
Tác giả: Đào Đào Nhất Luân
Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015
Lượt xem: 134696
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/696 lượt.
bên trong rơi ra vài tấm hình chụp hắn và Cổ Dĩ Tiêu thân mật, mặt hắn chụp rất rõ ràng so với Cổ Dĩ Tiêu thì chụp không rõ lắm,phần lớn là mặt bên cạnh.Đề mục báo cáo chính là:“Học sinh đại học X tình nghi hối lộ phó giáo sư trẻ tuổi, tác phong và kỷ luật bên trong trường cao đẳng làm cho người ta lo lắng”. Dịch Thừa sửng sốt vài giây, tiếp tục xem nội dung trong báo cáo.
“Đây là lời đồn.” Dịch Thừa nhịn không được lập tức làm sáng tỏ.
“Nếu chuyện này bị đưa lên báo thì sẽ không còn là lời đồn.” Viện trưởng cau mày,“Ta không biết hắn gửi cho ta vật này nhằm mục đích gì, bất quá chuyện vấn đề về tác phong rất nghiêm trọng ,hơn nữa trong xã hội đối với chuyện này vô cùng mẫn cảm……”
“Không có hối lộ!” Dịch Thừa đứng lên, đem ảnh chụp đặt sang một bên,“Tôi chưa từng có quan hệ bất chính với học sinh, người đưa tin và ảnh chụp này thuần túy chính là dụng tâm phỉ báng.”
“Cho dù là phỉ báng đối với cậu cũng không có lợi. Chứng cớ xảy ra nơi này……” Viện trưởng chỉ vào tấm ảnh chụp,“Phóng viên sẽ đi điều tra cô gái chụp trong ảnh là ai, một khi phát hiện cô thật là học sinh của cậu, cho dù cậu có trăm miệng cũng khó giải thích.Cậu phải biết rằng lực lượng truyền thông so với cậu tưởng tượng càng thêm đáng sợ như thế nào. Hơn nữa hậu quả cũng không phải một mình cậu gánh vác, trường học cũng có trách nhiệm, còn có cô gái trong ảnh, nếu cô ấy thật là học sinh của cậu, xử phạt nhẹ nhất chính là bị khai trừ học tịch.”
Viện trưởng thấy Dịch Thừa hồi lâu không nói chuyện, liền nói tiếp:“Gặp chuyện như vậy trong trường phải lập tổ điều tra, nhưng mà không phải điều tra người chụp ảnh mà là điều tra cậu.”
“Viện trưởng, chỉ sợ mục đích người gửi ảnh này không phải muốn cho truyền thong biết, mà là nhằm vào tôi.” Dịch Thừa đem phần báo cáo kia đặt lên bàn,“Nếu thật sự muốn tung tin hắn trước đó đã đem hình này đến toà soạn.”
“Tôi cũng nguyện ý tin tưởng cậu không phải là người như thế nhưng mà cậu nói cho tôi biết gửi mấy tấm ảnh này đến nhằm mục đích gì? Đơn thuần phỉ báng cậu sao?” Viện trưởng nhìn tấm ảnh kia, chỉ vào Cổ Dĩ Tiêu nói:“Cô gái này là ai? Đối phương vì sao khẳng định cô tiến hành hối lộ với cậu?”
“Cô ấy là ai?” Dịch Thừa bát đắc dĩ trả lời,“Cô ấy là bạn gái tôi.”
“Cô ấy có phải là học sinh của cậu không?”
“Từng phải”
Viện trưởng thở dài,“Vậy rất phức tạp ……” Ông đi qua đi lại vài bước,“Nếu có người muốn tiết lộ chuyện này thì chứng cứ vô cùng xác thực.Nếu là nhắm vào cậu có thể khiến cho cậu thân bại danh liệt, nếu là nhằm vào cô ấy thì có thể làm cho cô ấy bị khai trừ học tịch. Bất quá gửi vào trong tay ta hơn phân nửa là nhằm vào cậu. Không bằng như vậy đi, cậu ghi danh đi Ninh Hạ trước né qua đoạn nổi bật này, ta tận lực giúp cậu ép chuyện này xuống. Nếu không ta sợ đến lúc đó chẳng những cậu thân bại danh liệt,cô ta cũng sẽ bị khai trừ học tịch.”
Đi ra quán bar tay Dịch Thừa mới vừa chạm vào cửa xe,trong đầu liền buông tha ý nghĩ muốn lái xe về nhà. Hắn đã bị tai nạn xe cộ một lần,nếu bây giờ lái xe sẽ có cơ hội xảy ra tai nạn,hắn không muốn, cuối cùng hắn lựa chọn ngồi taxi.
Đi ra thang máy Dịch Thừa mở đèn hành lang, phát hiện trước cửa nhà mình có một người đang ngồi, tập trung nhìn vào thì ra là Cổ Dĩ Tiêu. Hắn đi ra phía trước phát hiện cô ôm đầu gối,vùi đầu vào khuỷu tay giống như đang ngủ.Cô muốn tới cũng không nói một tiếng, ai ya. Dịch thừa tâm sinh yêu thương ngồi xổm xuống vuốt tóc Cổ Dĩ Tiêu. Hắn nhẹ tay mở cửa bế Cổ Dĩ Tiêu vào đặt lên trên giường.
“Sắc lang –” Cổ Dĩ Tiêu mới vừa nằm xuống liền bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt vừa trừng lớn nhìn Dịch Thừa ,“ Anh tại sao giờ này mới trở về….. Em chờ anh đã lâu ……”Cô ngồi xuống, xoa ánh mắt,“Anhđi đâu ? Cho dù em gọi cũng không tiếp…… Anh uống rượu ?”
Dịch Thừa lấy điện thoại cầm tay ra thấy,không có điện .
“Xảy ra chuyện gì ? Anh đã nhiều ngày không đến tìm em ……” Cổ Dĩ Tiêu đưa tay kéo cà- vạt Dịch Thừa,“Anh không phải có người phụ nữ khác chứ?”
Dịch Thừa từ ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh cho cô xem.
Cổ Dĩ Tiêu vừa nhìn ra liền sợ hãi,“Đây,đây là chụp lúc nào?!”
“Không biết.”
“Anh có nhớ em lần đầu tiên đến nhà anh hay không,em cảm thấy có người theo dõi chúng ta? Khi đó ánh sáng lóe lên một cái thì bị em phát hiện .” Cổ Dĩ Tiêu tinh thần tỉnh táo,hoàn toàn không có đau khổ.
“Tấm ảnh này gửi vào trong tay viện trường.” Dịch Thừa kéo cà- vạt, ngã xuống trên giường.
“Không thể nào?” Cổ Dĩ Tiêu kinh ngạc nói,“Ai đê tiện như vậy?”
“Không biết.”
“Vậy anh…… Anh có bị cuốn gói?”
“Tạm thời sẽ không, bất quá…… Anh có hai lựa chọn.” Hắn vươn hai đầu ngón tay,“Thứ nhất là chính mình từ chức; Thứ hai là đi Ninh Hạ một năm rưỡi.”
“Hai cái đều rất khó lựa chọn.” Cổ Dĩ Tiêu giận tái mặt “Có người cố ý hại anh! Hừ, trên đời tại sao có người còn hư hơn em? Tức chết em, trên thế giới chỉ có mình em mới có thể chỉnh anh, người khác ai cũng không thể!”
Dịch Thừa nở một chút nụ cười,“Em và hắn không giống nhau.”
“Anh cò