
Tác giả: Hân Như
Ngày cập nhật: 03:16 22/12/2015
Lượt xem: 1342062
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2062 lượt.
? – Đại thì thầm.
- Đã có chuyện gì xảy ra mà tao không biết nhỉ? Mày có đói không, để tao lấy đồ ăn cho mày nhé! Yên tâm, hôm nay tao ở nhà, không có cô em chân dài nào bắt nổi tao đâu.
Đại cười với nó sau đó bật dậy và đi thẳng vào bếp.
***
Kiên đang dọn hàng để chuẩn bị bán thì thấy Linh đi vào. Cô vui vẻ giúp anh kê bàn và sắp đồ ra. Kiên ngạc nhiên hỏi:
- Phải đi rồi sao?
- Vâng – Linh gật đầu – Em chỉ tranh thủ ghé qua thôi. Thiên Ý vẫn khỏe là em mừng rồi. May mà còn có bác và anh giúp đỡ, nếu không em…
- Anh sẽ giận nếu em còn tiếp tục khách sáo như thế đấy – Kiên tỏ vẻ phật lòng.
- Được rồi, anh lúc nào cũng cau có như vậy. Ông chủ thì phải tươi tỉnh lên chứ.
- À… Hôm trước hắn có tới đây tìm em – Kiên vừa thái hành, vừa nói.
- Ai cơ? – Linh sựng lại hỏi.
- Cường.
- Ừm… Thì ra anh ấy cũng về nước rồi – Linh khẽ gật đầu, cái tên này làm cô nhớ lại rất nhiều kỉ niệm mà cô không muốn nhớ.
- Em tính sao?
- Chuyện gì tới sẽ tới, phải đối mặt thôi. Hơn nữa, chuyện giữa em và anh ấy cũng đã sớm kết thúc rồi – Linh bình thản trả lời.
- Nhưng anh thấy anh ta rất thật lòng với em.
- Em không quan tâm chuyện đó đâu, bỏ qua đi. Anh ấy không làm gì khó bác và anh chứ?
- Không. Hắn rất lịch sự.
- Thế thôi, anh không cần bận tâm thêm nữa đâu. Em đi đây.
- Lại về nhà đó sao?
- Không, tới nhà hàng Phương Đông.
- Nhà hàng Phương Đông? Chỗ Nhật Lệ làm sao? – Kiên ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
- Vâng – Linh đáp ngay – Anh Đại bảo em tới đó học nấu ăn. Anh ta còn khuyên em nên trở thành một đầu bếp vì em rất có khiếu nấu ăn.
- Đi học nấu ăn? Em… trở thành đầu bếp? – Kiên nhìn Linh bằng vẻ mặt cổ quái, nửa muốn cười, nửa lại không.
- Vâng. Thôi em đi đây – Linh nói rồi dắt xe đạp ra đi thẳng.
Kiên vẫn đứng y nguyên tại chỗ. Cái tin mà Linh vừa nói ra làm cho anh cứ ngẩn mãi ra ở đó, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi:
“Linh đi học nấu ăn và trở thành đầu bếp ư?”.
Gặp lại
Nhà hàng Phương Đông có mặt tiền nhìn thẳng ra sông Hồng. Đứng từ bãi cỏ để đi dạo trước cửa nhà hàng về đêm có thể nhìn thấy cầu Long Biên và cầu Chương Dương lấp lánh ánh sáng. Đây là nhà hàng năm sao nổi tiếng với những món ăn dân tộc của khắp ba miền Việt Nam. Người ta đã khẳng định Hà Nội là một trong những thành phố có món ăn ngon nhất thế giới, bao nhiêu tinh túy ẩm thực của trăm vùng miền Việt Nam đều đổ hết về Hà Nội. Và Phương Đông chính là Hà Nội thu nhỏ trong mắt của những người sành ăn. Chính vì vậy, đầu bếp mà Đại lựa chọn đều là những người thực sự tài hoa và có đam mê với ẩm thực truyền thống.
Trong không gian giàu sang và tinh thế ấy, chiếc mi-pha cũ của ông Phương nổi bật hẳn lên giữa những chiếc ô tô đời mới nhất hay những chiếc xe tay ga sành điệu. Sau khi hỏi thăm đường, cuối cùng Linh cũng lên tới phòng dạy nấu ăn. Khi cô tới nơi, cũng chỉ có mấy người phụ nữ trẻ đang đứng nói chuyện. Họ có vẻ hào hứng với buổi học miễn phí này, cùng nhau đoán già, đoán non về món ăn sẽ được học ngày hôm nay. Linh ngồi ở một góc, đưa mắt nhìn những thực phẩm đã bày sẵn trên bàn. Đúng lúc này, một cô gái trạc tuổi cô đi tới bắt chuyện.
- Bạn cũng tới học nấu ăn à? – Cô gái mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh cô.
- Ừ – Linh gật đầu.
- Mẹ tớ bắt tớ tới đây học, bảo con gái thì phải biết nữ công gia chánh. Mà tớ thì đã bao giờ vào bếp đâu. Còn bạn?
Mọi người cùng cười ồ lên thích thú.
- Đứng cạnh tôi là hai đầu bếp tài hoa của Phương Đông, anh Mạnh và chị Lan, cũng chính là hai người đồng hành cùng quý bà, quý cô trong buổi chiều ngày hôm nay. Hy vọng tối nay, những ông chồng may mắn sẽ được thưởng thức một bữa cơm cuối tuần thật ngon! Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Phương Đông.
Đại nói xong thì chào mọi người sau đó lập tức rút lui ra ngoài. Nhưng sự xuất hiện chớp nhoáng của anh cũng khiến cho mấy người phụ nữ trầm trồ bàn tán không ngừng.
- Trẻ vậy mà đã là ông chủ rồi, ngưỡng mộ quá! – Thủy đang ngồi cạnh Linh, thốt lên.
Linh lắc đầu cười. Nếu không phải đã biết Đại rất rõ, chắc cô cũng bị vẻ bề ngoài hào nhoáng của anh mê hoặc mất.
- Đúng là đồ nhà quê. Chắc cả đời chưa thấy đàn ông đẹp bao giờ…
Đúng lúc này, ở phía sau hai người, một giọng nữ chanh chua vang lên. Cả Linh và Thủy cùng quay lại phía sau thì bắt gặp ngay một ánh mắt đang nhìn chòng chọc vào hai người đầy thách thức. Người nói ra câu vừa rồi là một cô gái xinh đẹp.
Cô gái này, mặc một chiếc váy bó sát người màu trắng khiến cho những đường cong mê người càng có cơ hội phô rõ. Đúng là so với người này, Thủy và Linh, nhất là Linh, ngược nhau một trời một vực. Linh không ngần ngại khoe ra phần quê mùa của mình nhưng Thủy thì khác, dường như không chịu được sự xúc phạm đó, Thủy cau mày hỏi lại:
- Chị nói ai vậy?
- Còn có ai ở đây khác lên tiếng nữa sao? – Cô gái nhếch miệng cười khinh khỉnh.
Thủy đang định nói gì nữa thì thấy Linh đụng vào vai mình, cô quay sang nhìn Linh, chỉ thấy ánh mắt Linh lơ đễnh nhìn đi c