
Tác giả: Phong Ca
Ngày cập nhật: 02:58 22/12/2015
Lượt xem: 134335
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/335 lượt.
ghĩa vụ sang cảm kích và yêu thương thật sự…. Nam tử khi đã yêu ái một nữ nhi nào đó, chắc chắn sẽ làm mọi chuyện để nàng được hạnh phúc. Thúy Nhàn công chúa sẽ ôm mối ân hận và áy náy cùng hoàng đệ, từ nay cũng sẽ thường xuyên nhắc nhở phu quân mình, để hắn luôn làm một tôi trung. Thần thiếp ngu muội, chỉ hiểu đến vậy thôi, không biết có nói gì làm bẩn tai bệ hạ?
Thái tử đương triều ngày trước lạnh nhạt cùng một Nghi phi thông minh song thần sắc lãnh đạm – nhu hòa nhưng lại không biết chiều ý lấy lòng người khác…. Hắn mê say Thục phi, Lạc mỹ nhân mỹ mạo tuyệt vời, quyến rũ trên giường ngự. Phút cuối đời, những nhan sắc tuyệt mỹ ấy không giúp được gì cho hắn. Hắn phải chết thê thảm trong tay hoàng đệ của mình.
Lâm Nghi trở thành Nghi phi bảy năm nhưng không sinh con cái. Các phi tần khác cũng vậy. Song nàng chưa bao giờ bị uống Thanh Thư thảo như bọn họ. Vũ đế không muốn có con cái. Hắn không muốn rồi mình sẽ giống như người cha mình luôn oán ghét, lợi dụng con cái củng cố thêm vững chắc chiếc ngai vàng.
Lý do Nghi phi chưa hoài thai hoàn toàn khác bọn họ. Vũ đếvà Nghi phi chưa bao giờ chung chăn gối. Bởi hắn và nàng xem nhau là tri kỷ. Tri kỷ cùng chia sẻ việc nước, cùng nhau ngậm nhấm nỗi đau của những hài tử lớn lên trong âm mưu, trong toan tính của phụ mẫu mình.
-Ta thực sự muốn thua cuộc, hy vọng sẽ được mời nàng ly rượu nhận thua này.
-Tiện thiếp cũng hy vọng vậy -Nghi phi từ tốn viết chữ trên nền lụa trắng, nhẹ nhàng -Thiếp mong Thúy Nhàn hạnh phúc…Mong là nàng ấy sẽ không phải chịu bất cứ đau thương nào nữa. Nữ tử trong cuộc tranh đấu giữa nam nhân cũng chỉ là một món hàng qua lại, khác biệt chỉ là - món hàng đó có giá thế nào thôi.
Từ lúc đến đây đã hơn 10 ngày vậy mà Thái Mẫn vẫn không gặp lại Bạch y công tử đó. Tung tích của đệ đệ cũng không nghe nhắc đến. Nàng gần như bị giam lỏng trong hậu viện. Lòng vô cùng lo lắng, nhưng lại không có cơ hội ra ngoài.
Theo hầu nàng là một nữ tỳ lúc nào cũng lẳng lặng. Thái Mẫn hỏi gì nàng ta cũng đáp qua loa. Nàng vốn không cần hầu hạ, tuy là sống ở đây không phải lo về vật chất nhưng lòng Thái Mẫn không lúc nào yên.Nàng chỉ muốn ra ngoài.
Bẵng đi thêm vài ngày nữa, người nữ tỳ hay hầu hạ Thái Mẫn bỗng được thay bằng người khác. Đó là một tiểu cô nương khoảng 14 - 15 tuổi, trông có vẻ hoạt bát, đáng yêu:
- Chủ nhân…Tên của nô nhi là Tuyết Nhạn. Nếu nô nhi có gì mạo phạm, mong chủ nhân tha thứ cho.
- Được rồi…- Thái Mẫn lúng túng đỡ nàng lên – Tôi…tôi không cần người hầu hạ gì cả. Tôi chỉ…chỉ muốn ra ngoài.
- Nếu ngươi làm tốt, ta hài lòng…Ta có thể sắp xếp cho ngươi sau này…Tổng quản phủ của cha ta là Hàn Tấn chưa có nương tử. Làm vợ của một Tổng quản phủ thái thú vẫn hơn là một nô tỳ….
Tuyết Nhạn đã mềm lòng ngay lúc đó. Chỉ là chút tin tức cho Linh phu nhân thôi. Nàng cũng đâu có hãm hại ai, đâu làm điều xấu cho ai.
Thái Mẫn là một thôn nữ…. Tới bây giờ nàng mới biết Bạch y công tử đó là Tể tướng. Tâm trạng Thái Mẫn như tơ vò trăm mối. Nàng có làm gì xúc phạm đến nhà quan? Còn tướng công nàng?Chàng hiện ra sao? Làm sao mới có thể biết tin tức của Du Lang?
- Muội nói…muội nói đây là dinh Tể tướng? Tại sao Tể tướng đại nhân lại bắt tỷ? Tỷ đâu có làm gì?
Vẻ hoảng hốt đó. Tuyết Nhạn không nén được ngạc nhiên:
- Chủ nhân…Người thực sự không biết sao? Nghe nói là Tể tướng đại nhân rất mê say người. Tể tướng đại nhân muốn phong người làm phu nhân. Chỉ cần ngài từ hoàng cung trở về là sẽ tiến hành ngay.
- Cái gì?
Thái Mẫn hoảng hốt đến chân tay bủn rủn. Nàng có nghe Thục tẩu từng nói, trước đây trong làng có một thiếu phụ xinh đẹp cùng lang quân sống rất hạnh phúc. Sau đó không may nàng ta lọt vào mắt xanh một viên quan tuần thú. Tướng công nàng bị giam vào ngục, còn nàng để giữ gìn trinh tiết đã gieo mình xuống sông sâu.
- Không…không được. Tỷ không được….Tỷ đã có tướng công rồi….Muội làm ơn đưa tỷ đến gặp Tể tướng đại nhân. Tỷ sẽ xin người thả mình ra. Tỷ muốn đi tìm tướng công của tỷ. Còn đệ đệ nữa…Tỷ…tỷ không muốn làm phu nhân gì đó. Thả tỷ ra đi mà….
- Nàng ta đã có tướng công?
Trong biệt viện dành riêng cho mình, Linh phu nhân nhướng mày. Tin tức này, quả thật bất ngờ. Tuyết Nhạn nghĩ là Linh phu nhân sẽ rất vui mừng. Song phản ứng của nàng ta làm Tuyết Nhạn cảm thấy vô cùng khó đoán.
Làm sao có thể dễ đoán được tâm trạng của nữ nhân, nhất là một nữ nhân sinh ra từ khuê các như Linh phu nhân. Tin tức kia đúng là khiến nàng chấn động, song niềm vui thì ít mà phẫn nộ thì nhiều.
Phẫn nộ vì sao? Một người con gái giận dữ với một cô gái khác thường xuất phát từ lòng ganh tỵ. Linh phu nhân không ganh tỵ. Nàng chỉ cảm thấy lòng tự tôn của mình như bị xúc phạm. Một tiểu thư như nàng thế mà lại bị phu quân thất sủng do say mê một thiếu phụ đã có chồng.
Ở quốc gia này, phụ nữ có chồng không bị cấm tái giá. Song, vị trí của họ không ngoài ngôi thứ thiếp. Ngay cả hoàng đế trên ngôi tại thượng, rõ ràng rất sủng ái Nghi phi. Thế mà ngài