Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dẫn Sói Vào Nhà

Dẫn Sói Vào Nhà

Tác giả: Mễ Lộ Lộ

Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015

Lượt xem: 134554

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/554 lượt.

chúng ta đã muốn biến thành một đống bụi mất.” Tây Môn Sóc nhìn sang cặp còng tay này, còn thật sự muốn nghiên cứu nữa.
“Không có cách khác sao?" Hổ Nhi cắn môi, vẻ mặt không hờn giận hỏi Hoa Lưu Ly.
“Có.” Hoa Lưu Ly gật đầu cười. "Trên đời này tất cả bộ phận đều có cách phá giải, huống chi lại là một bộ còng tay, một là chờ ta tìm được cái chìa khóa, hai là chỉ cần cô quết tâm vứt bỏ, là có thể lập tức thoát ly dây dưa lẫn nhau."
"Cách gì?" Hổ Nhi vội vã hỏi.
"Em sẽ không muốn dùng đâu." Tây Môn Sóc đã sớm đoán được chiêu thứ nhất Hoa Lưu Ly tính nói là thế nào.
"Hừ! Có thể cùng anh tách ra, cách gì ta đều nguyện ý thử!” Hổ Nhi thở mạnh nói, cũng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái. "Xem hai người đây, ai muốn hy sinh tay." Hoa Lưu Ly nhìn như mềm mại nhu nhược, nhưng đối với loại việc tanh máu này tựa hồ thành thói quen, vẻ mặt không có một tia e ngại.
Hổ Nhi mất hết khẩu khí, cuối cùng đem ánh mắt dời về phía mặt Tây Môn Sóc. Xú nam nhân này vẫn như cũ cười đến vô hại, làm cho nàng nhịn không được nắm chặt nắm đấm, lại muốn hướng trên mặt của hắn tiếp đón.
" Hắc!” Tây Môn Sóc thấy nàng còn thật sự rất lo lắng, nhịn không được thở sâu vì kinh ngạc. "Em không nên lo lắng sẽ thực sự làm như vậy đi?”
“Tây Môn Sóc, anh chịu chết đi!”
Vì tự do của nàng, nàng nguyện ý hy sinh hắn!






Có câu mặt nhìn mặt thôi cũng đã ghét rồi. Nhất là bên cạnh nam nhân này, nàng ngay cả cùng hắn gần gũi nhiều một lát cũng cảm thấy cả người không thoải mái, ấy thế mà lúc này lại bị khóa cùng một chỗ.
Tiểu thư muốn chơi nổi, thật sự là chỉnh chết nàng mà.
Hơn nữa , nàng thực sự không hiểu, tiểu thư vì sao phải làm cho vị hôn phu của chính mình gần sát nàng như thế ? Nói thế nào thì nàng cũng là nữ hài tử (thiếu nữ) a .
Hiện tại Hổ Nhi đi đâu chỗ nào đều phải mang theo một đứa "con riêng", thật sự phiền càng phiền hơn.
Hơn nữa người ta ai cũng có ba việc nghêm trọng. thời điểm nàng quá mót, đại nam nhân này thế nhưng đang cùng nàng ở trong nhà vệ sinh!
Bất quá thật khó khăn cho nàng tuy là cùng hắn kề cận như vậy, vẫn là không tìm thấy cơ hội hoặc khe hở để xuống tay.
"Ta rốt cuộc là tạo nghiệt (tội ác) gì, thế nhưng gặp gỡ anh, tên đáng chém ngàn đao này !" Nàng đẩy cửa gỗ ra, tức giận lôi kéo hắn trở lại ngay lối đi đến chỗ chậu nước.
Tây Môn Sóc vẫn như cũ che hai mắt, khóe miệng nhếch lên cao .
"Tôi có thể nắm lấy đai lưng chứ?" Nghe nàng không ngừng oán giận, nghĩ chắc nàng hẳn là thẹn quá nên hóa giận.
“Ta hy vọng anh cả đời đều trở thành người mù!” Hổ Nhi hung tợn nguyền rủa nói, quay đầu trừng mắt liếc nhìn hắn một cái. Hắn nắm lấy đai lưng, một lần nữa buộc trở về bên hông, cũng không bởi vì câu nguyền rủa này của nàng mà tức giận. "Phải không? Tôi đây nên nhìn em nhiều nhiều, miễn cho về sau thấy không được." Hắn cố ý đem tay phải lôi kéo, làm cho nàng xoay người mặt hướng vào hắn
Lại là cặp mắt tràn ngập tức giận kia, tròn vo, giống như lóe ra chấm nhỏ, luôn có sức sống bắn ra bốn phía.
"Tên khốn kiếp, ta chọc mù anh!\' Hổ Nhi giơ tay lên, ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại, lập tức hướng hốc mắt của hắn đánh tới.
Tây Môn Sóc thoải mái tiếp chiêu, không né tránh, cũng không di chuyển bước chân, chỉ dùng một tay đối phó nàng.
Tiếp theo hắn thoáng dùng sức một chút, lập tức cả người nàng ngã vào trong lòng của hắn.
Nàng so với cô nương gia bình thường thì cao gầy, nhưng là rơi xuống vào trong lòng hắn, thì nàng cũng chỉ đến ngực của hắn mà thôi.
"Cho hai mắt tôi nhìn em nhiều không tốt sao?" Hắn cúi đầu cười hai tiếng.
Mùi hương hoa nhài trên người nàng ập vào chóp mũi. Hương vị này thật là thích hợp với nàng, muốn gần sát như thế, mới có thể nghe thấy mùi trên người nàng tản mát ra. Tay trái của bắn bị khóa chặt xấu xa giữ lấy mềm mại tinh khiết của nàng, lòng bàn tay thơm mềm bị năm ngón tay hắn bắt giữ nhanh.
"Được" Hổ Nhi oán hận trừng mắt hắn. "Anh tốt nhất lập tức nhìn ta, một nghìn lần coi trọng, một vạn lần, sau đó vĩnh viễn nhớ kỹ mặt của ta!"
Tây Môn Sóc hơi cảm thấy kinh ngạc, nhíu mày xem xét nói: " Tiểu Hổ Nhi, cuối cùng em muốn cùng tôi yên ổn ở chung sao?"
"Anh sẽ không muốn cho ta cơ hội dối trá, ta cam đoan tuyệt đối không phải chỉ có chém anh một đao đâu, là băm thây muôn mảnh! Cho nên anh hiện tại tốt nhất nhớ kỹ diện mạo của ta, xuống địa ngục rồi cùng Diêm Vương thưa kiện!”
Kỳ thật nàng cũng biết cân lượng của chính mình, võ công của nàng và hắn quả thực xem như con nít đùa giỡn với cây đao lớn, chỉ làm cho hắn vui vẻ mà thôi.
Nhưng hắn thật sự rất đáng giận, biết rõ nàng chán ghét hắn không có việc gì sẽ chạy tới trêu chọc bộ dáng của nàng, còn dám như thế đáng đánh đòn!
"Ha ha ha......” Tây Môn Sóc cười to vài tiếng, hai con mắt mê người kia như muốn nói gì đó, trở nên ấm áp dịu dàng khác thường. "Tôi đột nhiên cảm thấy một người xuống địa ngục thì quá tịch mịch, không bằng đến lúc đó tôi kéo em một phen, chúng ta cùng nhau đi..." Nói xong, hắn còn