
Tác giả: Hoa Thanh Thần
Ngày cập nhật: 03:16 22/12/2015
Lượt xem: 134858
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/858 lượt.
ông bất ngờ, tranh thủ thời gian tới nhà họ Thang. Vào đến cửa, thấy Thang Mẫn, Thang Tuấn và Hiểu Khiết ngồi trên sofa phòng khách cũng ngồi luôn xuống, vắt hai chân vào nhau, “Mời ta đến đây là vì việc của Hoàng Hải phải không? Chẳng phải vòng vo nữa, giao cái ghế chủ tịch ra đây!”
“Ông đang ở địa bàn của ai mà dám lớn lối như vậy?” Giọng nói uy nghiêm của Thang Lan vang lên.
Đổng sự Tăng sửng sốt, quay phắt lại, nhìn thấy Thang Lan ngồi trên xe lăn, Châu Văn chầm chậm đẩy xe đi vào.
Ông ta vô cùng kinh ngạc, vội thu lại vẻ hống hách đáng ghê tởm, tức khắc khách sáo cười: “Bà tỉnh rồi à? Thật là kỳ tích. Vẫn khỏe chứ? Ngày mai có đổ bệnh nữa không?”
Thang Lan cười lạnh, “Ông còn chưa nằm xuống, sao tôi nỡ ra đi!” Bà đưa tay ra, Thang Tuấn đưa cho mẹ bản thỏa thuận được chia làm hai phần đã được đóng dấu.
Thang Lan phẫn nộ: “Lão cáo già, những việc xấu xa ông làm trong thời gian qua tôi đều biết hết. Hừ, muốn làm chủ tịch phải không? Đơn giản, chỉ cần ông ký vào đây, chuyển vốn quay về, Hoàng Hải sẽ là của ông!”
Đổng sự Tăng phấn khởi đọc nhanh rồi ký tên vào trang cuối cùng.
Thang Mẫn châm biếm: “Kinh doanh một công ty không dễ thế đâu, dựa vào mấy trò thâm hiểm để leo lên, chẳng mấy mà ông sẽ phải ngã xuống thôi!”
Đổng sự Tăng cười nhạt: “Tôi sẽ chăm sóc Hoàng Hải thật tốt, các vị không phải bận tâm!”
Châu Văn cung kính đưa cho Thang Lan phần thỏa thuận còn lại, bà nhìn phần ký xác nhận mà đau lòng.
Đổng sự Tăng cất tiếng: “Từ ngày hôm nay, không cho phép các người đặt một bước chân vào Hoàng Hải, nhưng với tư cách là khách hàng VIP thì tôi sẽ luôn giang tay chào đón, ha ha ha!”
Đổng sự Tăng ngửa mặt lên cười, dương dương tự đắc rời khỏi nhà họ Thang.
Bóng lưng ông ta đã khuất Thang Lan vốn đầy khí thế đột nhiên như mất hết sức lực, uể oải dựa vào xe lăn.
Hai chị em lo lắng nhìn bà, “Mẹ vẫn ổn chứ? Có cần gọi bác sĩ đến không?”
Thang Lan mỉm cười yếu ớt lắc đầu, “Không sao, chỉ hơi mệt thôi, mẹ muốn về phòng nghỉ ngơi, các con cứ nói chuyện đi.”
Ngồi trong phòng, bà nhìn bản thỏa thuận trên tay, không kiềm chế được nước mắt. Giọt nước mắt rơi đúng xuống trang cuối cùng, dính ướt chữ ký của bà và Đổng sự Tăng.
Mọi người giơ ly lên.
Thang Tuấn tuyên bố: “Chúng ta nhất định sẽ nghĩ ra cách để giành lại Hoàng Hải!”
Thang Mẫn gật đầu: “Số tiền bán Hoàng Hải bắt buộc phải trả lại cho ngân hàng, trận này nếu muốn thắng thì phải có vốn mới được.”
