Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dư Vị Trà Chiều

Dư Vị Trà Chiều

Tác giả: Minh Hiểu Khê

Ngày cập nhật: 03:14 22/12/2015

Lượt xem: 134833

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/833 lượt.

bạo lực vô cùng.
“Tại sao lại đánh tớ?!”
“Bởi vì cậu ngốc!” Minh Hiểu Khê tức tối bảo: “Sao cậu lại rút ra cái kết luật hoang đường như vậy được chứ? Hạ Dạ Huân đến thăm tớ, một là bởi vì tớ đã cứu cậu. Phải rồi, Tiểu Tuyền, tớ đã cứu cậu mà, hình như cậu chưa cám ơn tớ đấy nhé, đúng là vô tình vô nghĩa…”. Cô lắc đầu, mình đã không thận trọng khi kết bạn rồi. “Hạ Dạ Huân rất cảm kích tớ, tính mạng cậu đối với anh ấy là quan trọng cực kỳ đấy; thứ hai là vì, anh ấy có thể nhìn thấy cậu ở đây, cậu có bao giờ chú ý là ánh mắt của anh ấy lúc nào cũng dõi theo cậu không?”
Tiểu Tuyền cố hết sức suy nghĩ:
“Không có, anh ấy có nhìn tớ đâu.”
“Cũng đúng. Hễ cậu nhìn anh ấy là anh ấy lại không nhìn nữa.” Đúng là người ngoài cuộc thì sáng suốt mà.
“Anh ấy thích tớ…”
Tiểu Tuyền dần dần tin vào điều đó.
Nụ cười vắng mặt đã lâu giờ đang nở ra trên gương mặt cô, như ánh mặt trời vẹt mây ló dạng. Huân, thích cô đấy.
Thế nhưng trong chớp mắt, nụ cười lại biến mất.
“Nhưng mà, anh ấy tức giận không đoái hoài gì đến tớ nữa rồi…” Nước mắt Tiểu Tuyền lại sắp tuôn rơi. “Còn nói là thích hay không thích gì nữa, Huân sắp hận tớ chết đi được ấy.”
Đó là một vấn đề.
Minh Hiểu Khê ngẫm nghĩ rồi cuối cùng nói:
“Chuyện này là do cậu phá hoại…”
“Ừ.”
“Thì phải do cậu dọn dẹp hậu quả.”
“Ừ.”
“Vậy cậu nghĩ cách nào đi.”
“Cách gì cơ?” Tiểu Tuyền ánh mắt mong đợi tràn trề.
“Sao tớ biết được.” Có phải là chuyện cô gây ra đâu, sao lại bắt cô phải động não cơ chứ.
Tiểu Tuyền tức tối:
“Cậu lại trêu tớ.”
“Hì hì, đâu có.” Minh Hiểu Khê vừa gặm táo vừa bảo: “Tiểu Tuyền, cho dù cậu nghĩ ra cách nào, có hai điểm nhất thiết phải chú ý”.
Tiểu Tuyền lắng nghe.
“Một là phải chân thành.”
Tiểu Tuyền gật gật đầu.
“Hai là tuyệt đối không thể dùng mẹo vặt khôn lỏi của cậu được.”
Tiểu Tuyền nhíu mày.
Các tuyệt chiêu khổ nhục kế của cô cũng không thể dùng ư? Hình như độ khó hơi bị cao rồi đây.
“Chỉ cần nắm được hai điểm này thì chắc chắn cậu sẽ bách chiến bách thắng!”
Tiểu Tuyền nhìn Minh Hiểu Khê đang khoanh chân ngồi trên giường bệnh, trên chân và cánh tay cô vẫn còn dính đầy băng dán, nhưng gương mặt hồng hào nom như quả táo trên tay, ánh mắt lại sáng tựa ánh sao.
“Hiểu Khê, cám ơn cậu.”
Giọng Tiểu Tuyền trịnh trọng và nghiêm túc.
Minh Hiểu Khê ngẩn ra một lúc, rồi lắc lắc quả táo cười:
