
Tác giả: Jassica
Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015
Lượt xem: 134205
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/205 lượt.
cô không cố ý nhưng chỉ vừa vặn thể hiện ra nét đẹp của riêng mình.
Cô gật đầu hài lòng, nhìn thấy đồng hồ treo tường chỉ 8 giờ 45 phút, trước thời gian ra ngoài là 1 giờ 15 phút.
Tiêu Tiêu luôn luôn đúng giờ, thà rằng đến sớm còn hơn đến muộn, năm năm nay vẫn như thế.
Cho dù là vai diễn nhỏ, cô cũng đối xử như nhau, đây là nguyên tắc làm việc sau khi gia nhập, vì vậy không ít nhân viên trong phòng thu có ấn tượng tốt với Tiêu Tiêu.
Mới ra cửa, cô lại nhận được điện thoại của một trợ lý phòng thu, thanh âm nôn nóng thúc giục cô: “Tiêu Tiêu, chỉ còn 10 phút nữa, cô bây giờ ở đâu?”
Tiêu Tiêu ngẩn ra, kinh ngạc hỏi lại: “Angel nói là 10 giờ sáng, bây giờ mới 9 giờ…”
Người trợ lý nóng nảy, không biết cuối cùng là người quản lý nói sai, hay là Tiêu Tiêu nhớ lầm, anh ta chỉ khẳng định nói với cô: “9 giờ có mặt, 9 giờ 15 bắt đầu, Nguyễn Tình đã đến rồi.”
Tiêu Tiêu nhíu mày, Angel rõ ràng giở thủ đoạn với mình, điều kỳ lạ là cô cũng không để ý, cô cho rằng chị em tốt làm việc chung 5 năm nay sẽ không tới phút cuối cùng mà làm càn. Hiển nhiên, ngay cả chỉ thị của công ty, cô ta dù chỉ truyền đạt mà vẫn có thể dùng thủ đoạn.
Buổi thử vai của Chung Thụy lại dám đến muộn, Tiêu Tiêu khỏi cần phải nghĩ, để lại ấn tượng đầu tiên cho ảnh đế như vậy khẳng định vô cùng không tốt, có thể được chọn mới là lạ?
Tiêu Tiêu đứng ở ven đường vẫy tay kêu taxi, điều cô càng lo lắng là không có xe trống, cô gấp đến độ mồ hôi đã đổ đầm đìa.
Cô cúi đầu nhìn đồng hồ, đã 8 giờ 59 phút, trước 9 giờ 15 căn bản không có khả năng đến kịp…
Trong đầu cô có một âm thanh đang nói: buông tha đi, làm sao cũng không thể bắt kịp, làm gì phải đến như một người thua cuộc để Nguyễn Tình và Angel châm chọc?
Một âm thanh khác lại nói: vẫn còn 15 phút, chưa đến giây cuối cùng thì đã từ bỏ, không phải đây là ý của những người muốn cô bẽ mặt sao?
Tiêu Tiêu mím môi, cô bị âm thanh cuối cùng kia đả động.
Quả thật, nếu bây giờ cô nhận thua, Nguyễn Tình và Angel khẳng định sẽ cười cô.
Cho dù đến muộn, Tiêu Tiêu cũng muốn đứng trước mặt hai người ghê tởm này!
Cô cúi đầu nhìn đôi giày cao gót, cô nghĩ đến trước kia kỷ lục chạy cự li dài của mình rất tốt, nếu cởi giày chạy đến phòng thu, khoảng cách bao nhiêu, cần bao nhiêu thời gian?
Trong một phút ngắn ngủi, trong đầu Tiêu Tiêu có muôn vàn suy nghĩ không chịu thua chống đỡ cho cô.
9 giờ 5 phút, Tiêu Tiêu vẫn không kêu được taxi, khi cô dự định đến dưới lầu mượn xe đạp chạy đến phòng thu thì có một chiếc xe Porsche màu bạc dừng lại trước mặt cô.
“…Tại sao còn ở đây?” Chung Thụy nhíu mày, anh nhìn Tiêu Tiêu đang đứng ngây người ở ven đường.
Tiêu Tiêu sửng sốt một chút rồi mới lấy lại tinh thần, ấp úng nói: “Người quản lý nói cho tôi biết thời gian của buổi thử vai là 10 giờ, tôi mới vừa biết là 9 giờ 15 phút.”
Chiêu lừa bịp nhỏ này, Chung Thụy đã nghe qua nhiều lần, anh cũng không để ý: “Lên xe.”
Tiêu Tiêu lập tức chui vào xe, cô lộ ra nụ cười tiêu chuẩn của tám chiếc răng tỏ vẻ cảm ơn Chung Thụy.
Chung Thụy cười như không cười liếc nhìn cô, anh rút ra tờ khăn giấy đưa cho cô.
Tiêu Tiêu ngạc nhiên tiếp nhận tờ khăn giấy, sau khi cô lấy ra chiếc gương nhỏ nhìn vào thì nóng lòng muốn đào một cái lỗ để chôn mình.
Vừa rồi mồ hôi đầm đìa, cô không để ý gương mặt đã trang điểm của mình.
Bây giờ đáy mắt có một vòng đen, lộ ra đôi mắt đen thật to, son môi ở giữa đôi môi đã phai màu, màu sắc ở hai bên gương mặt cũng không đều.
Thậm chí muốn mất thể diện, sao lại có thể ở trước mặt ảnh đế được, Tiêu Tiêu xấu hổ lấy ra hộp hoá trang để trang điểm lại, xem như chỉ đơn giản giống chiếc bình đã vỡ thôi.
Dù sao một mặt thảm hại nhất đã để cho Chung Thụy thấy bây giờ thì còn sợ gì!
Chọn Nữ Diễn Viên Chính
9 giờ 13 phút…
Đến trước trường quay, Tiêu Tiêu khẽ thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa nói lời cảm ơn với Chung Thụy, “Cũng may là có tiền bối, nếu không tôi đã đến muộn rồi!”
Chung Thụy khẽ gật đầu, coi như tiếp nhận lời cảm ơn của cô.
“Thế nào? Trở mặt với người đại diện rồi sao?”
Thời gian không đợi người, Tiêu Tiêu khẽ cắn môi, khó xử nói, “Vậy làm phiền tiền bối cùng tôi đi vào, chỉ cần nói chúng ta tình cờ gặp nhau ở cửa là được.”
Chung Thụy bật cười. Cái lí do vô lí như thế, sẽ có người tin sao?
Vào nghề đã năm năm vậy mà cô gái này vẫn đơn thuần ngoài sức tưởng tượng của Chung Thuỵ, khó trách lại bị người đại diện sắp xếp như vậy.
Người đại diện trước kia đúng là đã bảo vệ cô quá tốt cho nên Tiêu Tiêu mới không chút để tâm tới những chuyện thế này. Cho nên nhiều năm như vậy, cô vẫn chỉ là diễn viên không mấy tên tuổi.
Ánh mắt sâu thẳm của Chung Thuỵ chợt loé lên, lùi lại sau Tiêu Tiêu khoảng hai bước rồi xoay người đi vào phòng thu số 4.
Trợ lý đang đứng đợi trước cửa phòng hoá trang, sốt ruột ngó xung quanh, vừa nhìn thấy Tiêu Tiêu liền ba chân bốn cẳng chạy tới kéo cô bước nhanh hơn, “Mau mau thay quần áo, còn trang điểm nữa…sắp tới gi