Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đẳng Cấp Quý Cô

Đẳng Cấp Quý Cô

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Ngày cập nhật: 03:16 22/12/2015

Lượt xem: 134653

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/653 lượt.

thành một nhân viên marketing có năng lực sáng tạo mạnh nhất ở một trung tâm thương mại hàng đầu!”
Cao Quốc Thành không ngừng mỉm cười, cảm thấy cô gái Hiểu Khiết này thật thú vị. “Nếu cháu đã có nhã ý cho Hải Duyệt của chúng ta một cơ hội, vậy ta cũng muốn tặng cháu một cơ hội!”
Hiểu Khiết không hiểu.
Cao Quốc Thành cười nói: “Vừa rồi cháu đã nói rất nhiều suy nghĩ về phòng marketing, bây giờ ta hỏi cháu, cháu có muốn sang làm việctại phòng kế hoạch marketing không, có muốn dùng năng lực của cháu để thay đổi Hải Duyệt không?”
Hiểu Khiết nhìn Cao Quốc Thành không dám tin đây là sự thật.
Trong căn hộ vắng tanh, Hiểu Khiết nằm sõng soài trên tấm thảm ở phòng khách, bên cạnh cô là hành lý và một tấm vé máy bay đi Anh.
Cô bò lên ghế sofa, rúc mặt vào trong gối, suy nghĩ về những thách thức sắp tới mình sẽ phải đối diện.
Mọi việc khó tin quá, đúng lúc cô chuẩn bị sang Anh, bỗng nhiên nhận được sự đánh giá cao của ngài chủ tịch, chuyển cô vào làm tại phòng kế hoạch marketing. Tất cả xảy ra cứ như trong mơ, mà cho đến tận bây giờ cô vẫn chưa thực sự tỉnh lại.
Cô lẩm bẩm: “Ôi, cứ gửi email cho Tom báo không đi hẵng vậy.”
Hiểu Khiết ngồi trước máy tính, mở hòmthư, nhận được một email mới, là của Tom, tiêu đề là “Một email từ người chủ nhà tương lai.”
Cô mỉm cười, mở email, giọng Tom vang lên, “Tôi đã tìm cho cô một vài trường học rồi, đảm bảo cô xem xong sẽ cảm động rớt nước mắt!”
Cô ngạc nhiên nhìn xuống phía dưới email, bức ảnh của từng ngôi trường hiện ra.
“Nếu cô muốn học về thiết kế, học viện Davis chắc chắn sẽ là lựa chọn hàng đầu, tại đây ngoài việc học về thiết kế đồ họa, còn có thể tìm hiểu thêm về lĩnh vực thiết kế thương mại..”
Cô kéo con chuột xuống, bức ảnh một trường học khác.
“Hoặc cô có thể lựa chọn học viện Milan, chương trình học thiết kế thời trang ở đây đứng đầu Anh Quốc, hơn nữa lại rất gần nhà chúng ta, cô chỉ cần đi bộ là đến rồi.”
Đọc email Tom gửi, Hiểu Khiết cảm động không nói nên lời, một dòng nước mắt nóng hổi không ngăn nổi chảy xuống hai gò má, “Tom, sao anh lại tốt với tôi như vậy…?”
Cô sụt sịt mũi, viết email trả lời: “Sorry, Tom, tôi không thể đến London được rồi…”
Ngày mới, Hiểu Khiết mặc trang phục công sở, ôm một thùng carton đựng các vật dụng văn phòng, trên tay cầm theo quyết định chuyển công tác, đứng tại cửa vào phòng kế hoạch marketing.
Cô nhìn khắp văn phòng, nội thất được trang trí rất hiện đại lịch sự, hoàn toàn khác với phòng làm việc trước đây, rất phong cách, cá tính. Cô cảm giác, dường như mọi ngóc ngách ở đây đều tỏa sáng, lòngtràn ngập hy vọng.
Hít một hơi thật sâu, quét mắt một lượt, Hiểu Khiết phát hiện mọi người rất bận rộn, không ai rảnh rỗi để ý đến cô. Gom dũng khí, cô tiến về phía một cô gái đang miệt mài gõ văn bản, phù hiệu cô ta đeo ghi “Sarah”.
Hiểu Khiết do dự lên tiếng, “Cô ơi…”
Sarah không ngẩng đầu lên: “Mới đến?”
Hiểu Khiết ngạc nhiên vội vàng đáp: “Vâng, tôi là Lâm Hiểu Khiết, hôm nay bắt đầu đến làm việc.”
Sarah hoàn toàn không có thời gian để tâm đến cô, chỉ thẳng vào vị trí ngồi sát cửa, “Chỗ đó!”
Hiểu Khiết thoáng bối rối, lí nhí “Cảm ơn…”
Theo hướng Sarah chỉ, cô nhìn thấy một chỗ ngồi còn trống gần cửa ra vào, bèn đi về phía đó.
Đặt mọi thứ trên tay xuống, Hiểu Khiết tò mò nhìn mọi người trong phòng, ai ai cũng đều đang rất bận rộn.
Cô bắt đầu bài trí lại chỗ ngồi của mình, lấy từ thùng carton ra vài món đồ mộc mạc, mấy thứ đồ chơi nhỏ giúp làm giải tỏa áp lực, cô còn dán các bức ảnh, áp phích phong cảnh Anh Quốc lên vách ngăn, sắp xếp ngay ngắn lại các văn phòng phẩm, rồi lấy từ trong thùng ra một chiếc nệm lưng đặt ra phía sau.
Cô vừa dọn dẹp lại chỗ ngồi, vừa tận hưởng không khí làm việc bận rộn của văn phòng mới, “Oa, phòng kế hoạch khác hẳn phòng kinh doanh…”
Bỗng chiếc đồng hồ trên tường kêu “kinh koong”, kim đồng hồ đang chỉ 9 giờ 30 phút.
Tất cả mọi người ngưng trong giây lát nhìn lên đồng hồ, sau đó dừng các công việc đang làm lại. Hiểu Khiết không hiểu chuyện gì xảy ra, thấy tất cả mọi người đều cầm tài liệu lên, cứ như thể đã được báo trước, cùng nhau lao về phía cửa ra vào xếp thành hàng một. Cô giật mình hoảng sợ, mặc dù cảm thấy hơi nghi ngại nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng vào vị trí cuối cùng của đội ngũ.
Những giây sau đó, chỉ nghe thấy tiếng những bước chân, một người đàn ông trọc đầu đi đôi giày da đen bóng loáng xuất hiện ở cửa, đi ngay phía sau ông ta là trợ lý Ngải Lâm.
Người đàn ông trọc đầu khoác trên mình một bộ quần áo rất thời trang, vừa dũa móng tay vừa cẩn thận kiểm tra hình dạng móng có đối xứng hay không.
Tất cả mọi người đồng thanh hô to: “Giám đốc Joe!”
Joe đi vào văn phòng như đại vương đang đi tuần. Bỗng ông ta dừng lại, chau mày. Tất cả mọi người đều không dám thở mạnh, đoán chừng xem là chuyện gì.
Một chiếc thùng rác hơi lộ ra ngoài, Joe lấy chân đẩy nó vào dưới ghế, đẩy đến vị trí mà ông ta cảm thấy hài lòng mới gật gù và tiếp tục bước tiếp.
Mọi người thở phào, nhưng ngay sau đó lại như bị vật gì chẹn họng