
Tuổi Thanh Xuân Chôn Dấu Dưới Bụi Trần
Tác giả: Đào Đào Nhất Luân
Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015
Lượt xem: 134725
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/725 lượt.
ủ nhân, ngài đối với ta có ân, ta nhất định sẽ báo đáp ngài ! Đêm nay ngài cứ việc sai bảo ta…..”
“Chết tiệt, không được câu dẫn anh!” Dịch Thừa nếm qua một lần nên biết, nếu để cô biến thành dục hỏa đốt người lại không thể phát tiết cảm giác ra sao. Hắn vịn vai của cô, vừa muốn đem cô đẩy rất xa liền nhìn thấy cặp mắt tiểu dê con kinh hồn chưa định kia, giả ! Đó là giả ! Hắn tự nói với chính mình nhưng thân thể hắn không chịu sai bảo của đại não,tay rõ ràng phải đẩy cô ra không biết tại sao lại tự động kéo cô đến, cúi đầu như nhau lữ khách trong sa mạc gặp được ốc đảo nước điên cuồng khao khát hấp thu mật ngọt trong miệng cô, ngay cả cái túi và áo khoác rơi trên mặt đất cũng không để ý.
Cổ Dĩ Tiêu thất thần một lúc lâu, thiếu chút nữa quên chính mình muốn làm cái gì. Bất quá thần trí của cô rất nhanh quay trở về,cô qua loa sờ soạn người hắn, cuối cùng lặng đưa tay chuyển qua khóa quần, đem khóa kéo nhanh chóng kéo xuống, còn đem áo sơmi của hắn theo cái lỗ hổng kia đi ra một chút.
Ý loạn tình mê làm cho chỉ số thông minh của Dịch Thừa giảm xuống nào biết cô lại có chiêu thức ấy, vì khống chế chính mình hắn thật vất vả dừng lại nụ hôn kia, hít sâu một hơi để bình tĩnh khô nóng trong cơ thể chính mình,hoàn toàn không biết khóa quần của mình bị kéo ra .
Cổ Dĩ Tiêu cố nín cười, quyến rũ nháy mắt với hắn một cái,“Chủ nhân, người ta còn muốn nha…..”
“Yêu nữ.” Dịch Thừa cắn răng nói, nhặt lên túi hồ sơ và áo khoác,không kịp phủi cỏ trên áo liền vội vàng rời đi.
Dịch Thừa cực lực che dấu khuôn mặt tràn đầy sắc dục ngập trời. Xe hắn đậu ở cách đó không xa, chỉ cần đi ba phút đã đến nhưng mà dọc theo đường đi, hắn cảm thấy được người qua đường nhìn hắn bằng ánh mắt rất kỳ quái, nhất là người đối diện thấy được hắn giống như thấy người ngoài hành tinh,trợn mắt há hốc mồm, ngũ quan vặn vẹo. Khoa trương nhất chính là hai người làm vườn nữ ngồi ở mặt cỏ nói chuyện phiếm, dùng khóe mắt liếc trộm hắn, cười to,sau đó đối hắn chỉ trỏ,còn ghé tai cười to.
Quái.
Mấy học sinh đang đi đến, thấy hắn rất vui vẻ nhiệt tình muốn chào hỏi,không hiểu sao lập tức biến sắc làm bộ không biết hắn, cúi đầu cực nhanh đi khỏi .
Mấy nam sinh vừa đánh bóng rổ trở về vui đùa ầm ĩ đi tới, thấy hắn lập tức không hề đùa giỡn, còn giống như thấy Bin Laden, theo quy củ ôm bóng đi qua hắn, sau đó cười ha ha.
Không tốt!Trong lòng Dịch Thừa “hồi hộp” một chút, trực giác phản ứng chính là — Cổ Dĩ Tiêu nhất định làm chuyện xấu gì với hắn. Ví như học theo hắn để lại hôn ngân ở trên cổ? Không có khả năng,Cổ Dĩ Tiêu không chạm qua cổ hắn;Ví như ở trên mặt hắn để lại dấu son môi? Không có khả năng,Cổ Dĩ Tiêu không dùng son môi, son môi cô đều là trong suốt nhưng lại có mùi mật đào, hắn không biết nếm qua bao nhiêu lần làm sao không biết? Hôm nay môi của cô trơn mềm mại,lại không bôi son môi…… Ông trời, Dịch Thừa không được nghĩ chuyện lung tung như vậy !Ví như đem quần lót giắt trên người hắn? Không thể nào, trên người hắn nhiều hơn một món,hắn chẳng lẽ cảm giác không được; Lại ví như…… Dịch Thừa vừa đi vừa nhìn, đại não trống rỗng chỉ thấy khóa kéo quần hắn rộng mở,còn lộ ra một đoạn áo sơmi.
Lại một trận cười càn rỡ truyền đến,Dịch Thừa đưa tay dùng áo khoác ngăn lại thứ dọa người kia,cúi đầu đi nhanh về phía xe mình,kéo cửa xe ra ngồi vào,“Roẹt” một tiếng kéo lại khóa quần mình,gục trên tay lái rốt cuộc nâng không nổi mặt lên. Hắn đáng lý nên phát hỏa nhưng mà làm sao cũng không thất tức giận,chỉ cảm thấy buồn cười.
Cùng Cổ Dĩ Tiêu đấu kết cục rất bi thảm nha, lần nào cũng không có một lần có thể toàn thân trở ra .
Cô không chỉ là yêu nữ, còn là phần tử khủng bố.
Có câu hỏi thế gian tình là gì, thì ra là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Quà sinh nhật đặc biệt
Một tuần lễ trước Tạ Hướng Đông và Dịch Thừa cùng với những giáo sư khác đồng thời đem nộp luận văn lên,lần này ngành học hội nghị chủ yếu thảo luận đem luận văn của ai lên tỉnh xét duyệt. Tạ Hướng Đông trong tay có ảnh chụp “vấn đề tác phong” của Dịch Thừa bởi vậy tràn đầy lòng tin.Nếu luận văn của Dịch Thừa được chọn, hắn sẽ lén cùng Dịch Thừa “Thương lượng” một chút. Hắn đã từng gặp riêng qua cố vấn luật sư, giáo sư đại học và học sinh có quan hệ không rõ ràng,nhẹ một chút chính là “vấn đề tác phong”, nặng hơn chính là thân bại danh liệt, có thể liên quan đến vấn đề pháp luật, chuyên nghiệp một chút chính là “hối lộ”. Lần này xét duyệt luận văn đối với bọn họ là một cơ hội,hầu như có thể đem địa vị của người đó lên cao, cho nên chỉ khi cần thiếtTạ Hướng Đông quyết không nương tay.
Kết quả sau khi họp ai nấy đều vui mừng, luận văn của Tạ Hướng Đông và Dịch Thừa đều được chọn,vẻ mặt Dịch Thừa không có gì biểu hiện vui mừng,ngược lại Tạ Hướng Đông thì thở phào một cái. Xem ra đòn sát thủ này vẫn để sau này dùng.
“Dịch giáo sư, chúc mừng .” Một nữ giáo sư vỗ lên vai Dịch Thừa,“Nghe nói hôm nay là sinh nhật thầy,thật sự là song hỷ lâm môn, chúc thầy sinh nhật vui vẻ!”
“Gì, hô