
Tác giả: Xá Niệm Niệm
Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015
Lượt xem: 1341566
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1566 lượt.
tiếng sợ hãi, nói không chừng linhs gác nghe thấy sẽ lại đây, lắng nghe một lúc, hoàn hảo, không có động tĩnh gì, lúc này anh mới đi tới ngồi bên cạnh cô.
“Sao anh lại tới đây?” Ánh sáng bên ngoài vừa vặn chiếu vào mắt cô, cô chớp mắt, vì vừa mới tỉnh ngủ nên ánh mắt còn mông lung, nhịn không được, anh cúi xuống hôn lrrn môi cô.
Giản Lân Nhi lắc lắc đầu, anh đưa tay bắt được cánh tay đang muốn đánh anh của cô, đầu lưỡi tiến vào khoang miệng cô, hung hăng chiếm đoạt. Đợi cho cô xụi lơ ngả vào người anh, anh mới buông miệng cô ra.
“Ngoan, không cần nói chuyện” Dịch Nam Phong đưa tay xuống, cởi quần áo cô.
“Anh làm gì đấy, không được” Giản Lân Nhi thấy động tác của anh mà hoảng sợ.
“Xoa bóp thân thẻ cho em, thả lỏng cơ bắp, mau nằm xuống đi” Vừa nói, anh vừa lật người cô, quân trang đã muốn cởi ra hết, bên trong hiện lên áo ngực của cô.
“Sao đi ngủ còn mặc áo ngực?” Giản Lân Nhi không nói lời nào, thực chất là cô lười, cởi ra mặc vào thật phiền toái.
Suy nghĩ suy nghĩ, cô không hiểu vì sao nửa đêm anh lại chạy tới đây muốn xoa bóp cho cô, thôi mặc kệ anh, hưởng thụ thôi!
Cởi nửa người trên, Dịch Nam Phong xốc chăn lên, trực tiếp cởi luôn áo ngực của cô, Giản Lân Nhi cắn môi dưới, đưa tay ngăn cản động tác của anh.
“Này, không cần cởi”
Không được, trong cổ họng anh xuất hiện một chuỗi tiếng cười trầm thấp “Nhưng anh thích”. Đưa tay đặt vào lưng quần cô, cô gắn chặt mông xuống giường, không chịu nâng lên.
Xoa Bóp
Tay cầm áo bỏ qua một bên, yết hầu của Dịch Nam Phong co giật.
Mà lúc này, Lân nhi lại bộc lộ ra tính trẻ con của mình, phía sau lưng cô hoàn toàn trống rỗng, một vệt ánh sáng đi xuống, con mắt đảo quanh, vừa vặn nhìn trúng phía cái áo ngực màu đen của mình, không khí trong phòng thật ái muội.
Lân nhi lấy tay che mặt, đầu lệch sang một bên, coi như không nhìn thấy Dịch Nam Phong. Cái cổ cong duyên dáng, có một chút rụt rè, như trẻ con làm nũng, làn da đỏ ửng, làm cho người ta nhìn thấy mà mất hồn.
Tiểu cô nương còn lộ ra một bộ dáng mềm mại, đáng thương, làm cho Dịch Nam Phong không thể nào chịu được.
Chỗ giữa mông và lưng cô lõm xuống, vì nằm sấp nên phần mông có vẻ nhô cao và đầy đặn hơn.
Một lần nửa đổ chất lỏng vào trong lòng bàn tay, đặt tay lên mông cô “Không, nơi đó không cần, em muốn đi ngủ, ngày mai còn huấn luyện nữa”. Lân nhi trốn tránh bàn tay to lớn của anh, nhiệt hỏa bốc lên, cô cảm giác mặt của mình dường như dã bị thiêu cháy.
“Ba…” Một âm thanh thanh thúy, anh đánh một cái vào mông cô.
“Ngoan nào, phải ngoan mới được ngủ”
Giản Lân Nhi rất muốn kéo chăn lên trùm cả người lại mà ngủ, nhưng anh vừa nói gì nhỉ? Thôi mặc kệ vậy, ngoan ngoãn để anh bôi thuốc xong rồi thả cho mình đi ngủ. Vì thế, cô nằm yên lặng.
Đưa tay lên, anh liền cảm giác được mông của cô dường như bị bớt đi một ít thịt, xem ra huấn luyện cũng có tác dụng. Xoa xoa, xoa xoa, anh xoa đều mông cô, tầm mắt anh không tự chủ lại nhìn xuống phần khe rãnh giữa hai đùi và mông cô. Bàn tay không an phận, di chuyển đến nơi ấy, liền cảm thấy có một chút ẩm ướt.
Tay anh vừa động, liền đụng tới song giường cứng rắn, anh thở dài, nơi này là quân đội, là ký túc xá của Lân nhi, cô ấy còn phải huấn luyện, anh phải kiềm chế!!!!!
Giản Lân Nhi vùi chặt đầu vào trong gối, không dám ngẩn lên, Dịch Nam PHong biết trong lòng mình có dục vọng, cũng cảm giác được sự ẩm ướt của cô.
Theo bản năng, cô muốn kẹp chân lại, thì anh nói to “Thả lỏng!”, vì thế cô thả lỏng hai chân.
Đưa tay xoa đùi cô, tầm mắt lại lưu luyến không rời nhìn vào chỗ vị trí giữa hai chân, Dịch Nam Phong cảm thấy nếu mình không tốc chiến tốc thắng, sớm muộn gì cũng có chuyện xảy ra.
Thật vấy vả mới xoa bớp được cơ bắp toàn thân cho cô, chất lỏng trong bình thuốc cũng dùng hết, anh thở một hơi thật dài, lấy khăn lau sạch toàn thân cho cô, sau đó lấy chăn bọc cô lại.
“Anh phải đi?” Dịch nam Phong dừng lại, cô không hề phát hiện ra giọng nói cô có vẻ mất mát.
Quay người lại, cởi giày ra, leo lên giường, ôm cô vào lòng. Giường của cô là giường đơn, vì thế khi anh leo lên giường thì có cảm giác chật chội và giường lún xuống. Đôi mắt cô ướt át, anh hôn lên mắt cô, ôn nhu nói “Ngủ đi”
Không tự giác, cô đưa nắm đấm ra trước mặt anh, tính đấm lên bả vai anh, nhưng rất tiếc, đã bị anh chộp lấy. Anh lại ôm chặt cô hơn, để cô nhanh chóng ngủ.
Nhưng đợi nửa ngày, người trong lòng anh không hề ngủ, Dịch Nam Phong nhíu mày, nhìn cô.
“Ngủ không được sao?”
Lông mi cô run run, nhưng cô không nói gì,đưa tay chạm xuống thân dưới, cảm giác ướt át làm cô không ngủ được.
Sợ anh phát hiện ra động tác của cô, cô vội vàng lau tay vào chăn, không hề mở mắt, đầu dán chặt vào lồng ngực anh, ngửi mùi thơm của cơ thể anh, rốt cục cô cũng ngủ.
Dịch Nam PHong làm sao có thể không nhìn thấy động tác của cô, rất muốn đưa tay lau giúp cô, nhưng anh cố gắng giữ vững tinh thần, áp chế dục vọng. Đợi cho đến lúc thấy cô đã ngủ say, anh mới buông