Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đan Nữ

Đan Nữ

Tác giả: Cống Trà

Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015

Lượt xem: 134843

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/843 lượt.

a cùng Thái Nguyên Vương, nghe được Trần Tử Bình đến báo, cảm thấy hẳn Tể tướng đã có tin tức, vì vậy quay sang bảo Đan Nữ: "Ngươi mang người về trước." Nói xong cùng Trần Tử Bình rời đi.
Đan Nữ bị gió thổi, thân mình có chút nhũn xuống, liền ghé luôn vào Trần Thủy Hà bên cạnh, dịu dàng nói: "Đi thôi!"
Trần Thủy Hà lặng lẽ quay đầu nhìn theo bóng dáng Huyền Dương Tử, sau mới quay đầu nâng Đan Nữ hồi điện, vờ như vô tình hỏi: "Quý phi nương nương, Hoàng Thượng đêm nay còn về đây nghỉ ngơi không?"
"Chẳng biết nữa!" Đan Nữ vô tâm trả lời, đợi vào điện liền kêu thô sử ma ma mang nước đến, chuẩn bị tắm rửa.
Hồng Liên thấy Đan Nữ trở lại, định đến bên hầu hạ, đã thấy Đan Nữ chỉ Trần Thủy Hà nói: "Thái Hậu nương nương ban cho chúng ta một mĩ nhân, về sau ban đêm để mỹ nhân này hầu hạ, Hồng Liên ngươi chỉ cần phụ trách việc ban ngày là được."
Hồng Liên tò mò đánh giá Trần Thủy Hà, cười hỏi: "Không biết tỷ tỷ tên là?"
Trần Thủy Hà thấy chính mình bị biến thành cung nữ, trong lòng khó chịu nhưng không dám phát tác, đáp lời: "Ta họ Trần, tên Thủy Hà." Có danh có họ hẳn hoi, không giống như ngươi chỉ có tên không có họ.
Hồng Liên liền nhắc nhở nàng một số chuyện cần lưu ý, sau mới lui xuống.
Đan Nữ đợi ma ma mang nước vào bình phong xong, liền cởi quần áo vào thùng tắm, nũng nịu gọi Trần Thủy Hà: "Hà Hoa, vào đây kì lưng cho ta!"
Trần Thủy Hà vào bình phong, sửa lời Đan Nữ: "Quý phi nương nương, nô tỳ tên gọi Thủy Hà, không phải Hà Hoa."
"Tùy tiện, dẫu sao chẳng phải đều có một chữ Hà ư?" Đan Nữ vung tay, thấy nước bắn tung té lên người Trần Thủy Hà, không khỏi phá lên cười.
Trần Thủy Hà có chút bất đắc dĩ, Quý phi nương nương hẳn là uống rượu say.
Đan Nữ thấy nàng mím môi, nàng càng vui vẻ, dứt khoát múc nước trực tiếp hắt lên người Trần Thủy Hà, nói: "Đến đây, cùng tắm nào!"
Lúc này, Huyền Dương Tử đã trở về, vừa lúc gặp Hồng Liên, nghe nói Trần Thủy Hà ở trong điện hầu hạ Đan Nữ tắm rửa, nhất thời đen mặt, không ổn, dâm tăng lại muốn câu dẫn hoàng hoa khuê nữ!






Mặt trăng bị mây đen che khuất, bầu trời đêm tối kịt, hai bóng người dựa bên cửa sổ, ẩn vào trong bóng đêm, không nhìn kỹ căn bản không thấy được.
Một lát sau, một bóng đen, rút ra một chiếc khoan tay, xoắn một lỗ trên khung giấy cửa sổ, sau đó nhanh chóng cất đi, ghé mắt hướng qua lỗ nhìn trộm bên trong phòng Huyền Phi Tử.
Gió bỗng thổi qua, mây đen tản ra, ánh trăng đột ngột chiếu xuống, chiếu vào hai người đứng bên cửa sổ, chỉ rõ một là Huyền Vi Tử, một là Huyền Thanh Tử.
Huyền Vi Tử nhìn trộm một hồi, cảm thán, Nhị sư huynh xưa nay đều tỏ vẻ đứng đắn, không nghĩ đến nửa đêm câu dẫn cung nữ, thật sự là không có đức hạnh gì cả!
Huyền Thanh Tử không được nhìn thấy cảnh bên trong, sốt ruột vươn tay kéo kéo ống tay áo Huyền Vi Tử, ý bảo để hắn xem với.
Huyền Phi Tử nghe thấy tiếng cười, một nửa lý trí cũng khôi phục, buông Hoài Nhạn ra, quát: "Ai?" Vừa nói người đã lao ra ngoài cửa, đuổi theo giết kẻ dám cười nhạo hắn.
Huyền Vi Tử cùng Huyền Thanh Tử thấy không ổn, chạy trối chết.
Huyền Phi Tử mặc quần áo dạ hành đuổi theo sau quát lớn: "Hai ngươi chạy đâu cho thoát?"
"Mau tìm Đại sư huynh cứu mạng!" Huyền Vi Tử hét lên với Huyền Thanh Tử một tiếng, hai người rẽ qua một cung điện, chạy thẳng về hướng Minh Hòa điện, trên đường vì để cắt đuôi Huyền Phi Tử, còn phải vòng quanh vài vòng.
Lúc này, ở trong Minh Hòa điện, lại là một mảnh xuân quang.
Đan Nữ nhìn Trần Thủy Hà bị ướt áo, hiện ra đường cong lồi lõm đủ cả, liền nắm luôn lấy tay nàng, diêu nói: "Hà Hoa, cởi áo, cùng nhau tắm thôi!"
Trần Thủy Hà vô cùng xấu hổ, ra sức rút tay lại, thấp giọng nói: "Quý phi nương nương, Ngài buông tay nô tỳ, nô tỳ kì lưng cho Ngài."
"Không, buông ra ngươi chạy mất!" Đan Nữ trúng độc hoa câu hồn, sức lực đặc biệt lớn, lúc này dùng tay kéo Trần Thủy Hà cúi xuống, tay trái đột nhiên múc nước hắt vào ngực Trần Thủy Hà ngực, tiện tay với luôn vào cổ áo của nàng ta, cầm lấy một bên đẫy đà, không kiêng nể gì xoa nắn lên, "Chậc chậc" nói: "Woa, to thật!"
"Cứu với!" Trần Thủy Hà sợ quá hét lên.
"Không được kêu, nếu kêu, ta liền hôn miệng ngươi!" Đan Nữ lúc này tưởng tượng mình là vị biểu ca trong quyển sách hôm trước đang đùa giỡn biểu muội, trong lòng vô cùng khoái trá.
Trần Thủy Hà nghe vậy thức thời im miệng, trong bụng lại khóc thét: Quý phi nương nương nguyên lai là biến thái!
Huyền Dương Tử vào trong điện, liền nghe được tiếng nước ào ào, cùng với tiếng cười của Đan Nữ, lại không có tiếng của Trần Thủy Hà, không khỏi kỳ quái, miệng "Khụ khụ" mấy tiếng.
Trần Thủy Hà nghe được tiếng của Huyền Dương Tử thanh âm, liền khóc òa lên, hô: "Hoàng Thượng!"
Huyền Dương Tử nghe thấy tiếng nàng, hiểu rõ có chuyện không ổn, định nhấc bình phong tiến vào, sau lại nhịn xuống hỏi: "Làm sao thế này?"
Trần Thủy Hà cắn răng, cáo trạng: "Quý phi nương nương..." Nói đến đấy lại ngừn lại, quả thực ngượng ngùng không biết nói gì thêm.
H