Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đủ Rồi, Anh Yêu Em

Đủ Rồi, Anh Yêu Em

Tác giả: Chanh Tâm

Ngày cập nhật: 02:48 22/12/2015

Lượt xem: 134836

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/836 lượt.

quản lý. Nhưng bọn họ vẫn dây dưa không rõ.
Ở nước ngoài, hai người là bạn tốt, ngay cả chỗ ở cũng gần, chỉ cách nhau một vách ngăn. Cũng bởi vì "gần" như vậy, nên cô cũng hiểu rõ anh hơn, "Gặp gỡ bạn bè". Mỗi đêm , đều truyền đến những giọng nói cao thấp khác nhau, tiếng rên rĩ kiều mị khác nhau để lại cho cô ấn tượng sâu sắc.
Đã từng, cô thận trọng nói với mình, chẳng qua là đã từng! Cô đã từng rung động với anh, nhưng lúc bọn họ trở thành hàng xóm với nhau, tình yêu này cô đã cho tiêu tan từ lâu.
Mỗi ngày, đều chạy theo đưa đón, nói lời ngon tiếng ngọt, mỗi người phụ nữ đều vì anh mà điên cuồng. Càng làm cô xem thường tất cả.
Người đàn ông kia, quả thật là một kỹ nam, cũng may, anh ta thuỷ chung không xem cô thành đối tượng theo đuổi. Giấu tất cả tâm tư tình cảm, khát vọng và buồn tủi trong lòng, cô tự nói với chính mình, đây là điều may mắn.






Trong mắt anh, cô không phải là một người phụ nữ, cô là một đồng nghiệp, cô chỉ là một ...
Trong đêm tối, cô nghe rõ ràng tiếng mở cửa. Anh đã tới.
Mặc dù cô biết mình không nên vui mừng, nhưng cô không thể đè nén được cảm xúc của bản thân. Nghe sau lưng tiếng bước chân dồn dập đi tới, cô không để mình lộ ra sự vội vàng, vẫn để mặt mình trong đống giấy vẽ.
"Đã ngủ còn gọi tôi tới!" Lương Tĩnh Hanh tức giận gõ đầu cô thật mạnh.
"Ah..." Dương Tư Dục ôm đầu, đau đến kêu thành tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn từ trên bàn làm việc ngửa lên: "Này, sao anh đánh mạnh vậy?"
"Được rồi.. được rồi.." Lương Tĩnh Hanh phát hiện tình huống đã mất khống chế, lia lịa mở miệng đầu hàng: "Hoàng thái hậu của tôi, bà cô của tôi, cô hãy tha cho tôi đi. Bớt giận, bớt giận!"
Dương Tư Dục tức giận trợn mắt nhìn anh, thật lâu trầm mặc không nói, ngực phập phòng. Nhìn mặt anh thành khẩn, giống như đã biết bản thân sai, tức giận của Dương Tư Dục cũng giảm đi: "Tôi kiếp trước nợ anh, đáng đời tôi làm trâu làm ngựa cho anh, giống như ..." Dương Tư Dục thở dài, mắt trợn trắng, ngay lập tức lắc đầu.
Thấy vẻ mặt cô trở lại bình thường, Lương Tĩnh Hanh cũng biết đã qua được cửa ải này: "Bà cô của tôi, cô cũng đừng tức giận." Anh mở miệng cầu xin tha thứ, đưa gương mặt tuấn tú lại gần cô, tươi cười xu nịnh.
Dương Tư Dục hừ lạnh: "Cái gì Hoàng thái hậu, cái gì bà cô.. Tôi già như vậy sao?" Cô tức giận mở miệng, đưa tay đẩy gương mặt làm tim mình mất tự chủ.
"Không già, không già." Lương Tĩnh Hanh không phải là không muốn sống: "Đây chỉ là một danh xưng, cô như là tiểu công chúa của tôi.."
"Đủ rồi.." Dương Tư Duc giơ tay ngăn anh tiếp tục nói lời ngon tiếng ngọt: "Gọi tôi là công chúa cũng được, nhưng không phải là tiểu công chúa thân ái của "anh", không cần gọi tôi như vậy." Đã biết anh chưa bao giờ thành thật, với phụ nữ nào cũng giống nhau, cho nên những lời đó cô không muốn nghe, nếu không sẽ có ngày cô coi đó là sự thật..
Dương Tư Dục lắc đầu, không nên có những suy nghĩ kia: "Chúng ta quen biết nhau đã nhiều năm, anh luôn đem phụ nữ đùa giỡn, tôi đã biết không nên nói với tôi, tỉnh lại đi." Dương Tư Dục lạnh mặt nhắc nhở anh.
"Tôi nói đều là sự thật." Nụ cười trên mặt Lương Tĩnh Hanh vẫn không thay đổi: "Tôi tuyệt đối không dụ dỗ cô, cô ở trong lòng tôi, không giống những người phụ nữ khác." Giọng nói này thật dịu dàng, chậm rãi lọt vào tai Dương Tư Dục, cô sững sờ suy nghĩ.
Không giống nhau? "Tôi với họ .. có chỗ nào không giống nhau?" Dương Tư Dục như bị thôi miên, không tự chủ hỏi.
Chỉ thấy Lương Tĩnh Hanh cười to, hừ một tiếng. Bàn tay anh cố định trên mặt cô, không khách khí, không dịu dàng, dùng sức quơ quơ, giống như muốn vặn gãy đầu cô: "Ở trong lòng của tôi, cô không phải là phụ nữ, cô là anh em tốt của tôi, là đồng nghiệp, cùng nhau đánh thiên hạ không ai có thể thay thế." Anh rất khẳng định giày xéo khuôn mặt cô.
Ngay lập tức Dương Tư Dục thấy bầu trời như có một đàn quạ lớn bay qua, che mất ánh sáng. Cô không phải là phụ nữ? Ở trong lòng anh ... Cô không phải là phụ nữ? Mặc dù đã biết trước chuyện này, nhưng chính tai nghe anh nói trong lòng cô cảm thấy thật bi thương.
"Nói cách khác, tôi chỉ là công cụ kiếm tiền của anh ." Dương Tư Dục giấu đi nỗi đau lòng của bản thân lạnh lùng nói. Đau, phải thật đau đến tận cùng, mới có thể chết tâm.
"Tại sao lại nói vậy?" Vẻ mặt Lương Tĩnh Hanh không thay đổi trêu chọc cô, chỉ muốn làm cô cười: "Trước mắt, cũng chỉ có cô mới có bản lĩnh làm đối tác của tôi, tôi chỉ tin tưởng một mình cô!"
Lời nói này mặc dù là trêu chọc, không nghiêm chỉnh nhưng lại là câu nói thật lòng của Lương Tĩnh Hanh. Trong thương trường lăn lộn đã lâu, không có tình bạn chân chính, đều xung đột lợi ích, có rất ít người có thể nói lời thật lòng.
Nhưng Dương Tư Dục không giống vậy. Qua nhiều năm, giữa bọn họ rất thẳng thắn, cô là người duy nhất anh không cần đề phòng. Ở trước mặt cô, anh không cần mang mặt nạ giả tạo, trêu chọc cô, quấy rầy cô, mặc dù khi tức giận cô mắng người không lưu tình, nhưng đó cũng là chuyện tốt.
Khả năng thi


XtGem Forum catalog