Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi

Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi

Tác giả: Hồng Phi Nhan

Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015

Lượt xem: 134744

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/744 lượt.

bã rũ mắt xuống. “Tập Bác Niên, anh có thể thành thật trả lời tôi một câu hỏi không, tôi muốn nghe lời thật lòng của anh, có thể không?”
Tập Bác Niên hơi sững sờ: “Vậy em có nên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào tôi và hỏi không?”
Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu, lấy can đảm nhích lại gần anh, nhìn thẳng vào đôi mắt giống như ngôi sao sáng của anh: “Nếu bây giờ anh biết người hại chết em gái anh không phải là tôi, anh sẽ làm gì?”
“Đối với câu hỏi mang tính giả thuyết này, tôi không muốn trả lời.” Tập Bác Niên lắc đầu.
“Vậy… vậy nếu không phải giả thuyết mà là sự thật, anh sẽ đối xử tốt với tôi và con sao, anh sẽ…” chữ đó, Mặc Tiểu Tịch do dự rất lâu, không biết có nên nói ra không, bởi vì sợ anh sẽ đột nhiên biến thành một người khác, sau đó tàn nhẫn làm nhục cô.
“Sẽ gì?” Tập Bác Niên lại kề sát vào cô thêm một chút, gần đến mức có thể chạm vào môi cô, cảm nhận được hơi thở gấp gáp của cô.
Không có can đảm!



Em không trốn thoát đâu


"Tôi nói rồi, em trốn không thoát đâu." Anh kề sát vào tai cô, tức giận và bá đạo nói.
Mặc Tiểu Tịch ngây người, mở to mắt, tựa đầu vào vai anh, lông mi giống như cánh bướm nhẹ nhàng phe phẩy, anh đang ôm cô, cái ôm vô cùng ấm áp, cô có thể ngửi được mùi sương mù ẩm ướt trên người anh, sáng sớm tinh mơ ở nơi tiên cảnh bồng lai này thật sự có cảm giác vô cùn dễ chịu.
Tay từ từ duỗi ra ôm lấy anh, trong lòng cô biết, cô không cách nào làm tổn thương anh, cho dù sau này anh sẽ đối xử tàn nhẫn với cô.
Cô chính là người bề ngoài kiên cường nhưng nội tâm lại yếu đuối.
"Tôi không có chạy trốn, tôi luôn đứng ở đây, tại anh không nhìn thấy tôi thôi." Cô thản nhiên nói.
Vốn định ngày hôm sau sẽ xuống núi, không ngờ anh lại kéo dài ngày này qua ngày khác, thấm thoát đã qua nửa tháng, Mặc Tiểu Tịch cũng bước vào thời kỳ mang thai ở tháng thứ 7, chân sưng phù lên, bụng cũng to hơn nhiều, gương mặt cô lại càng ngày càng gầy, giống như tất cả chất dinh dưỡng trong người đều bị đứa bé hút hết, luôn phờ phạc yếu ớt.
"Lần trước bác sĩ nói em thiếu máu rất nghiêm trọng, không uống thuốc bổ huyết sao?" Tập Bác Niên cũng phát hiện ra mấy ngày nay sắc mặt của cô rất khó coi.
Ninh Ngữ Yên làm cho cô không thể đoán trước được!



Giọng nói trong máy ghi âm!


Đoạt lấy chiếc máy ghi âm trong tay cô rồi ấn nút play.
"Đừng mở...." Mặc Tiểu Tịch kêu lên, theo bản năng mở miệng ngăn cản, bởi vì với cô, bất kể nội dung bên trong là gì, đã bị sửa hay chưa, cô cũng không muốn để Tập Bác Niên nghe được.
Không nghĩ tới, hành động của cô càng tác động sâu vào trong suy nghĩ của Tập Bác Niên, cho dù trước đó không tin lời nói của Ninh Ngữ Yên nhưng bây giờ cũng không thể không tin.
Tiếng trong máy ghi âm từ từ truyền ra, Mặc Tiểu Tịch không biết là giọng nói của ai, nhưng Tập Bác Niên lại rất quen thuộc, đây là giọng nói của em gái anh.
"Anh, anh cứu em với, cứu em với, em không thể ngủ được, em cũng ăn không ngon , hết lần này đến lần khác em đều nghĩ tới Ngụy Thu Hàn, anh ấy không cần em, người phụ nữ tên Mặc Tiểu Tịch kia luôn hẹn gặp mặt em, ỉ nhục em, chửi rủa em, hôm nay cô ta còn gọi điện thoại đến đe dọa em , cô ta nói, nếu em có bản lĩnh thì đi chết đi, còn nói cho dù em chết, Thu Hàn cũng sẽ không trở về bên em, em không tin, em không tin, em không tin, em sẽ chết cho anh ấy xem, xem anh ấy có thật sự vô tình hay không." Nói xong, ban đầu là tâm trạng kích động nhưng sau đó dịu xuống, trong máy ghi âm có tiếng bước chân đi lại: "Ánh trăng đêm nay thật sáng và tròn, đẹp quá, mà tôi lại cảm thấy vô cùng khổ sở, hu hu...."
Hạ quyết tâm!



Rời khỏi nhà họ Tập!


“Mặc Tiểu Tịch, tôi đến đưa tiễn cô, thuận tiện nói với cô, cô thua rồi, còn thua rất thảm hại, sau này đừng xuất hiện trước mặt Niên nữa, tìm một chỗ tốt mà trốn đi, nếu không tôi sẽ để cô sống không bằng chết, Tập Bác Niên là người đàn ông của tôi, vì anh ấy, tôi có thể bất chấp tất cả, tôi yêu anh ấy, cho nên sẽ không để bất cứ kẻ nào cướp đi, cô đó, ngay từ đầu không nên đấu với tôi.” Ninh Ngữ Yên đứng sau lưng cô nói không ngừng, lúc này trong lòng cô ta thật sự cảm thấy vô cùng thoải mái!
Mặc Tiểu Tịch âm thầm đút tay vào trong túi áo, sau đó rút ra, lại giả bộ như không có chuyện gì.
“Cô cũng đối phó với Tập Vân Noãn như vậy sao?” Mặc Tiểu Tịch lạnh nhạt hỏi.
“Cô nói gì tôi nghe không hiểu, là cô hại Tập Vân Noãn, bằng chứng đã rành rành như núi, đừng mơ có thể xoay mình.” Ninh Ngữ Yên cười đắc ý, cô ta không ngốc đến mức đi thừa nhận.
Mặc Tiểu Tịch biết loại phụ nữ thông minh xảo quyệt như cô ta sẽ không dễ dàng thừa nhận, cô ta dè dặt cảm nhận chính là sợ tai vách mạch rừng.
Mặc Tiểu Tịch đứng trước tủ quần áo, lấy chiếc điện thoại di động từ trong túi ra, ở trong cái nhà này, tất cả mọi người đều cho rằng cô không có cách liên lạc với bên ngoài, nhưng không ai biết, Thiên Dã đã đưa điện thoại cho cô,