XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đêm Săn Xuân Sắc

Đêm Săn Xuân Sắc

Tác giả: Kim Bích

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 134642

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/642 lượt.

a cô về hộp đêm này tương đối tốt, các nhân viên phục vụ khác rất quan tâm đến cô, mọi người đều biết cô là người làm thay cho Bạch Tuyết Tâm, đối với cô lại càng tốt hơn, có lúc gặp phải vị khách khó ứng phó, thì bọn họ đều sẽ xuất hiện vào thời điểm thích hợp giải vây cho cô, bất tri bất giác, cô càng ngày càng thích nơi này.
Nhưng là, hôm nay cô quả thật không thể chống đỡ được vị khách trước mắt này, bởi vì thân phận của bọn họ quá mức đặc biệt, mà phẩm tính lại có chút vấn đề, vì không có ai muốn tiếp đãi bọn họ, nên cô mới phải nhận lấy nhiệm vụ này.Chỉ là, vào lúc này cô thật sự không cách nào nhịn được rồi, ba vị khách này chẳng những luôn động tay động chân đối với cô, còn nói những lời nói hết hạ lưu, tục tĩu, thậm chí luôn ép buộc cô uống rượu mạnh.
Mặc dù cô biết uống rượu, nhưng rượu quá mạnh, dạ dày cô sẽ không chịu nổi, lại không thể cự tuyệt yêu cầu của khách.Cuối cùng cô cũng phải đè cảm xúc không vui xuống, đem rượu khách đưa uống một hơi cạn sạch.
“Khụ khụ khụ. . . . . .” Cô ho nhẹ , lửa nóng của rượu kích thích cổ họng của cô.
Ba gã khách vỗ tay trầm trồ khen ngợi, một gã khác lại đưa lên một ly nữa.Bảo Nhi nhẫn nhịn khổ sở thầm nghĩ nhận lấy,nhưng lại chụp hụt, cổ tay đưa ra bị người giữ khác chặt, thân thể bỗng chốc bị ép rời ra khỏi chỗ ngồi.Cô còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe được âm thanh hắt nước, tiếp theo tiếng thét chói tai của ba gã khách .
“Làm gì! Cái tiểu tử thúi này! Muốn chết a!” Một gã đứng dậy giận dữ hét.
Ánh mắt Lương Bằng Uy ánh lên lỗi sợ hãi, trừng bọn họ, lạnh lùng nói: “Dám bỏ thuốc vào trong rượu, lá gan của các người thật là lớn!”
Nhất thời, ba gã im lặng .
Đã là người có thân phận địa vị, mọi người đều biết đến Lương Bằng Uy là một nhân vật rất đáng sợ, có thể thấy được ba người này lai lịch không nhỏ, nhưng ở trong mắt của Lương Bằng Uy , bọn họ chẳng là cái gì.
“Ách. . . . . . Thì ra là Lương tổng tài a! Thế nào. . . . . . hộp đêm này là của anh sao?” Vốn muốn rống rất to nhưng đột nhiên giọng của gã lại ấp a ấp úng .
Xem ra, bọn họ chưa biết rõ nội quy của hộp đêm Say Tình này đã đi vào suồng sã!
“Người đâu!” Anh lớn tiếng vừa quát, ba gã đàn ông áo đen cao lớn uy mãnh nhanh chóng đi tới.
“Đem bọn họ nhốt vào WC, để cho bọn họ có thể thử đồ mà mình mang đến một chút!” Anh đem cái chén không vứt xuống trên bàn.
Lương Bằng Uy vừa nói xong, cả ba gã đều bị dọa sợ đến mức chỉ muốn chạy trốn.Nhưng những thuộc hạ áo đen kia đã chia nhau ra bắt lấy bọn họ, giống như đang kéo hàng hóa mà kéo đến WC.
Khách ở trong hộp đêm hết sức hài lòng, nhiều người còn ăn ý vỗ tay trầm trồ khen ngợi, các nhân viên phục vụ trong hộp đêm đối với ông chủ mình càng thêm kính nể.Bảo Nhi cũng muốn đứng lên, để vỗ tay cho ân nhân của mình, nhưng lúc nãy cô đã cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào.Đầu đau mà mắt thì hoa, tế bào xôn xao không dứt, giống như khát vọng đang tràn lan ra.Cô không biết rốt cuộc là bị làm sao, nhưng ý thức lúc này của cô rất mơ hồ, đừng nói là muốn nhìn rõ người đàn ông trước mặt này, ngay cả tiếng hoan hô quanh mình đều như không tồn tại ,đầu cô giống như đình chỉ hoạt động, tầm mắt không cách nào tìm được tiêu điểm, hai chân đột nhiên mềm nhũn.
“Cẩn thận!” Lương Bằng Uy vội vàng ôm lấy cô, không để cho cô ngã xuống.
Một mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái tràn vào mũi anh, mùi hương này so với mùi nước hoa nồng nặc ở đây hoàn toàn khác biệt , làm đầu óc của anh nhất thời hỗn loạn.Anh đè nén cảm xúc xúc động đó, ôm chặt lấy cô.
“Nguy rồi! ông chủ Lương, cô ấy tám phần là đã bị hạ thuốc, hơn nữa dược tính dường như là rất mạnh!” Vừa rồi khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Bảo Nhi, phục vụ đã khẩn trương phân tích nói.
Lương Bằng Uy tiếp xúc qua hàng cấm nhiều như vậy nhìn qua anh đã nhanh chóng hiểu rõ, vừa rồi có lẽ ba gã kia nhất định dùng lượng thuốc rất mạnh, chắc định sẽ thay phiên cưỡng chiếm cô! Đáng ghét! Những tên khốn kiếp này, sao lại dám làm chuyện hạ lưu như vậy trong hộp đêm của anh mà còn là khi anh ở đang đây, đừng mong anh sẽ tha thứ.
“Trương quản lý đâu? Sao còn chưa tới đây?” Anh gấp gáp mà hỏi.
Phục vụ hốt hoảng giải thích, “Trương quản lý nói năm phút nữa mới đến được, bởi vì trong nhà có chuyện đột xuất. . . . . .”
“Tốt lắm! Tôi hiểu, chờ Trương quản lý tới, anh hãy báo cáo cho anh ta chuyện vừa rồi, còn nữa, về vị tiểu thư này tôi sẽ xử lý, bảo anh ta không cần lo lắng.”
“Dạ! Tôi biết rồi!”
Lương Bằng Uy dặn dò thêm một chút, rồi bể bổng Bảo Nhi rời đi.Lương Bằng Uy bế Bảo Nhi mang tới tầng năm của hộp đêm Say Tình.
Hộp đêm Say Tình làm việc từ tầng ba cho đến hết tầng bốn, còn tầng 5 này là tầng đặc biệt chỉ dùng cho 3 ông chủ bọn họ, không có lệnh, bất kể ai cũng không thể tùy tiện đi vào.Lương Bằng Uy dìu cô vào phòng tắm, ép cô nôn ra hết mọi thứ trong dạ dày, tiếp theo ra lệnh cho cô tắm rửa sạch sẽ.
Anh rời khỏi phòng tắm, đem quần áo trên người cởi xuống, tự mình lấy một bộ đồ ngủ trong tủ mặc vào, ngồi ở mép giường, châm điếu thuốc, thở ra làn k