Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Duyên Đến Khó Thoát

Duyên Đến Khó Thoát

Tác giả: Thương Tố Hoa

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341216

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1216 lượt.

ông cười nữa, quay đầu nói với Lăng Vi: "Thành thật khai báo, các người đã gặp chuyện gì, nếu không phải có chuyện, Tấn Húc Nghiêu sẽ không cho người tới tìm tôi? Có ma mới tin"
Húc Nghiêu dùng ánh mắt nhìn tổng giám đốc Âu, ý bảo: "Người phụ nữ của anh thật mạnh mẽ.....
Lông mày của tổng giám đốc Âu nhếch lên, tự tin ý nói: còn phải nói, có chồng như vậy thì vợ cũng phải xứng chứ!
Bốn người ngồi trên bàn ăn, Lăng Vi ngồi cùng Húc Nghiêu đối diện là Diệc Trúc cùng Âu Chấn Gia.
Lăng Vi ngồi sát lại, dán vào mặt Húc Nghiêu nói: "Vừa rồi anh gọi điện chính là gọi họ tới?"
Húc Nghiêu nhỏ giọng nói: "Anh chỉ nói âm đi tìm Diệc Trúc, về phần người kia, em nên hiểu là anh ta theo tới".
"Anh tìm Diệc Trúc làm gì?"
Húc Nghiêu mỉm cười, khóe mắt cũng thể hiện niềm vui. Anh đang muốn nói, lại nghe thấy một tiếng vang mạnh. Thì ra là Diệc Trúc đem chén nước để trên bàn.
Diệc Trúc nói với khí thế hùng hồn: "Hay lắm, các người nói nhỏ như vậy, giống như đang tìm các nói dối sao? Để cho tôi nghe một chút, các người muốn tìm cái cớ gì?"
Húc Nghiêu khoát tay lên vai Lăng Vi, bộ dạng của anh rất bình thường: "Tôi trịnh trọng tuyên bố, Lăng Vi bây giờ là người phụ nữ của tôi".
"Cái gì?"
"Cái gì?"
Giọng nói của Diệc Trúc cùng Lăng Vi đồng thời vang lên, Diệc Trúc càng khoa trương hơn, cô đứng lên, lớn tiếng hỏi: "Các người đã tiến lên giường rồi sao? Thật quá nhanh đi"
Âu Chấn Gia cũng có chút giật mình, nhớ tới mình và Diệc Trúc ở chung nhiều ngày mà anh vẫn chưa có cơi hội để lên tới giường .
Lăng Vi ho khan vài tiếng, cô nghĩ Húc Nghiêu nhất định cố ý, anh cố ý làm cho mọi người tò mò, cùng tưởng tượng, đáng tiếc giữa bọn họ rất trong sạch, trừ hôn cùng nắm tay. Chỉnh sửa lại giọng nói Lăng Vi trấn định nói: "Không nghiêm trọng như lời anh ấy nói, chúng tôi chỉ quyết định quen nhau thôi"
Diệc Trúc ngồi xuống, khó mà không nghĩ đến vấn đề sâu xa: "Đây cũng là chuyện tốt, nhưng mà trên tay của cậu ta bị thương là sao? Còn có Vi Vi, mẹ cậu hai ngày trước tới tìm tớ, cậu tính toán nói làm sao với bà ấy?"
Vẻ mặt Lăng Vi trở nên lạnh , cô nhất định phải tới nhà họ Chung một chuyến, dù sao cô cũng có chuyện cần phải hỏi rõ ràng.
Tay Húc Nghiêu siết chặt hơn: "Sau khi ăn xong, tôi sẽ dẫn Lăng Vi đi gặp người lớn, chỉ là tổng giám đốc Âu, kỳ nghỉ phép của tôi có lẽ còn phải tiếp tục kéo dài".
Âu Chấn Gia nhìn Húc Nghiêu một cái, vẻ mặt không chút biểu cảm: "Có thể, chỉ cần cậu có thể cùng hoàn thành tốt công việc của mình là được"



Đối thoại nồng nàn


Húc Nghiêu đã tuyên bố tin vui, cho nên bữa ăn này anh mời, Diệc Trúc cùng Âu Chấn Gia xuống tay không hề khách khí, gọi những món ăn ngon nhất trong tiệm. Ăn xong còn đến phố khác chời tiếp. Hai người đàn ông đều muốn hút thuốc, nhưng mà trong phòng lại có hai người phụ nữ khỏe mạnh, vì vậy bọn họ cũng tự giác đi ra ngoài hút.
Ngoài lối thoát, hai người đứng hai bên, khói thuốc lá từ từ bay lên.
Âu Chấn Gia khẽ bắn mẩu thuốc, khói bụi trong tay rơi xuống gạt tàn, sau đó mở miệng: "Cậu cố ý tìm tôi và Diệc Trúc đến là muốn nói cho tôi chuyện gì?".
Húc Nghiêu từ từ nhả ra một ngụm khói, tán thành nhìn anh : "Chính xác. Tôi nghĩ ông chung có khả năng buông tay rồi".
Âu Chấn Gia đối với chuyện này cũng không có ý kiến: "Tôi đã từng nói với cậu, hợp đồng này không phải quan trọng nhất, có thể lấy thì tốt, nếu không thể cũng không phải là không được. Nhưng mà tôi có một việc chưa hiểu rõ, tại sao thái độ của cậu lại nhanh chóng thay đổi như vậy?"
Âu Chấn Gia sửng sốt một chút nhai luôn cả viên kẹo, kẹo cao su cùng vỏ kẹo , có một mùi vị thật đặc biệt.
Lăng Vi sợ hãi nhìn hành động này của hai người, sau đó vào lúc 4 người đi dạo , cô lén lút hỏi Diệc Trúc: "Cậu không lo lắng làm như vậy sẽ chọc giận anh ta sao, dù sao anh ta cũng là tổng giám đốc"
Diệc Trúc cười cười nói: "Tớ ước gì chọc giận anh ta , tớ đều không muốn biết chuyện anh ta đang ở cùng với anh ta , anh tacùng người phụ nữ khác xuất hiện trước mặt tớ, anh ta còn muốn đứa bé kia gọi tớ là mẹ, anh ta tại sao sẽ không nghĩ đến cảm nhận của tớ? Tớ biết rõ đứa bé kia là vô tội, nhưng trong lòng tớ thì vô cùng tức mà không thể xả được. Muốn cùng anh ta làm lành như ban đầu cũng không được, né tránh thì anh ta lại dây dưa, vì trong tay anh ta còn cầm thỏa thuận ly hôn của tớ, nói là cần luật sư giải quyết vấn đề.... Tớ không rõ rốt cuộc là anh ta có ý đồ gì, tớ phải giày vò anh ta thật nhiều mới phải".
Lăng Vi cảm thấy nụ cười trên mặt Diệc Trúc đã có một vẻ khác, cô muốn khuyên Diệc Trúc, tuy nhiên lại phát hiện suy nghĩ của Diệc Trúc đều thông suốt, tất cả những lời an ủi đều vô dụng rồi.
Bốn người mỗi người đi một nơi, Diệc Trúc bước đi trước, Âu Chấn Gia vẫn nối gót theo bước cạnh cô, nhìn qua giống như là đang đi bộ, nhưng mà cuối cùng cũng bước vào một nơi.
Cảm thấy tay phải của Húc Nghiêu giơ lên lần nữa, Lăng Vi né theo bản năng.
"Sao vậy?". Húc Nghiêu rụt tay lại, cẩn thận hỏi.
Lăn