ấy chứ. Công phu cô gái họ Đường kia thật thâm hậu, bây giờ “hổ” vẫn còn chưa xuống giường được.”
Nhìn câu cuối cùng, khóe miệng Đinh Vũ khẽ cong lên.
“Đừng cười thầm, “hổ” muốn tôi chuyển lời tới cậu, hắn nói: ‘Gửi lời hỏi thăm cậu’ Tôi chỉ chuyển lời lại thôi nhé. Hơn nữa, lần này lại để Mai Côi Chi Lang chạy thoát, tôi đoán là do Đường Tâm Nhu gây ra phải không? Cô ấy đúng là khắc tinh của cậu.”
Thợ săn sói ở bên này lại trầm ngâm lần nữa, Trầm Nghị thật thần thông quảng đại, việc công, việc tư, chính sự, khứu sự [1'>, việc nhà đều không lừa nổi hắn.
“Tôi biết cậu đang chửi bậy. Đừng tức giận, tôi cho cậu một tin tốt về Mai Côi Chi Lang.”
Ánh mắt chữ “T” sáng lấp lánh như tuyết, nhanh chóng gõ bàn phím.
“Nói đi!”
“Tôi vừa chặn một cuộc gọi di động, nội dung vừa đúng nói về kẻ lưu manh xâm nhập nhà hai người đêm qua. Tôi đã tra ra nơi gọi, tên này chắc chắn có liên quan đến Mai Côi Chi Lang, đây là văn kiện mật về cuộc nói chuyện của bọn chúng.”
“Cám ơn.”
“Không cần khách khí, nhóc con, hôn tôi một cái là được rồi.”
!!!
“Đừng nói qua máy tính như vậy chứ, BYE.”
Cuộc nói chuyện chấm dứt bằng một loạt nụ hôn của nhân vật hoạt hình nam kèm theo làm lễ vật.
Đinh Vũ mắng một tiếng nhưng mắng như thế nào cũng vô dụng vì máy tính kia đã ngắt kết nối.
Có tin tình báo của “ưng” hỗ trợ, bước kế tiếp hắn sẽ phát huy năng lực lần theo dấu vết của mình. Nhập mật khẩu, mở văn kiện mật ra, nhớ kĩ nội dung, rồi lập tức xóa sạch toàn bộ không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Trải qua chuyện vừa rồi, chắc chắn Mai Côi Chi Lang sẽ cảnh giác, tuyệt đối không chui đầu vào lưới lần nữa nên hắn phải chủ động ra tay. Dựa vào tình hình hiện nay, cảnh sát vẫn chưa có thông tin về Mai Côi Chi Lang nên về mặt này hắn có ưu thế hơn.
“Vũ…” Ngoài cửa, nửa cái đầu nhô vào lộ ra đôi mắt to, Tâm Nhu cười hì hì, vẻ mặt như muốn nói: Vô sự không đăng tam bảo điện[2'>.
“Chuyện gì?”
“Cô nói tôi mặc như vậy có đẹp không?”
Đường Tâm Nhu e lệ đi vào, suốt một giờ đồng hồ cô đã cẩn thận trang điểm thật xinh đẹp cho hắn xem.
Hai mắt Đinh Vũ hiện lên vẻ ngạc nhiên, sáng ngời không dám tin.
Bình thường cô luôn mặc áo phông quần dài, tóc thì tùy tiện dùng cặp cố định buộc thành đuôi ngựa, nhưng giờ mái tóc thả xuống thành kiểu đầu công chúa thanh lịch, người mặc một bộ vest hồng phấn không tay.
Áo được thiết kế không tay khiến cho cánh tay trắng nõn không tỳ vết lộ ra, kết hợp với bộ váy hết sức hài hòa làm nổi bật dáng người yểu điệu của cô, toàn bộ các đường cong xinh đẹp được phơi bày.
Cô từ một cô bé cẩu thả mờ nhạt lột xác thành thục nữ yểu điệu
Cô đi tới trước mặt hắn, dạo qua một vòng, bày ra bộ dáng thục nữ.
“Đẹp không?” Cô vừa thẹn vừa chờ mong hỏi.
“Rất đẹp.” Hắn chậm rãi nói, cố gắng che giấu đôi mắt nóng rực đang nhìn cô chằm chằm.
Được khen ngợi làm cho Đường Tâm Nhu vô cùng vui vẻ. Tuy cô thiết kế trang phục nhưng không chú trọng ăn mặc giống như những nhà thiết kế khác. Không biết đã bao nhiêu năm không mặc váy, thứ nhất là do cô ngại phiền toái, hai là cô dễ bị đàn ông quấy rầy. Vì tự bảo vệ mình nên cô dần hình thành thói quen, bây giờ