Thang Lan mỉm cười: “Các con đều có tâm bảo vệ Hoàng Hải, mẹ cảm động lắm. Có thể mẹ phải tìm vài người bạn cũ nhờ vả xem sao.”
Thang Tuấn tự giễu: “Những người nhờ được con đã đi tìm rồi, chỉ là họ trở mặt nhanh như đếm tiền, phút chốc không biết ai là người thân nữa.”
Thang Lan nghĩ ngợi một lát nhìn cả nhà, cuối cùng hạ quyết tâm, “Hiện giờ tài sản đáng giá nhất của chúng ta chính là căn nhà này, hãy bán nó đi!”
Thang Mẫn vội can: “Mẹ! Tuyệt đối không được. Căn nhà này là căn nhà tổ tiên chúng ta để lại!”
Thang Lan bình thản: “Hoàng Hải mất rồi còn không sao, nhà họ Thang không còn cũng thế, chỉ cần chúng ta đều bình an khỏe mạnh, đoàn tụ bên nhau, cùng ngồi ăn cơm, bất kể là nơi nào cũng là nhà được!”
Thang Tuấn nhìn Thang Mẫn và Hiểu Khiết, nghiêm túc: “Vậy thì được, em ủng hộ mẹ bán nhà!”
Hiểu Khiết và Thang Mẫn bất ngờ.
Giọng điệu Thang Tuấn chắc nịch: “Mẹ, chị, hãy tin con, con nhất định sẽ dùng số tiền bán nhà để giành lại Hoàng Hải, không làm mẹ và chị thất vọng!”
Thang Lan kỳ vọng nắm lấy bàn tay Hiểu Khiết và Thang Tuấn, “Được, việc này giao cho các con, nhưng tuyệt đối không được miễn cưỡng, bình an là điều quan trọng nhất.”
Hiểu Khiết và Thang Tuấn gật đầu.
Đổng sự Tăng cầm ly rượu, tới bên cửa sổ, đắc ý nhìn bên ngoài.
Tử Tề và các thành viên hội đồng quản trị ngồi ở phòng khách, uống rượu chúc mừng.
Ông A khen ngợi Tử Tề: “Không uổng công có cháu du thuyết, chúng ta mới mua được không ít cổ phần từ các cổ đông thân cận của Thang Lan! Làm tốt lắm!”
Tử Tề mỉm cười, sắc mặt không chút thay đổi.
Đổng sự Tăng quay lại, vui vẻ ngồi xuống sofa: “5% cổ phần Hoàng Hải trong tay Tử Tề cộng với số cổ phần từ chúng ta, nhiều hơn hẳn cổ phần nhà họ Thang nắm giữ, cuối cùng cũng thoát khỏi sự ràng buộc của chúng!”
“Chúc mừng Đổng sự Tăng, bây giờ chiếc ghế chủ tịch không còn quá xa nữa rồi. Nào, tôi kính ông trước.” Ông B chúc rượu, tất cả lại nâng ly.
Đổng sự Tăng đáp lễ: “Tôi cũng đã làm việc với cánh phóng viên, đợi đến khi tôi chính thức trở thành chủ tịch Hoàng Hải sẽ lập tức đưa tin dòng vốn Hoàng Hải đã ổn định, Hoàng Hải 2 chuẩn bị khai trương. Thêm vào việc chúng ta thao túng, đảm bảo cổ phiếu tăng giá ngay lập tức, rất đơn giản! Các vị cứ yên tâm.”
Hội đồng quản trị hài lòng gật gù, lại tán dương: “Không hổ là Đổng sự Tăng, ngay Hoàng Hải 2 cũng đã để mắt đến rồi!”
Đổng sự Tăng đắc ý nhìn Tử Tề, vỗ vai anh, “Chuyện mời gọi các nhà cung cấp vào Hoàng Hải 2 sẽ nhờ cả vào giám đốc Cao