Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đánh Cương Thi Nói Chuyện Yêu Đương

Đánh Cương Thi Nói Chuyện Yêu Đương

Tác giả: Phạn Phạn Sama

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134789

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/789 lượt.

ouflamingo, nếu ngươi dám đụng em ấy thì đứng trách ta không khách sáo!”
“Hắn chính là Douflamingo?” Đào Chân hỏi.
Tả Minh Vũ gật đầu, không lên tiếng.
“Đây là vấn đề giữa chúng ta nha. Bạn nhỏ này, ngươi tự mình xỉu hay là để ta giúp cho?” Douflamingo nói với Đào Chân.
Tả Minh Vũ nháy mắt ra hiệu với Đào Chân. Y lập tức hiểu điều gì, duỗi lưng, ngồi trên đất vỗ bụng Tả Niệm, nói.
“Tả tứ ca, cho tôi mượn làm gối ngủ một lát.”
Nói xong y gối đầu lên bụng Tả Niệm, nhắm mắt lại, không nói gì thêm.
“Sao ngươi mất lịch sự quá vậy?” Nghiêm Học nói với Mr. D.
“Ngươi nói cái gì!?” Douflamingo tức giận nhướng mày, đã bao nhiêu lâu không ai dám nói như vậy với y.
“Không đúng sao? Dùng thể tưởng niệm nói chuyện với chúng tôi.” Nghiêm Học không sợ y.
“Ha ha ha ha ha, cậu bé, ngươi thật thú vị!” Một Douflamingo khác đi ra khỏi dụng cụ lớn, sau khi y đi ra thể tượng niệm thì biến mất.
“Hừ.” Nghiêm Học hừ lạnh. “Bị ngươi khen ta không cảm thấy có gì vui.”
“Ha ha, tốt tốt tốt!” Douflamingo tức giận bật cười, vỗ tay nói. “Cậu bé rất có tính cách, tốt xấu ngươi là lần đầu tiên ngươi tới đây, ta nên tặng ngươi một món quà nhỏ.”
Douflamingo vừa nói xong, Tả Minh Vũ lập tức phát hiện Nghiêm Học không đúng. Chỉ thấy Nghiêm Học đột nhiên ngã tới trước, sau đó lắc đầu, đánh giá xung quanh, tiếp đó trợn to mắt nhìn đằng trước. Tả Minh Vũ kêu cỡ nào cậu cũng không có phản ứng.
“Ngươi làm gì A Học!?” Tả Minh Vũ rống hướng Douflamingo.
“Kích động như thế làm gì? Ta chỉ là để hắn thấy thứ thú vị thôi.” Douflamingo cười khẽ, nói. “Ngươi không kêu tỉnh hắn được đâu. Đừng lo, hắn xem xong sẽ không có gì.”
Trong lúc họ nói chuyện thì Nghiêm Học như bỗng phát điên lao lên trước, bộ dáng như đang bắt lấy ai rồi bỗng ngừng lại nhìn tay mình, sau đó phát điên lớn tiếng khóc la, trong miệng còn nói cái gì: “Thả anh ấy ra! Đừng mà!” Từng tiếng điên cuồng. Chậm rãi cậu rồi phục bình tĩnh, mắt vẫn nhìn hướng nào đó, tuy không khóc không la nhưng miệng không ngừng lầm bầm, sau đó cậu nhắm mắt lại, qua thật lâu sau mở mắt ra.






“Cậu bé rất có tính cách, tốt xấu ngươi là lần đầu tiên ngươi tới đây, ta nên tặng ngươi một món quà nhỏ.”
Nghiêm Học chỉ nghe xong câu này liền thấy trước mắt tối đen, cậu bất giác ngã tới trước. Khi mở mắt ra thì xung quanh tối đen. Cậu lắc đầu, phát hiện mình ở một căn phòng tối tăm, xung quanh trang trí rất cổ xưa. Cậu đánh giá bốn phía.
Đây là một căn phòng rất lớn, bốn bức tường trừ có cánh cửa lớn trông rất chắc chắn ra, xung quanh đều là cái lồng to, trong lòng nhốt con nít. Nghiêm Học định mở miệng thì thấy một kẻ hung ác bắt một cậu bé đi vào. Nhìn thấy khuôn mặt cậu bé đó, cậu trợn to mắt. Đứa bé kia rất giống Minh Vũ! Không sai, đây chính là Tả Minh Vũ lúc nhỏ. Nghiêm Học nghĩ tới cái gì, lại thấy người kia giống như không trông thấy mình, trực tiếp túm lấy cậu bé đi tới trước. Nghiêm Học chớp mắt hiểu ra mình đang trong ảo cảnh thôi miên.
Chỉ thấy bé Minh Vũ bị đẩy vào một cái lồng, trong lồng còn nhốt một cậu bé lớn hơn chút. Cậu trai cứ nói bé Minh Vũ vô dụng, chỉ biết khóc. Nhưng có thể nhìn ra, cậu trai rất quan tâm bé Minh Vũ. Bé Minh Vũ thì rất sùng bái cậu trai.
Cảnh tượng như trang giấy, thời gian dường như lật sang trang khác. Cửa lại mở, có ba nhân viên nghiên cứu mặc áo khoác trắng đến, bưng bồn lửa và thanh sắt. Chúng bắt bé Minh Vũ, cậu trai cắn chúng liều mạng ngăn cản, nhưng bé Minh Vũ vẫn bị túm ra ngoài.
Tả Minh Vũ không né tránh, máu tươi tí tách chảy xuống. Douflamingo đứng sau lưng Nghiêm Học không xa nhìn thấy máu và biểu tình kinh ngạc cùng đau lòng trên mặt Tả Minh Vũ, vừa lòng người, đi tới sau lưng Nghiêm Học, nói.
“Thế nào? Đây chính là “chú đao” chuyên môn giết thủy tổ quỷ hút máu nha! Cảm...”
Douflamingo chưa nói hết lời thì Nghiêm Học đột nhiên xoay người,đao đâm vào trong bụng Douflamingo, nói:
“Dùng một cái huyễn thể giả trang cái gì! Để chân thân của ngươi ra đi!”
Chỉ thấy Tả Minh Vũ không bị vết thương gì! Nghiêm Học thì tay có miệng vết thương đang không ngừng chảy máu. Hóa ra khoảnh khắc Nghiêm Học đâm hướng Tả Minh Vũ thì dùng tay trái chặn lại, đâm đao vào tay mình.
Douflamingo bên cạnh Nghiêm Học biến mất, Douflamingo chân chính đi ra, nói:
“Các người làm sao phát hiện được?”
Tả Minh Vũ lắc đầu. Douflamingo nhìn Nghiêm Học.
Nghiêm Học mỉm cười, hạnh phúc mà chắn chắn nói.
“Minh Vũ rất lương thiện, ngươi biết anh ấy rất thương ta đúng không? Cho nên dù Minh Vũ định giết ngươi cũng tuyệt đối sẽ không để tay ta nhiễm bẩn!”
“Chỉ bởi vì cái này!? Như vậy cũng quá mạo hiểm.”
“Đương nhiên không chỉ như vậy.” Nghiêm Học chỉ hướng cửa, Douflamingo thuận theo nhìn qua. Thấy Khâu Tử Dạ và Khâu Tử Lộ đứng đó!
“Sao có thể được? Ảo cảnh thôi miên của ta phối hợp dùng với thuốc ảo giác, dù là thị giác, thính giác, vị giác hay khứu giác đều không khác gì hiện thực, chỉ cần có một chút dao động thì sẽ bị tổn thương thật sự!”


Pair of Vintage Old School Fru