
Tác giả: Hữu Ảnh Vô Tung
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 1341058
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1058 lượt.
n mà thật bình tĩnh. Bởi vì tôi đã sớm dự đoán được sẽ có một ngày như vậy, bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
“Anh ấy nói chỉ là chơi qua đường thôi……… anh ấy nói mình tịch mịch…… anh ấy nói đàn ông yêu cùng tình dục là khác nhau………… anh ấy nói chị phải hiểu cho anh ấy là thân bất do kỉ……….” Chị tôi ở bên kia cười lạnh.
“Mẹ nó!” Tôi nhịn không được mà mắng. “Chị ngàn vạn lần đừng tin cái loại người giả dối này! Đã sớm nói với chị rồi, cái loại đàn ông này là không mê được! Mẹ nó, anh ta tưởng anh ta đáng giá lắm sao mà có thể vô liêm sỉ như vậy!! Dám còn có mặt nói yêu cùng tình dục là khác nhau!!! Thật không biết xấu hổ!! Chị phải đoạn tuyệt sạch sẽ với anh ta, cái loại người rác rưởi này đến liếc mắt cũng không được liếc một cái!!!”
“Ha ha……… chị cho anh ta mấy cái tát rồi bước đi!”
“Chỉ có vài cái! Cái loại bại hoại này chỉ cho có mấy cái thật may mắn cho anh ta!”
“Em gái, chị bây giờ không về được……..”
“Gì cơ? Chị bị làm sao?”
“Tối hôm qua đi quán Bar uống rượu giải sầu, túi tiền làm mất, thẻ tín dụng cùng giấy chứng minh nhân dân tất cả đều mất hết rồi……….”
“Em……… sợ chị rồi!” >”
“Mau tới Thượng Hải cứu chị đi. Đừng nói cho ba mẹ biết nha, chị sợ bọn họ lo lắng. Em mang theo nhiều tiền chút, hai chị em mình ở trên đây hủ bại đi!”
“Em ngất! Em nào có đủ tiền đi Thượng Hải hủ bại đâu! Ở nhà mà chơi hủ bại nhỏ cũng không dậy nổi đây!” Nhưng mà thất tình lại không có tiền, tôi thật lo lắng cho chị ấy. Tôi dặn dò, “Chị chờ em, an phận đi nha! Em lập tức mua vé máy bay sớm nhất đến Thượng Hải!”
Sáng ngày hôm sau, hai chân tôi đã đứng ở trên đất Thượng Hải. Nhưng mà di động của chị đã đánh mất, tôi cũng không thể nào gọi chị đi đón tôi, chỉ còn cách là kêu chị ấy ở trong khách sạn để tôi đến tìm.
Khi tôi đứng trước mặt chị, chị vui mừng ôm lấy tôi, “Em gái em rất giỏi! Nhanh như vậy đã tới rồi!”
“Ặc, làm chị không muốn trở về đó chứ……….” Nhìn thấy mấy vỏ chai rượu lăn lốc trên bàn, không khỏi nhíu mi lại, “Bởi vì uống rượu cho nên mới mất giấy tờ vậy mà còn uống rượu!”
“Ừ, nhưng ở đất khách chỉ có rượu làm bạn. Đợi chị quay về Trùng Khánh chị sẽ có bạn khác!” Chị ấy lắc lư ngã vào trên giường lớn.
“Em gái à…….. em nói bằng nhan sắc của chị, làm sao mà không thể níu tim anh ấy lại được……….” Chị miễn cưỡng cười, cười đến làm tôi sợ hãi.
“Đây không phải là vấn đề của chị, cho dù cho hắn một tiên nữ hạ phạm, anh ta cũng sẽ lăng nhăng thôi! Đây là thói hư tật xấu của hắn! Người như thế trong lòng đã sớm không có khái niệm chung thủy! Bại hoại!” Tôi nghiến răng nghiến lợi, căm hận nói.
“Ha ha…..” Chị cười rộ lên, “Không nói nữa……… nói cũng không có ý nghĩa. Dù sao chị cũng không để ý đến anh ta nữa. Vậy, nói em đi, em cùng Lí Minh Ngôn thế nào rồi? Vị công tử kia của em, thoạt nhìn rất đứng đắn đó!”
“Không thế nào hết! Chia tay rồi!” Tôi đơn giản đáp.
“Chia tay? Vì sao lại chia tay?” Chị vừa mới hỏi hai câu, di động tôi đã vang lên. Nhìn vào màn hình thấy tên hiển thị là Lí Minh Ngôn, tôi do dự một chút nhưng vẫn tiếp máy.
“Đang ở đâu vậy?” Giọng nói ôn nhu dễ nghe của anh vang lên ở bên tai.
“Ở Thượng Hải!”
“Sao lại đột nhiên chạy đổi chỗ rồi?” Giọng của anh có chút kinh ngạc.
“Chị của em có chút việc, em tới đây!”
“Ngày mai cuối tuần, anh cũng không có chuyện gì. Anh đến Thượng Hải tìm em!”
“A, không cần không cần. . . . . .”
“Ngày xưa có nói là phải dẫn em đi ra ngoài chơi nhưng cũng chưa thực hiện, vừa lúc lần này đền bù đi!”
“Thật sự không cần!”
“Em khách khí với anh cái gì? Chờ nha!”
Chờ cúp điện thoại, chị nháy mắt với tôi, “Sao rồi, Lí Minh Ngôn muốn tới Thượng Hải cùng em kìa? Thoạt nhìn phát triển rất tốt. Em còn nói chia tay cái gì?”
“Em thật sự muốn chia tay. Không có ý nghĩa. Anh ấy không thích em!” Tôi bất đắc dĩ đáp, nói xong nằm ngã ở trên giường, nằm song song với chị tôi.
“Chỉ cần anh ta nguyện ý làm ông xã tốt của em, em còn muốn cái gì nữa. Vừa có tiền lại vừa có người, em thật là…..”
“Em ngất! Em là muốn ông xã em phải có tình cảm với em!”
“Chị nói em này, tình cảm đều là hư không!” Chị thở dài, ngữ khí thê lương giống như là trong nháy mắt chị ấy già đi mười tuổi, “Vô luận là em cùng một người tình cảm có nồng hậu bao nhiêu thì qua vài năm, tất cả cũng là hư không. Gặp chị là chị sẽ tìm người đáng tin mới là thật!”
“Nếu chị biết rõ ràng như thế, vì sao còn bắt đầu với Võ Hi? Anh ta rõ ràng là người không đáng tin cậy!”
Chị tôi trầm mặc. Nhìn trên mặt chị từng đợt hậm hực, tôi cảm thấy áy náy trong lòng, đáng lẽ tôi không nên nói trực tiếp như vậy. Mọi người đều không như vậy sao, lí trí là một chuyện, cảm tình lại là một chuyện khác.
“Chị nhanh trở về công tác đi!” Tôi ngồi dậy, thở dài, “Đi một chuyến mà biết được bản chất của một con người thì coi như cũng đáng giá.”
Chị ấy trầm mặc, không nói gì.
Đêm đó chị em tôi ôm nhau mà ngủ, tôi đột nhiên hỏi, “Chị, chị cảm thấy cảm giác ‘yêu’ nhau như thế nào?” “Sao lại đột nhiên hỏi vậy?” “A……. chỉ là tò mò thôi….” Chị tôi cười lên, “Em cù