Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Tử Thu

Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015

Lượt xem: 134692

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/692 lượt.

êm bão táp đều là một loại tĩnh mịch - bình tĩnh. Mà lần này, phía sau sự bình tĩnh của Hàn Trạch Vũ có giấu giếm gợn sóng vô tận hay không đây?
"Tôi muốn khế ước mảnh đất Viện Phúc Lợi!"
"Ký hết hiệp ước chuyển nhượng, mảnh đất kia sẽ là của cô!" Tiếu Lãng bình tĩnh nói xong, đem hiệp ước cùng bút trên bàn đẩy tới trước.
Hành động này của anh ta khiến Lãnh Tiếu Tiếu càng thêm nghi ngờ, cô giả bộ bình tĩnh cũng không duy trì nổi nữa, "Hàn Trạch Vũ đâu? Rốt cuộc anh ta muốn làm cái gì?"
"Giao ra thứ cô muốn, thu hồi vật anh ấy muốn!" Tiếu Lãng vẫn là vẻ mặt như vậy, giọng nói vẫn bình tĩnh y nguyên như vậy.
"Rốt cuộc anh ta muốn cái gì?" Lãnh Tiếu Tiếu nghe thấy Tiếu Lãng nói, chỉ cảm thấy một hồi lạnh lẽo sau lưng. Cô chưa bao giờ cho là Hàn Trạch Vũ muốn tiền.
"Hàn tổng muốn cái gì thì thư ký Lãnh không phải là người rõ ràng nhất sao?"
Tiếu Lãng khó được nhiều lời như vậy, vốn là những lời này là ở trong kế hoạch của anh ấy, nhưng mà, thấy vẻ mặt Lãnh Tiếu Tiếu sợ hãi, những lời này không tự chủ được từ bên mồm của anh chạy ra ngoài.
"Anh là ai? Anh còn biết những thứ gì?" Lãnh Tiếu Tiếu có chút phát điên .
Cho dù là giác quan thứ sau hay là thứ bảy, cũng đều cảm thấy chuyện này không có đơn giản như cô nhìn thấy từ bề ngoài.
"Lãnh tiểu thư, nếu như muốn liền ký tên? Cô đã không có đường lui, không phải sao?" Tiếu Lãng nhìn đồng hồ, ý thức được mình nói quá nhiều rồi, anh đứng lên, gây cho Lãnh Tiếu Tiếu một chút áp lực vô hình.
Xác thực, nếu như nói có âm mưu gì, rất rõ ràng đi tới bước hiện tại thì mình đã té xuống rồi!
Lãnh Tiếu Tiếu không có ở đây do dự, vung bút ký xuống tên của mình.
Cầm hiệp ước đi ra khỏi cao ốc Hối Phong, một nháy mắt kia, tâm Lãnh Tiếu Tiếu rốt cuộc để xuống! Mẹ Tần cùng bọn nhỏ vĩnh viễn không sợ mất nhà!
Có Tính Là Chiếm Tiện Nghi Hay Không?
Hàn Trạch Vũ đứng ở trước cửa sổ sát đất trong phòng làm việc, mắt nhìn xuống bóng dáng nho nhỏ của Lãnh Tiếu Tiếu trước cửa cao ốc, đáy mắt đen bóng lộ ra âm lãnh làm cho người ta không rét mà run.
"Hàn tổng, tại sao không gặp cô ấy?" Tiếu Lãng đứng ở sau lưng anh, trong con ngươi lộ ra một tia nghi ngờ.
"Tiếu Lãng, hôm nay cậu nói rất nhiều lời không nên nói. Hình như cậu vô cùng quan tâm cô ấy!" Hàn Trạch Vũ xoay người, liếc mắt nhìn lo lắng trên mặt Tiếu Lãng, trong lời nói toát ra một tia trách mắng.
