
Tác giả: Thương Tố Hoa
Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015
Lượt xem: 1341137
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1137 lượt.
Sánh vai
Editor: Ngáo Ộp
Beta-er: Tử Thiên Băng
Trải qua mấy giờ ngồi xe, rốt cuộc cũng trở lại Belfast, Lăng Vi mang hai túi quần áo đi về phía phố Franklin. Mặc dù là mùa hè, nhưng cũng không quá nóng. Có thể bởi vì đây là khu vực vùng duyên hải, do đó độ ẩm không khí cao hơn, mà dòng chảy từ Đại Tây Dương cũng đã lấy đi một phần lớn lượng nhiệt, làm mùa hè ở đây mát mẻ hơn trong nước rất nhiều.
Lăng Vi và bạn cùng phòng Diệc Trúc mở một cửa hàng may quần áo thủ công ở trung tâm, đa số thiết kế trong cửa hàng đều phù hợp với các đường cong cơ thể của phụ nữ phương Đông. Lần này cô đến Portland là để mua đồ, vì gia đình chủ cho thuê nhà có đám cưới, mà áo nhất định phải do chính Lăng Vi làm. Sau khi Lăng Vi nhận đơn đặt hàng này, Diệc Trúc hận rèn sắt không thành thép nói: “Cậu không phải không biết dáng người của chủ nhà đó căn bản không phù hợp mặc quần áo của chúng ta, nhưng cậu lại muốn chúng ta thay đổi kích thước lớn như vậy, quả thực quá sỉ nhục mà”. Phần lớn phụ nữ phương Đông có vóc người nhỏ nhắn, mặc sườn xám ôm chặt vào người thật sự rất hấp dẫn, mà trong khi vóc người phụ nữ phương Tây tương đối đày đặn.
Chiều tối giờ cao điểm tan ca, vất vả lắm Lăng Vi mới thoát ra được khỏi đám đông, đem các túi lớn đặt ở trên băng ghế dài bên lề đường để nghỉ ngơi. Đột nhiên ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy khuôn mặt một người đàn ông phương Đông, còn cách mấy người đi qua trước mắt cô, chỉ có vài giây, ngay lúc đó tim Lăng Vi bỗng dưng trùng xuống.
Diệc Trúc hừ lạnh một tiếng, đứa bé sợ tới mức nhanh chóng đóng cửa bỏ chạy. Lăng Vi đuổi theo nói với đứa bé vài câu, sau đó trở lại tiếp tục sửa lễ phục. Đợi đến khi quá trình làm việc kết thúc, Lăng Vi đến ngồi bên cạnh Diệc Trúc, dò xét hỏi: “Mình nói này chị em tốt, gần đây cậu thật kì lạ, sao cậu lại phản đối mình nhận đơn hàng này? Mặc dù bà chủ nhà yêu cầu có hơi cao một chút nhưng dù sao cũng là kết hôn, điểm này cậu có thể hiểu ...... “
Diệc Trúc ngắt lời cô: “Thế giới này không phải chỉ có mình cô ta kết hôn, có cần thiết phải làm như cả thế giới đang xoay quanh cô ta không?”. Lăng Vi ngẩn ra, lúc này mới hiểu được, có lẽ Diệc Trúc không phải ghét áo cưới mà là ghét hôn nhân. Cô gật đầu: “Được rồi, bây giờ có lẽ không phải là thời điểm tốt để nói chuyện, vì thế khi nào cậu muốn nói, mình sẽ luôn lắng nghe.”
Diệc Trúc lườm cô một cái, “Tiểu nha đầu, đừng tỏ ra cái bộ dạng chị cả, mình lớn tuổi hơn cạu đấy”. Cô đặt tạp chí xuống, tiếp tục nói, âm thanh mạnh mẽ không giống như ngày thường: “Mình đã từng ly hôn, lý do rất buồn cười, cái tên cặn bã đó đã ngoại tình. Lúc mình kết hôn với anh ta anh ta chưa hề giàu có gì, khi đó cứ nghĩ sẽ ở bên anh ta mãi mãi, nhưng mà sau này anh ta được thăng chức, trên tay có bạc triệu, thế là học hỏi người ta nuôi đàn bà ở ngoài, lúc mình phát hiện ra quan hệ của bọn họ thì họ đã có con với nhau, buồn cười là chị ta rất đơn thuần….”
Vẻ mặt Lăng Vi hơi thay đổi, thật không ngờ Diệc Trúc là một người phụ nữ độc lập tự chủ lại đã từng trải qua chuyện như vậy: “Cho nên cậu mới ra nước ngoài?”
Diệc Trúc nhún vai, nhưng ngay sau đó liền khôi phục lại sức sống ban đầu: “Đúng vậy, nhắm mắt làm ngơ. Nhưng mà, Vi Vi, mình thật ra vẫn luôn muốn hỏi tại sao cậu lại đến đây, lần đầu tiên nhìn thấy cậu, vẻ mặt của cậu hốt hoảng, chắc đã phải trải qua chuyện gì đó phải không?”
Mặt Lăng Vi vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong lòng lại đang dậy sóng, cô có thể nói cái gì, nói cha đã bị bắt giữ và thẩm vấn, mẹ bỏ đi cùng người khác, mà cô cũng bị mọi người gièm pha chuyện thuê phòng cùng với một người đàn ông? Ba năm trước đây liên tục xảy ra biến cố, cô cũng không thể lý giải được cũng như không muốn nhớ tới, “Cậu muốn ra nước ngoài, vậy lý do có thể là gì?” Cô vừa nói vừa đi về phía tủ lạnh, muốn rót một cốc nước để uống.
Diệc Trúc vui vẻ liếc cô một cái: “Vi Vi, mình cũng không hỏi tất cả đâu, cậu trốn cái gì? Không phải là vì đàn ông chứ?”
Lăng Vi nuốt một ngụm lớn nước đá: “Nếu không phải xảy ra một số chuyện, có lẽ ba năm trước mình đã có thể khoác trên mình chiếc áo cưới rồi.”
“Người đàn ông kia vượt quá giới hạn?”
Lăng Vi nở nụ cười: “Không phải, vì có tin đồn mình và một người đàn ông đã xảy ra chuyện tình một đêm.”
Tấn Húc Nghiêu đi vào buồng điện thoại, lúc này anh tới đi công tác, thương nhân tiêu thụ ở nước Mỹ nóng lòng đưa một nhóm ngọc thạch qua tay đi ra ngoài, vì vậy đã bán lại số ngọc thấp hơn bên ngoài 30% cho công ty ngoại mậu TB của Húc Nghiêu, bọn họ tưởng rằng có lời, ai dè bọn họ nhìn lầm, sau khi số ngọc thạch này được kiểm tra lại thì phát hiện độ tinh khiết rất thấp. Nhưng hợp đồng đã ký rồi, bọn họ cũng không nói gì được, trước khi đi thương nhân tiêu thụ rất tán dương Hục Nghiêu biết nhìn ngọc, nói là về sau có cơ hội hợp lại tác nữa.
Húc Nghiêu nhếch mép cười, sợ lần hợp tác sau là không có khả năng, sau lần đầu tiên làm ăn thua lỗ, công ty TB rất cẩn thận.
Cuộc điện thoại quốc tế đường dài được kết nối, đầu dây điện thoại bên kia truyền đ