
Tác giả: Hạ La
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 134865
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/865 lượt.
chồng, em vẫn sẽ cảm ơn anh, nhớ anh đối với em thật là tốt, cho đến khi em già đi, em cũng sẽ không quên anh.
A Tu, lần này thực sự phải nói với anh “Tạm biệt”, sau khi ly hôn, em nghĩ chúng ta sau này sẽ không gặp lại đâu.
A Tu, em chúc anh hạnh phúc, hi vọng anh với người anh yêu mãi mãi hạnh phúc.
Tạm biệt.”
Sau khi đọc xong, sắc mặt anh đại biến, hai tay run lên, kích động đến trước mắt bịt kín một mảnh sương mù trắng xóa, không thấy rõ chữ viết.
Cô vậy mà nói tạm biệt với anh.....
Đáng giận, cô tại sao có thể tự nhiên nói tạm biệt với anh! Anh vẫn còn chưa có chính thức ký tên ly dị, cô dựa vào cái gì tự chủ trương nói sau này không cần gặp lại, anh không cho phép cô nói lời như thế, anh làm sao có thể sẽ không gặp lại cô......
Giang Thánh Tu ý thức được cô nói bọn họ sau này không gặp lại, chẳng khác nào nói bọn họ đến đây chấm dứt, lúc này mới hoảng hốt phát hiện, tại sao chỉ có cô mới có thể làm vợ anh, nguyên nhân không phải cô liền không có ý nghĩa, đem cô sủng ở trên lòng bàn tay, thương yêu cô, cưng chiều mọi hành vi của cô, cũng là bởi vì anh yêu cô a! (Tung bông, tung hoa, cuối cùng anh cũng đã nhận ra a.....)
Anh không phải là không yêu cô, mà là anh phát hiện quá muộn, anh quá nhàn hạ với cuộc sống hôn nhân đầy đủ, mà không thèm nghĩ đến sự tồn tại của tình yêu.
Bởi vì đã từng có một đoạn tình cảm quá khắc cốt ghi tâm, khiến anh lầm tưởng tình yêu thì phải oanh oanh liệt liệt, không biết giữa bọn họ tình cảm nhẹ nhàng cũng là một loại tình yêu, cam kết với cô bảo vệ cô một đời, chăm sóc cô, thương cô, cưng chiều cô, cùng là một loại phương thức yêu cô.
Anh thậm chí càng yêu cô, đem cô đặt ở vị trí sâu nhất sâu nhất trong lòng, khi Đàm Vũ Vi phản bội lại anh, anh mặc dù đau lòng, nhưng chưa từng muốn vãn hồi, nhưng ba tháng này, anh chưa từng buông tha bất kỳ cơ hội nào có thể xoay chuyển cô, đó là bởi vì tiềm thức anh biết cô là tình yêu của anh, là tình yêu đích thực duy nhất của anh, cho nên dù có vứt bỏ mạng sống anh cũng phải gắt gao bám chặt lấy cô.
Người ta thường thường sau khi mất đi mới biết được người luôn bên cạnh chờ đợi mình mới là tình yêu, cùng cô ở riêng ba tháng, bởi vì còn có thể nhìn thấy cô, cho rằng có cơ hội hợp lại, cho nên anh còn có thể bảo trì lý trí, hiện tại cô nói sau này không gặp lại, ý nghĩ đó của anh dần dần biến mất, nỗi sợ hãi mất đi cô làm cho anh hiểu rõ phải nói thẳng với cô tình cảm của anh.....
Cô tựa như không khí của anh, nguồn tính mạng của anh, anh không thể không có cô!
Anh đối với cô là yêu, không có cách nào kiềm chế, không có cách nào giấu đi nữa rồi!
Anh, muốn đoạt cô về, nói anh yêu cô!
Lục Tâm Đồng hiện tại chỉ còn chờ Giang Thánh Tu ký tên xong là đủ thủ tục ly hôn, vì muốn không nghĩ tới chuyện thương tâm đau lòng nữa, cô hôm nay phá lệ làm việc vô cùng tập trung.
Trước khi tan việc, cô nhận được điện thoại của ông chủ, nói hắn lên cơn sốt ở nhà nằm nghỉ, tạm thời không tìm được người mua thuốc hạ sốt, hi vọng cô có thể mua giúp.
Nhưng bởi vì ông chủ từng hướng cô tỏ tình, cô thật ra thì không muốn đi lắm, cố tình nhân viên trong công ty cũng có công việc để làm, có thể giúp hắn ta chỉ có mình cô, hắn ta cũng không thể bất chấp làm ra vẻ ngã bệnh đi, cho nên cô đáp ứng giúp hắn.
Sau khi lấy được địa chỉ, cô lấy ra xe mới được sửa xong, tạm ngừng ở hiệu thuốc bên cạnh, xuống xe mua thuốc, trở lại trên xe lái xe đi tới nhà ông chủ.
Mà Giang Thánh Tu suy nghĩ vãn hồi lại Lục Tâm Đồng, lái xe đi tới công ty cô chờ cô tan việc, vừa lúc thấy cô từ hiệu thuốc bên cạnh đi ra, trên tay mang theo một bao thuốc, khom người ngồi vào ghế lái của một chiếc xe MARCH nhỏ, lái xe đi.
Đây là lần đầu tiên Giang Thánh Tu thấy cô lái xe, mặc dù đã biết cô lái xe đi làm một thời gian, nhưng vẫn còn rất kinh ngạc, chỉ là càng làm cho anh quan tâm nhất là, cô vào hiệu thuốc mua thuốc, cô ngã bệnh sao? Mà bây giờ vẫn chưa tới lúc tan việc, cô lái xe muốn đi đâu? Anh khởi động xe, bám theo phía sau cô, không để cho cô biến khỏi tầm mắt của anh.
Anh phát hiện cô lái xe vừa nhanh lại vừa mạnh, cô không phải là nên lái xe chậm thôi sao, cô là có chuyện gì gấp à? Hơn nữa phương hướng cô lái xe, cũng không phải là phương hướng đi về nhà mẹ cô.....
Cô đến tột cùng vội vã như vậy là muốn đi đâu? Cuối cùng, Giang Thánh Tu thấy cô đem xe dừng ở bên ngoài một khu chung cư cao tầng.
Cô tới nơi này làm gì? Giang Thánh Tu buồn bực, thấy cô nhanh chóng dừng xe, trên tay cầm gói thuốc xuống xe, thật nhanh đi vào bên trong khu chung cư, anh cũng không kịp quản xe của mình có bị phạt hay không, dừng xe lại đuổi theo vào trong.
Nhưng anh vẫn là chậm một bước, trơ mắt nhìn cửa thang máy đóng lại đi lên, anh đành kiên nhẫn chờ thang máy dừng lại tại tầng cô muốn tới, vừa nhìn thấy con số dừng lại ở tầng tám, mới lập tức chạy cầu thang bộ lên lầu.
Lên tới lầu tám, đã không thấy bóng dáng cô đâu, anh khẳng định cô là tới tầng này, nhưng, cô đang đi tìm gia đình nào kia? Cô mang theo gói thuốc tới, rốt cuộc là ng