"Thật xin lỗi, Hàn tổng, là tôi nói nhiều rồi!" Tiếu Lãng khẽ cúi đầu, trên mặt vẻ mặt lộ ra có chút không được tự nhiên.
"Tốt lắm, cậu phải. . . . . ."
"Trạch Vũ ca!"
Hàn Trạch Vũ còn muốn nói cái gì, lại bị Hàn Thi Dư đi vào cửa cắt đứt!
"Tiếu Lãng, cậu đi ra ngoài trước đi!"
"Dạ!" Tiếu Lãng đáp một tiếng, liền lui ra ngoài.
"Thi Dư, sao em lại tới đây?" Hàn Trạch Vũ thấy cảm giác cô có chút ngoài ý muốn. Những ngày qua thái độ của cô khác thường không giống trước kia chính là kề cận quấy lấy anh, làm cho anh hình như quên mất tồn tại của cô.
"Nhớ anh đấy, cho nên mới tới gặp anh đó! Còn nữa, ba mẹ cũng nhớ anh rồi, cho nên kêu em tới tìm anh, tối nay cùng nhau về nhà ăn cơm!" Hàn Thi Dư ôm cánh tay Hàn Trạch Vũ làm nũng.
"Không được, tối nay anh còn có chuyện!" Hàn Trạch Vũ nghĩ cũng không có nghĩ liền cự tuyệt.
Bởi vì tối nay anh thật sự có chuyện rất ‘quan trọng’. Anh muốn khiến Lãnh Tiếu Tiếu biết, trừ làm phụ nữ của anh, cô không có lựa chọn nào khác! Trừ phi anh chơi đủ cái trò chơi này rồi, nếu không, cô cũng đừng trông cậy vào việc có thể thoát đi!
Nghĩ đến chỗ này, hình như anh cũng có chút không kịp đợi, anh hết sức mong đợi, lúc cô gái quật cường đó nhìn thấy anh xuất hiện sẽ là loại vẻ mặt như thế nào? ?
Nghĩ đến chỗ này, trên mặt Hàn Trạch Vũ lộ ra một tia hả hê.
Mà một tia dịu dàng mang theo hài lòng, dưới đáy mắt Hàn Thi Dư có vẻ cực kỳ chói mắt! Cô rất rõ ràng, nét dịu dàng kia tuyệt sẽ không là vì mình, bởi vì cô bây giờ ở trong mắt anh chỉ có một thân phận duy nhất, đó chính là em gái của anh!
Hàn Thi Dư chưa bao giờ biết, hai chữ em gái này lại làm cho người ta chán ghét như thế!
"Trạch Vũ ca, nhìn gương mặt ngọt ngào cười của anh kìa, chẳng lẽ là buổi tối có ước hẹn?" Hàn Thi Dư nâng lên nụ cười nghịch ngợm, xấu xa nhìn chằm chằm Hàn Trạch Vũ, muốn từ trong miệng anh biết rõ ràng một chút dấu vết hơn!
"Ước hẹn?" Hàn Trạch Vũ nhăn mày lại, giống như đang suy tư lời nói của Hàn Thi Dư.
Đây coi như là ước hẹn sao? Không tính đi, ước hẹn phải ngọt ngào ấm áp, lưỡng tình tương duyệt đấy! Mà đêm nay, anh chỉ muốn đi đến một cuộc giao dịch tiền sắc!
"Không, tối nay Trạch Vũ ca muốn đi thu chi trước một cuộc giao dịch nên được."
Tâm tình Hàn Trạch Vũ hưng phấn lặng lẽ tiết lộ, khiến ở bên trong lòng của Hàn Thi Dư càng thêm lo lắng!
"Là giao dịch gì vậy? Trạch Vũ ca có phải chiếm được tiện nghi rất lớn hay không? A, nhìn lông mày cũng nở nụ cười rồi kìa!" Hàn Thi Dư làm giọng rất kỳ quái, mang theo nồng đậm ghen tuông, mà Hàn Trạch Vũ lâm vào trong suy nghĩ của mình cũng không có lưu ý.
"Ha ha, bản thân ti