
Tác giả: Đào Đào Nhất Luân
Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015
Lượt xem: 134679
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/679 lượt.
phân giải!
Tai nạn xe cộ nửa đêm
Màn hình hiện ra điểm chính Hình Nhi Thượng Học,Dịch Thừa đứng trên bục giảng,cầm trong tay microphone, đèn chiếu vừa phát hình lên,vừa nhìn các học sinh giải thích cái gọi là “Vật lý học chi thượng” và “Vật lý học chi hạ”. Hắn cầm phấn viết,xoay người viết ra vài trọng điểm,lúc xoay người trở lại liền thấy một nữ sinh lén vào phòng học ngồi ở vị trí bên cạnh ghế trên, còn hy vọng đầu nam sinh phía trước có thể che cho mình. Dịch Thừa nhìn cô gái đó vài lần phát hiện ra là Cổ Dĩ Tiêu.
Cô không phải đang làm việc sao?
Dịch Thừa bất động thanh sắc tiếp tục dùng ngữ điệu cứng nhắc giảng bài, trên mặt không có biểu tình đặc biệt gì,lạnh lùng giống như trên thế giới không có một người đáng để hắn quan tâm.
Cổ Dĩ Tiêu chống cằm,rất có hứng thú nhìn chằm chằm Dịch Thừa. A, hắn giả dáng vẻ đứng đắn thật sự rất giống nha, nếu cô không biết hắn,thật đúng là sẽ bị hắn hù sợ.Kẻ hai mặt chết tiệt này, mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ đứng đắn của hắn,Cổ Dĩ Tiêu liền nhịn không được muốn đến niết mặt hắn,xé vỡ mặt nạ ngụy trang cẩn thận của hắn, nhưng mà lo lắng một chút hình tượng của hắn trong lònng học sinh, vẫn là buông tha hắn đi.
“Dài dòng!” Cổ Dĩ Tiêu lại liếc mắt trừng một cái,“Cho ta đi một lần!”
“A.” Nam sinh lại đem cửa đóng lại.
“Dịch Thừa, cũng là anh tốt nhất ……” Cổ Dĩ Tiêu làm nũng nói, tiến sát trong lòng Dịch Thừa
Khóe mắt Dịch Thừa co rúm,hồi lâu không thể đáp lại — hắn tốt lắm sao? Hắn giống như cũng không tỏ ý kiến gì? Mặt khác ở trong toilet nam làm nũng hình như không thích hợp lắm thì phải?Thấy Cổ Dĩ Tiêu không có ý muốn ra ngoài,hắn dứt khoát kéo cô ,đưa cô khỏi toilet nam, đi đến thang lầu cách phòng.
“Anh tổ chức sinh nhật cho em sao?” Cổ Dĩ Tiêu ôm cổ hắn.
“Ừm.” Dịch Thừa nghĩ thầm rằng, nha đầu kia tám phần lại muốn làm ra chuyện không bình thường chúc mừng sinh nhật hai mươi ba tuổi đây. Hắn cảm thấy được ngày đó hắn nhất định rất xui xẻo .
“Thật tốt quá!” Cổ Dĩ Tiêu hung hăng hôn hắn một chút,sau đó sôi nổi rời khỏi.
☆★
Nhưng mà tất cả không thuận lợi như vậy. Sinh nhật ngày đó,Cổ Dĩ Tiêu ngồi ở trong phòng ăn đợi Dịch Thừa hai tiếng,gọi hắn nhiều cuộc điện nhưng hắn không có tiếp, cũng không có gửi tin nhắn trả lời. Cổ Dĩ Tiêu tự mình gọi một món cá,yên lặng ăn.Mấy ngày qua cô quả thật bị người ta quên lãng,thầm nghĩ tìm một người mừng sinh nhật với mình,người đó chính là Dịch Thừa.Sinh nhật mấy năm trước đều là cùng người nhà ăn mừng, anh trai Cổ Dĩ Sênh làm một bàn ăn thật lớn, ba ba sẽ mua một cái bánh sinh nhật cho cô. Hôm nay người nhà hỏi cô ăn mừng sinh nhật ra sao,cô nói sẽ đi với bạn để cho bọn họ chăm sóc tốt tiểu Điểm.
Dịch Thừa tại sao còn chưa có tới? Hắn trước kia cũng không muộn .
“Tại sao cô đơn như vậy nha?” Một người ngồi xuống ở đối diện cô, trong tay cằm một ly rượu đỏ.
“Là anh?” Cổ Dĩ Tiêu nâng mặt,chỉ thấy Hoàng Gia Phú nhếch khóe miệng, vẻ mặt hứng thú nhìn cô.
“Anh cũng một người sao?” Hoàng Gia Phú thi tình thoáng cái bộc phát,“A! Nhân sinh, luôn là tịch mịch và cô độc lặng lẽ đi về phía trước, giống như nến đỏ lệ nóng, giống như đêm tối hừng đông! Ban đêm chúng ta cùng nhau an ủi linh hồn cô đơn!”
Cổ Dĩ Tiêu vỗ tay tượng trưng vài cái.
“Tôi nhớ rõ hôm nay cũng là sinh nhật của cô?” Hoàng Gia Phú nhất loát lưu hải, thâm trầm nhìn Cổ Dĩ Tiêu,“Chúng ta sinh cùng năm,tôi vẫn chưa quên.”
“Cho nên anh cũng tới chỗ này chúc mừng?” Cổ Dĩ Tiêu trong lòng thầm than, tại sao lại gặp “mối tình đầu” ở chổ này, sớm biết như vậy cô đã đổi tiệm ăn khác.
“Không,em quá nông cạn .” Hoàng Gia Phú lắc đầu,“Tôi sinh là một người bình thường,chết cũng là một người bình thường, sinh nhật có cái gì đáng chúc mừng đâu?” Tay phải ấn lên ngực,tay trái đưa về phía trước,tựa như trong sách lịch sử tư thế kinh điển của Lenin,“Tôi đến nơi này để nhớ lại, nhớ lại tôi trải qua hai mươi ba năm thời gian, đã có bao nhiêu người vội vã đi qua đời tôi nhưng chỉ có vài người lưu lại ấn ký trong lòng tôi?”
“Mỗi người đều lưu ấn ký trong tim,cậu coi chừng mắc bệnh tim đấy nhá.” Cổ Dĩ Tiêu giội nước lạnh cho hắn.
“Ai ya, nổi buồn của ta, một người bình thường làm sao có thể hiểu được ?” Hoàng Gia Phú đấm ngực dậm chân, than thở người khác nông cạn và cuộc đời thâm trầm của mình.
“Tiên sinh,món mì Italy của ngài.”Người phục vụ đưa lên bửa cơm, lập tức chứng minhHoàng Gia Phú cũng là một người thường thôi.
Hoàng Gia Phú có thể cũng ý thức được điểm này, vì thể hiện hắn không phải là người bình thường, hắn lập tức đứng đắn nói:“Xin lấy giúp tôi một cái đũa và một cái thìa, cám ơn.”
Người phục vụ sửng sốt,sau đó lập tức đáp ứng, xoay người đi lấy chiếc đũa và thìa đến.
Hoàng Gia Phú gật gật đầu, dùng cái miệng nhỏ nhắn giống Lâm Đại Ngọc nói với người phục vụ “Cám ơn”.
Cổ Dĩ Tiêu xấu hổ nhìn Hoàng Gia Phú dùng chiếc đũa trộn mì giống như trộn cát,trộn tương lẫn vào nhau, trước dùng chiếc đũa gắp lên mấy cọng mì, một vòng một v