“Sao đột nhiên cậu sến quá vậy! Thầm sùng bái tớ là được rồi mà. Cậu không nói thì tớ cũng biết, hê hê, tớ là Minh Hiểu Khê thiên hạ đệ nhất mà!”
Đôi mắt Tiểu Tuyền nheo lại.
Cô hối hận rồi! Minh Hiểu Khê đồ xấu tính!
Tiểu Tuyền đứng dậy, làm ra vẻ như sực nhớ ra điều gì đó:
“Í? Vừa nãy lúc tớ vào đây, tớ nhìn thấy Mục Lưu Băng ngoài cửa đó, có cần gọi cậu ấy vào không? Dù gì thấy cậu cũng có vẻ buồn chán mà.”
Một miếng táo mắc nghẹn trong cổ họng, vẻ mặt Minh Hiểu Khê bỗng trở nên hết sức kỳ quặc.
Buổi lễ trao giải thưởng Ca khúc vàng của năm.
Ánh sao rực trời!
Các ngôi sao đều tập trung ở đây cả!
Ngoài các ngôi sao nổi tiếng nhất ra, còn đặc biệt mời cả các tổng giám đốc công ty âm nhạc, tổng biên tập các báo, và cả những nhà kinh doanh cự phách giàu có ở các ngành nghề khác.
Cho dù là ngôi sao hay là người nổi tiếng, mọi người đều trang điểm hết sức xinh đẹp và rực rỡ, chỉ sợ bị so sánh thấp kém hơn người khác. Chỉ có Chung Vô Nhan – bà chủ của Tập đoàn Quất Tử – là mặc một bộ kỳ bào kiểu Trung Quốc tối màu, không hề nổi bật, bước chân vào sảnh buổi tiệc.
Tiểu Tuyền trong đám phóng viên giải trí, nghiêng đầu quan sát Chung Vô Nhan đứng phía xa với vẻ mặt lạnh lẽo như thường ngày. Trước kia cô rất ngưỡng mộ Chung Vô Nhan tay không lập nên tuần san Quất Tử, nhưng hiện giờ, cô bắt đầu hoài nghi mình rốt cuộc có nên học hỏi chị ta hay không.
Chung Vô Nhan ngồi ở bên kia, cô độc một mình, như thể mắc một chứng bệnh truyền nhiễm vậy, chẳng ai dám đến gần. Chẳng khác mấy tình trạng của cô ta là ông chủ của tuần san Bạo – Châu Sơn Hùng.
“Làm phóng viên phải vô tình vô nghĩa.” Đó là châm ngôn nổi tiếng của Chung Vô Nhan. Thậm chí cô ta còn nói mình không được tính là người làm kinh doanh nữa, chỉ là một kẻ tham kiếm tiền thôi.
Dựa vào thủ đoạn cay độc vô tình, bộc lộ vô số những tin xấu cùng những scandal sex, Chung Vô Nhan đã thành công. Thế nhưng, cái giá phải trả là không còn ai dám tiếp cận cô ta nữa.
Cô muốn trở thành một người như thế ư?
Tiểu Tuyền sợ hãi quay đầu đi.
Dưới sự dẫn dắt pha trò của MC, lần lượt các giải thưởng đã được công bố.
Cũng như hai năm trước, ngôi sao được chú ý nhất vẫn là Hạ Dạ Huân của công ty Mỹ Hoàng. Một mình anh chiếm được bốn giải thưởng quan trọng nhất trong số mười giải, đồng thời đạt được giải thưởng Nam ca sĩ được yêu thích nhất trong năm. Nhưng tiếc là, cho dù MC có dùng đủ mọi cách để khiến anh phải nói thêm vài câu, thì ngoài những câu cám ơn công ty và những người hợp tác ra, anh tuyệt đối không nói thêm lời nào.
Trong sự thất vọng của mọi người, Nguyệt Sa Anh – đoạt giải thưởng Ca sĩ m


Teya Salat