Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Ca Si Tình

Đại Ca Si Tình

Tác giả: Quý Ly

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134612

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/612 lượt.






Lên xe, Long Tề lập tức gọi điện cho Đỗ Lượng Đồng, chuông reo mấy hồi mà vẫn không có ai nghe, tim anh gần như co rút.
Rốt cuộc, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói mềm mại của cô, anh thở phào nhẹ nhõm, cảm tạ trời cao nhân từ.
“Tề, không phải anh đang họp sao?”
Anh không trả lời câu hỏi của cô “Đồng, em đang ở đâu, anh đến đón em”
“Em đang ở trên thuyền của bạn cha, cha nuôi muốn ra biển, nhưng ông ấy vừa nói quên mua mấy thứ, nên đi rồi, cho nên, em giờ vẫn ở bến tàu”
Trong nháy mắt, Long Tề cảm thấy tim mình sắp vỡ vụn, không đợi xe dừng lại, anh đã mở cửa xe muốn nhảy xuống, cuối cùng, Lãnh Tử Uyên ngăn anh lại, ra lệnh cho tài xế dừng xe rồi mới để anh mở cửa.
“Đồng… Đồng…”
Anh gọi tên cô, cuồng loạn chạy về phía thân thuyền đang bùng cháy, trong lòng Lãnh Tử Uyên thầm kêu lên không ổn, vội vã kéo anh lại.
“Tề, cậu tỉnh táo một chút, đừng nên kích động”
“Buông tôi ra, Uyên, cô ấy vẫn ở trên thuyền, tôi muốn cứu cô ấy, tôi nhất định phải cứu cô ấy”
“Cậu có thể đi cứu cô ấy, nhưng phải chờ bọn họ dập tắt lửa đã” Lúc này, những huynh đệ khác cũng đã chạy tới hiện trường, bọn họ mang bình cứu hỏa trên bến tàu ra sức phun lên thân thuyền.
“Tôi ra lệnh cho cậu buông tôi ra, lập tức buông tôi ra” Long Tề không muốn chờ đợi, anh giơ tay muốn thoát khỏi Lãnh Tử Uyên, lại bị hắn mạnh mẽ ngăn lại, hai người sức lực ngang nhau không ngừng giằng co.
“Xin lỗi, mình được hội trưởng lão và cha cậu cho quyền, vào lúc cần thiết có thể tự quyết định, phản đối mệnh lệnh của cậu, nhất là vào lúc sinh mạng cậu bị uy hiếp” Sắc mặt Lãnh Tử Uyên vô cùng bình tĩnh, việc công việc tư lạnh lùng rõ ràng.
Anh níu lấy cổ áo Lãnh Tử Uyên, hung ác nói “Uyên, đừng ép tôi phải hận cậu, để tôi đi đi, Đồng vẫn còn ở trên thuyền”
“Cậu hận đi! Mình không quan tâm, dù sao mình chỉ cần đạt được mục đích là giữ tính mạng của cậu thôi.”
Đúng lúc này, trên thuyền lại truyển ra một tiếng nổ khác lớn hơn, bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía biển lửa, trong nháy mắt, Long Tề như nhìn thấy tiếng nổ suýt chút nữa đã nuốt chửng anh chin năm trước, trái tim vỡ vụn, anh tình nguyện người đang trong biển lửa đó là mình.
Tại sao lại là cô? Trong lòng anh không ngừng kêu gào.
Đồng, cô bé anh yêu nhất trên đời… Đừng chết, ngàn lần dừng rời xa anh, anh không muốn xa em.
………………….
Sau một tuần tìm kiếm, phạm vi trải rộng mấy trăm dặm trên biển, thậm chí tra hỏi từng nhà trên bờ biển, kết quả đều là thất vọng.
Tin Đỗ Lượng Đồng tử vong gần như đã được xác định.
Long Tề đứng trên bờ biển đưa mắt nhìn biển xa vạn dặm, chin năm trước, anh cũng suýt bỏ mạng trong một vụ nổ thuyền, nhưng anh không chết, mà lại đánh mất cô gái anh yêu nhất.
Suốt 9 năm mới tìm được cô, cuối cùng lại vì một vụ tương tự mà lại mất cô, lần này, khiến người ta có cố gắng thế nào đi nữa cũng không thể kéo gần được khoảng cách xa nhau vĩnh viễn.
“Tề, xin lỗi, các anh em cũng đã cố hết sức rồi”
“Tôi biết rồi”
“Cậu có thể hận mình, vì trong lúc nguy cấp nhất đã kéo cậu đi, không cho cậu cứu Đồng kịp thời”
“Tôi không hận cậu, là an hem không thể thấy chết mà không cứu” Ánh mắt anh nhìn Lãnh Tử Uyên cố nặn ra một nụ cười khổ sở “Tôi không thể chết được, có phải không?”
“Đúng vậy”. Trong lòng Lãnh Tử Uyên chấn động, là huynh đệ nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ánh mắt tuyệt vọng của Long Tề thế này bao giờ.
“Tôi biết rồi, cậu hãy yên tâm đi! Tôi hiểu thân phận mình, biết không thể làm loạn, cô ấy ghét nhất là tôi làm loạn, nếu tôi thật sự làm việc gì ngốc nghếch, cô ấy nhất định sẽ mắng tôi là bốc đồng ngu ngốc.” Trong lòng nghĩ đến cô, ánh mắt anh trở nên ấm áp.
“Mấy năm không gặp, cá tính của Đồng hình như trở nên ghê gớm hơn” Lãnh Tử Uyên bật cười, nụ cười gượng ép nhịn qua cũng biết là cố nặn ra.
“Cô ấy quả thật trở nên không dễ chọc, mồm miệng cũng xảo trá hơn, võ công cũng lanh lẹ, hoàn toàn khác với cô bé ngoan ngoãn chin năm trước.” Nhưng anh vẫn thích em, thích đến không chịu nổi. Trong lòng Long Tề bổ sung thêm đôi câu.
“Cậu nghĩ sẽ làm gì?” Lãnh Tử Uyên hỏi thay những lời trong lòng Long Tề.
Long Tề nhìn anh “Người hiểu tôi chỉ có Lãnh Tử Uyên”. Mỉm cười, ánh mắt thâm thúy bỗng chốc trở nên tàn khốc “Tôi muốn bọn chúng phải trả giá đắt, tôi muốn chúng phải trả giá cho tất cả những tổn thương mà Đồng đã phải trải qua, với năng lực của tôi, chuyện nhỏ này, chẳng lẽ không làm được?”
Sau đó, bọn họ điều tra ra Hood và Hoắc Đăng Anh cấu kết với nhau, vụ bắt cóc kia là do bọn chúng bày ra, không cần Long Tề xuất hiện thì Hood cũng sẽ bình an vô sự.
Từ đầu đến cuối, bọn họ đều lừa gạt Đỗ Lượng Đồng, mà tất cả cũng chỉ nhằm đối phó với anh, chỉ có điều Hood đã quá thiếu nhẫn nhịn, hắn nghĩ phương pháp trả thù nhanh nhất chính là giết người phụ nữ quan trọng nhất của Long Tề, tỏ ý trừng phạt anh.
Mà tất cả sự thật này, Lãnh Tử Uyên cũng không thật rõ ràng, anh gật đầu “Có thể, tiểu nhân tôi hoàn toàn nghe theo sự giao phó của Mô