
Tác giả: Lộ Điểu
Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015
Lượt xem: 1342330
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2330 lượt.
g được phớt lờ, nếu như cần nhiều người hơn thì cứ nói đứng khách khí. Nhất định phải làm cho thật tốt.”
“S. Q. sao?” Gallolin biết công ty này, vào năm hắn rửa tay gác kiếm từ chậu vàng thì công ty S. Q. vẫn chỉ là công ty bảo vệ nho nhỏ không có danh tiếng gì. Nhưng mới mấy năm, liền phát triển trở thành võ trang tư nhân có thể trực tiếp tham dự UN quốc tế (lực lượng bảo an LHQ). Nhân số mặc dù không nhiều, nhưng tuyệt đối đều là đàn ông sống sót ra từ trong mưa bom lửa đạn. So với những binh sĩ võ trang xuất thân từ nông dân ở Đa Duy Cống, thì chất lượng chỉ có hơn chứ không có kém.
“Có một người anh phải đặc biệt chú ý một chút.”
“Squall Strato? Tôi sẽ chú ý hắn ta, dù sao cũng là đối thủ cũ.”
“Không chỉ là hắn, còn có Keith Williams đối tác mới của họ.” Mary nói xong, trên màn ảnh máy vi tính rất nhanh hiện ra gương mặt của người đàn ông. Anh có tóc vàng mắt xanh, mang giày tây, trên cà vạt màu nâu kẹp một cây kẹm vàng có dấu hiệu S. Q..
Đã từng giao thủ với Squall mấy lần, nhưng Gallolin cũng không biết S. Q. có biến hóa khi nào, hắn tỏ vẻ ngạc nhiên: “Trong danh sách phía đối tác của S. Q., từ lúc nào đã nhiều hơn một Keith rồi?”
“Keith vẫn luôn chuyên cần làm việc ở quốc gia khác, khoảng năm trước mới chính thức trở lại nước Mĩ định cư. Nếu như anh biết nơi hắn ta từng đến, thì sẽ biết tại sao tôi đặc biệt dặn dò anh chú ý.”
“Xin nói cho tôi biết. Cho dù ngài im miệng không nói tôi cũng nhất định dùng 100% sự cẩn thận để ứng đối tất cả kẻ địch mới mẻ.”
“Tư liệu trong tay chúng ta biểu hiện, hắn ít nhất từng đi qua Kashmir, Guatemala, Congo, Iraq…, đại đa số đều ở tiền tuyến gần chiến trường nhất.”
“… Lại có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh trở về…”
“Đúng vậy, hắn không bị thương chút nào, rất thành thạo trong những hoàn cảnh nguy hiểm kia.”
“Tôi biết rõ rồi, chuyện bên này vừa xong, tôi lập tức đi chăm sóc ông Smith. Hơn nữa nhất định sẽ cẩn thận vòng qua bảo vệ S. Q..”
“Nhờ anh hết.”
Mary nói dứt lời, liên lạc trong máy vi tính lập tức tắt. Chỉ còn lại hình của Keith Williams ở trên màn hình.
Người trẻ tuổi này có gương mặt nghiêm túc, ánh mắt có hồn, phải là một chiến sĩ rất đa mưu túc trí. Thật lâu chưa gặp được người giống như mình – Gallolin hoàn toàn không hiểu tình trạng vì định luận sai lầm này mà sóng lòng sôi sục.
Gallolin nhìn đồng hồ đeo tay một cái, vừa vặn cách thời gian bắt đầu hành động năm phút. Vậy mà một chút động tĩnh cũng không có.
Một loại dự cảm chẳng lành bốc lên ở trong lòng. Tấm hình trên màn hình máy vi tính cũng không hấp dẫn được lực chú ý của Gallolin, hắn đứng dậy nghiêng đầu ra ngoài, chỉ thấy ntòa lầu ba tầng vẫn như quái vật chiếm cứ một bầu trời trống rỗng rộng lớn. Trợ thủ thấy hắn ghé đầu ra ngoài, liền quay đầu lại ra dấu tay bình an vô sự.
Nhưng trong sân rất an tĩnh.
Nhưng tất cả lại giống như nghiệm chứng dự cảm bất thường của Gallolin, lúc này ngay cả gió đêm thổi qua cũng yên tĩnh. – đây vốn là nơi xảy ra nhiều chuyện, bắn súng, dùng súng cướp bóc thường xảy ra, hơn nữa trong đêm khuya không người nào đi lại như vậy, thì thỉnh thoảng càng truyền ra tiếng vang kỳ quái.
Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Hay là đang xảy ra chuyện gì! Gallolin tin trực giác của mình, đây là kinh nghiệm quý báu có được sau nhiều năm đấu tranh ở thời khắc sống chết.
Hắn trở lại phòng điều khiển, cầm máy truyền tin lên, nhỏ giọng gọi. Nhưng bên kia máy truyền tin lại không hề có hồi âm gì!
… Không phải như vậy, mặc dù tần số điện thoại di động bị che giấu, nhưng bọn họ sử dụng là tần số truyền tin đặc biệt, không thể không nhận được – trừ phi bọn họ gặp chuyện không may rồi.
Gallolin nắm súng trường lên, nhảy xuống xe. Nói với trợ thủi: “Bắn bom cay!”
“Đây chẳng phải là bứt dây động rừng!” Trợ thủ nói. Theo kế hoạch của bọn họ, phương pháp tốt nhất chính là thừa dịp người ta ngủ để đánh hắn trở tay không kịp.
“Làm theo tôi nói!” Cảm giác xấu càng ngày càng lớn mạnh, có một quái thú đang cắn người trong bóng tối.
Sáu viên bom cay liên tiếp bị bắn vào trong nhà từ nhiều phương hướng. Khi quả bom cuối cùng bắn vào trong cửa sổ thủy tinh, cửa sổ sát đất ở gần chiếc xe của Gallolin cùng mô hình đột nhiên bị vật thể không rõ làm vỡ nát, bột thủy tinh vỡ thành hạt châu văng ra dưới áp lực lớn, bắn về phía đám người Gallolin.
“Nằm xuống!” Gallolin lớn tiếng quát, nhưng mà đã chậm, đám trợ thủ bị sự phản kích thình lình xảy ra làm rung động nên phản ứng chậm chạp một giây. Ở trong một giây này, Gallolin ngã sấp trên mặt đất nhờ vào ánh đèn đường chiếu xuống đã thấy được sợi dây bạc từ cửa sổ đen ngòm bắn ra. Cảnh tượng này, giống như dây theo thu hồn bắn ra từ địa ngục, giống như chất độc nguy hiểm đột nhiên xuất hiện từ miệng rắn.
Trợ thủ cứ ngẩn ngơ, trong không khí nhanh chóng có sợi dây xẹt qua cổ của hắn. Gallolin nghe được thanh âm thê lương khi bắp thịt bị xé rách, lúc xẹt qua thịt người, sợi dây kim loại thậm chí còn ma sát ra ánh lửa đỏ vàng.
Máu từ trong cổ phun mạnh ra ngoài, bắn thẳng đến tận bảy thước. L