pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Ca Xã Hội Đen “Cầm Thú Tinh Khiết”

Đại Ca Xã Hội Đen “Cầm Thú Tinh Khiết”

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Ngày cập nhật: 02:59 22/12/2015

Lượt xem: 134949

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/949 lượt.

ông kịp chờ đợi ngồi vào đầu giường, thuật lại buổi hội nghị không sót một chữ: “Hơn mười bang hội nhỏ phái Ông chủ Hách đại diện đến đòi công đạo, kết quả thế nào? Còn không phải bị em đánh về nguyên hình? Dĩ nhiên, làm như vậy đúng là một loại biểu hiện tự phụ, cho nên em lật đổ đề nghị của anh, chỉnh đốn Long Hổ Hội lần nữa, hơn nữa bọn họ cũng đón nhận ý kiến của em, em biết bây giờ anh nhất định rất tức giận, ai bảo anh không có bản lãnh phản đối? Không muốn Long Hổ Hội bị thay đổi hoàn toàn, em đề nghị anh sớm tỉnh lại thì tốt hơn!”
“Hôm nay tâm tình chị Thất không tệ nha!” Tiểu Lan ôm đứa bé đi tới đi lui.
“Ừ, tạm được, Tiểu Lan, hôm nay thằng nhóc thối có ngoan không?” Nói xong cũng hào hứng ôm tâm can bảo bối vào trong ngực, hung hăng hôn một cái: “Bảo bối của mẹ, hôm nay có nhớ mẹ không? Hôm nay có ngoan hay không? Nói cho mẹ biết, có ngoan hay không?”
Đứa bé hươ tay múa chân nhếch môi: “Ngoan!”
“Ha ha, sao lại mặt dầy như thế? Tự mình khen mình, kêu cha mau dậy đi, cục cưng, gọi đi con!” Đưa đứa bé bò đến bên gối đầu người đàn ông.
Thật giống như đứa bé cũng đã quen rồi, vểnh cái mông bọc tã giấy thật to vỗ mặt cha: “Hì hì!”
Trình Thất vội vàng ngăn cản: “Không cho khi dễ cha, gọi cha, học theo mẹ, cha!”
Đùa hơn mười phút, đứa bé mới ý tứ gọi một tiếng, phát âm rất không chính xác, nhưng Trình Thất nghe hiểu được, nâng đầu chồng lên, cố nén lỗ mũi ê ẩm, vui mừng nói: “Nó đã gọi cha rồi, anh còn muốn ngủ bao lâu? Nằm như vậy, anh cũng không khó chịu sao? Em nhìn cũng phát chán, con trai còn chưa có nghe được giọng nói của anh, rất lâu em cũng chưa nghe qua, sắp quên rồi!”
“Cha…………. Cha……………” Đứa bé cũng nắm sợi tóc người đàn ông, có lần đầu tiên, thì có lần thứ hai, giống như gọi thành nghiện, vừa cười to ha ha ha vừa gọi.






Không Xa Không Rời (Đại Kết Cục 9)
Tiểu Lan đưa ra che miệng lại nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ, sau đó đứng ở cửa cầu thang nén tiếng khóc, cô chưa từng nhìn thấy chị Thất khóc ở trước mặt Lạc Viêm Hành, lúc nào cũng vui vẻ, thật giống như nhìn về phía một người bình thường, mà chị Thất càng như vậy thì chị càng khó vượt qua, cho dù thỉnh thoảng phát tiết mắng mấy câu cũng được, nhìn rất đau lòng.
Bác Lương cũng nói có thể cả đời, mấy lần yêu cầu Chị Thất buông tha, để cho anh yên ổn xuống mồ, chị đều từ chối, mọi người nói Chị Thất rất ích kỷ, động lòng người nha, làm sao không ích kỷ? Có lẽ ở trong lòng Chị Thất, thật sự không tiếp nhận nổi Lạc Viêm Hành chết đi? Cho nên vẫn phản kháng, rõ ràng mệt mỏi như vậy, lại biểu hiện không có sao với người khác.
Chị Thất thay đổi bọn họ đều nhìn thấy, vì giúp Lạc Viêm Hành giữ gìn địa vị, vẫn ép buộc mình tự làm chuyện không muốn làm, tình yêu chân thành tha thiết như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Xuân đi thu đến, khắp núi đồi trở nên vàng rực, bên cạnh mặt hồ trong veo tháy đáy, cô gái tóc dài xõa vai, mặc đồ công sở tay ngắn màu xám tro đơn giản, so với lúc ban đầu, gương mặt thịt rõ ràng đã lõm không ít, gầy gò đến nổi gió thổi bay bất cứ lúc nào, không còn xinh đẹp nữa, thậm chí sắp ba mươi tuổi, thật ra chưa tới hai mươi tám tuổi, gầy như que củi, chỉ có ánh mắt kia luôn toát ra thông minh.
“Hôm nay đi nói chuyện làm ăn rồi, những người đó nói muốn sang tên hơn hai mươi khu đất bên này cho chúng ta, nhưng thấy em là phụ nữ, bọn họ đã từ chối, em nói em đại diện cho anh, bọn họ nói chúng ta không có thành ý, ha ha, em là ai? Em là Trình Thất, có uốn ba tấc lưỡi, cho nên em đã thuyết phục được bọn họ, có phải rất lợi hại hay không?”
“Vốn nên vui mừng, nhưng em không vui mừng nổi, tại sao? Em vẫn thầm hỏi bản thân mình, đột nhiên phát hiện, đã lâu không có vui vẻ, lâu đến nỗi em cũng quên cười là thứ gì, trước kia ở trong gian phòng này, em thừa dịp lúc anh tắm trộm con dấu của anh, lúc ở Toà thánh Vatican, em bỏ rơi anh, chuyện này em rất hối hận, lần này tới đây, trong lòng rất phức tạp, nếu như lúc ấy em không bỏ lại anh, sẽ như thế nào? Người ta nói có hiệu ứng cánh bướm, có thể sẽ không gặp chuyện không may chứ? Anh xem, em đang nói cái gì? Anh nghe được sao? Con mẹ nó, xem như anh nghe được thì có ích lợi gì?” Hai hàng nước mắt lã chã rơi xuống đất, chậm rãi ngước mắt nhìn về phía người đàn ông nửa chết nửa sống, sau đó vứt tàn thuốc, bò lên giường nắm bả vai người đàn ông lắc mạnh, hét lớn: “Tỉnh lại đi, con mẹ nó, rốt cuộc anh muốn ngủ đến lúc nào, anh tỉnh lại cho em, Lạc Viêm Hành, tên khốn kiếp này, rốt cuộc anh có ý gì? Là anh tự nói muốn nắm tay nhau cùng sống đến bạc đầu, ô ô ô ô ô em mệt quá, thật sự rất mệt mỏi, anh tỉnh lại cho em……….”
Người đàn ông không có chút hơi sức, mặc cho người muốn làm gì thì làm, mặc kệ đối phương kêu gọi thế nào vẫn không mở mắt.
Trình Thất gần như điên cuồng, cô đã chịu đựng đủ loại tự nói một mình, hận trong phòng luôn lạnh lẽo, giống như ngủ cùng thi thể, tất cả uỷ khuất trong khoảnh khắc bùng phát: “Anh thật muốn ngủ cả đời sao, ô ô ô ô em van cầu