Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Dưa Gang Nhỏ Của Tôi

Dưa Gang Nhỏ Của Tôi

Tác giả: Nhạc Nhan

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 134664

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/664 lượt.

y có gì đó kì lạ, giống như cô vẫn còn trong giấc mơ.
A, cái giấc mơ ngày hôm qua...
Cô ngồi dậy, trên người cô đau đớn không khỏi hô lên. Giấc mơ này làm sao lại giống thật như vậy? Tại sao cô cảm thấy toàn thân đau nhức, giống như bị một bộ xe buýt đụng qua?
Viên Viên nhìn qua bên cạnh mình.
A, như thế nào lại là cậu ấy?
Cô bị dọa làm cho sợ theo bản năng quay ngược lại, lại không cẩn thận ngã xuống giường, cũng may vì trên mặt đất có thảm, cô không có bị thương.
Đợi một chút, không phải cô còn chưa tỉnh ngủ hay sao?
Nhưng toàn thân tại sao lại đau như vậy?
Cô cẩn thận ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông kia vẫn còn ngủ say .
Tóc có chút xốc xếch, lỗ mũi cao thẳng , giống như trẻ con đang ngủ say ... Tầm mắt dời xuống chút nữa, nhìn thấy bả vai rộng của hắn, cơ ngực cùng cơ bụng tráng kiện... Cô không dám nhìn xuống nữa.
Nói như vậy, chuyện ngày hôm qua là thật?
Cô mơ hồ liền cùng Khương Đường lên giường?
Ưm, lạnh quá cô vội vàng từ dưới giường bò vào trong chăn, trước giữ cho mình ấm đã hãy nói.
Từ trước đến nay, cô chưa từng cùng người đàn ông nào thân mật qua đêm với nhau như thế này, nên giờ đây, cho dù trời có lạnh như băng thì cô vẫn cảm thấy toàn thân nóng ran như bị đốt lửa.
Cô lặng lẽ quay đầu nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh.
Có nghĩ cô cũng không nghĩ đến, sao cô có thể cùng hắn... .
Cô nhắm mắt lại đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác hoang đường, không chân thật.
Người đàn ông này không phải cùng cô lớn lên hay sao?
Lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn thì hắn cũng mới chỉ là một thằng nhóc mười tuổi, một chút ngoan ngoãn cũng không có.
Sau đó, hắn học lên cấp hai rồi cấp ba, sau lại thi đậu Đại học Y dược, trở thành sinh viên. Tốt nghiệp rồi ra ngoài làm bác sỹ thực tập nhưng trong mắt cô hắn vẫn chỉ là thằng nhóc chưa trưởng thành.
Một chút ý nghĩ đem hắn để trong lòng cô cũng không có, hắn chỉ là em trai của bạn thân mà thôi. Giữa hắn và cô chỉ có thế, không thể nhiều hơn.
Nhưng chuyện đêm qua cho thấy mọi thứ hoàn toàn thay đổi.
Hai người dường như là đã mười năm rồi không liên hệ với nhau nhưng chỉ cần một buổi tối lại đủ để sinh ra tình dục mãnh liệt động trời.
Tất cả như vậy mà xảy ra, nhanh chóng đến nỗi làm cho người ta không thể nghĩ ngợi được gì.
Đợi đến khi cô khôi phục thần trí thì đã thành ra thế này, vừa mới trải qua một đêm ân ái với người đàn ông này, phủ đầy trên da trắng noãn, trần trụi của cô là những “ấn ký dâu tây” hồng hồng. Cô cúi xuống nhìn bộ ngực đầy đặn của mình chẳng những có vết cắn, vết hôn còn có vết cào thật là thê thảm.
Viên Viên cảm giác đầu mình đau.
Là bởi vì rượu, hay là bởi vì quá phiền não?
Đêm qua cô cùng người đàn ông này ân ái nhưng hắn lại là em trai của Diệp Linh! Lần này cô làm sao đối mặt với Diệp Linh đây?
Trước kia Diệp Linh nói giỡn với cô thử suy nghĩ đến Khương Đường một chút xem sao, cô còn nghiêm khắc nói, một - cô không thích đàn ông nhỏ tuổi hơn mình , hai - cô mới không cần trâu già gặm cỏ non , tránh cho tương lai xảy ra vấn đề, sẽ làm mọi người cảm thấy khó xử.
Hắc! Khó xử?
Rốt cuộc lần này thật khó xử!
Cô muốn lập tức dọn hành lí rời khỏi nơi này, cô không còn mặt mũi để xuất hiện trước mặt cậu nhóc này nữa!
Viên Viên căm giận nhìn người đàn ông bên cạnh vẫn ngủ say.Hắn thật là con sói con hào sắc! Đàn ông đều là động vật dựa vào nửa người dưới mà sống, người “chị” nhiều năm quen biết với hắn như cô, hắn cũng có thể ăn được, thật sự quá đáng!
Cô không nhịn được hung hăng nắm mũi của hắn, nghĩ thầm, tốt nhất đem hắn giết chết!
Ngày hôm qua hắn đem cô làm cho thảm như vậy, hiện tại hại cô chẳng những thắt lưng đau, ngay cả giữa hai chân cũng đau làm cho cô khóc không ra nước mắt, bộ dáng hôm nay như vậy sao cô có thể đi làm đây?
Mà hắn lại có thể ngủ ngon như vậy, nhìn hắn bây giờ cô rất tức giận!
Ghê tởm, giết chết hắn là tốt nhất!
Khương Đường chỉ chốc lát sau không thể nào hô hấp mà tỉnh lại, hắn chợt mở to mắt ra, vừa nhìn thấy bộ dáng tức giận thẹn thùng của cô .
Sau đó hắn cười.
"Cười? Còn cười? Cậu lại còn cười được!" Cô càng nói càng giận.
"Viên Viên yêu quý, nếu như em còn có tinh thần như thế, vậy thì chúng ta “làm” lại lần nữa được không?”
"Cậu nói thế mà nghe được à! Tối qua chỉ là... Á! Không được thò cái móng vuốt sói của cậu qua đây!” Cô vội vàng rút tay về bảo vệ ngực mình: “Này! Không được tới đây! Cái đồ quỷ háo sắc... ”
Hắn dễ dàng lật người, dễ dàng ôm cô, vùi mặt vào khuôn ngực mềm mại đầy đặn, đầu lưỡi rà theo “ấn ký” tối qua vẫn còn in dấu, rồi lại tiếp tục lưu thêm ấn ký mới.
“Cậu... Ưm...” Dục vọng bị khơi lên lần nữa, tay cô trở nên vô lực: “Không...được...như vậy!...”Ưm... Ưm!...”
Trời ngoài cửa sổ dần dần sáng lên nhưng người trong nhà hình như không có ý định rời giường. 






Viên Viên cảm thấy đầu thật đau.
Buổi sáng cô bị Khương Đường cuốn lấy, thật vất vả thỏa mãn thú tính cuả hắn, vội vã mặc quần áo tử t