Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Duyên Đến Khó Thoát

Duyên Đến Khó Thoát

Tác giả: Thương Tố Hoa

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341213

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1213 lượt.

anh thật sư không cố ý,anh,....."
Tòng An vừa khó vừa cười: người đàn ông này, cuối cùng là ngây thơ hay tàn ác.



Khó khăn ngoài ý muốn


Húc Nghiêu vẫn cố gắng chống cự, chống cự đến lúc người phục vụ đưa anh đến một căn phòng, anh lập tức bị đẩy vào.
Lúc này Lăng Vi nằm ở trên giường phát hiện ra có âm thanh lạ, khi cô nghe thấy âm thanh ngẩng đầu nhìn, phát hiện Húc Nghiêu lảo đảo đi đến. Cô muốn đứng dậy, nhưng trên người không chút hơi sức, ngược lại trong cơ thể có một cỗ không khí nóng ran , cảm giác hoa mắt chóng mặt bỗng nhiên đến, Húc Nghiêu ở trước mắt biến thành vô số, cô dùng sức lay lay đầu, muốn thoát khỏi tình trạng này.
Húc Nghiêu dừng như té nhào bên giường Lăng Vi nằm, anh thở dài một hơi, cố giữ vững ý thức mà la lên: "Vi Vi tỉnh lại, Vi Vi, Vi Vi,...."
Khi tay Húc Nghiêu vỗ vào mặt của Lăng Vi, phát hiện trên mặt cô vô cùng nóng, anh nhìn bốn phía, muốn nhìn xem phòng vệ sinh ở đâu, nhưng phòng vệ sinh riêng của khách sạn này đã bị khóa rồi, mặc cho Húc Nghiêu gõ gõ mở của ra..
Lúc này trên người anh, thuốc cũng bắt đầu phát huy tác dụng, cái loại cảm giác này cứ đánh tới tưng đợt từng đợt một, cơ thể anh không ngừng đau nhói, khiến anh có khát vọng muốn phát tiết ra ngoài.
Lăng vi có thể cảm nhận mình đang trần truồng. Cơ thể, hơn nữa cơ thể giống như bị mấy bao cát đè nặng, loại cảm giác này giống như đau nhức đến mất cảm giác, cô giật mình tỉnh lại, lo lắng nói: "Chúng ta... Chúng ta làm?"
Húc Nghiêu gật đầu, Lăng Vi chỉ cảm thấy nhức đầu vô cùng, cô chỉ vào Húc Nghiêu lại chỉ vào chỗ này, hỏi: "Anh có thể nói cho em biết có chuyện gì xảy ra được không? Tại sao em và anh lại ở đây, tại sao em không thể đứng dậy được?"
Húc Nghiêu ôm cô vào lòng, nhỏ giọng nói: "Mặc dù quá trình này xảy ra hơi nhanh một chút, nhưng mà đối với anh và em , như vậy là tốt rồi".
Lăng Vi ấn huyệt thái dương:\' tối hôm qua là em muốn anh hay là anh muốn em?"
Nghe cô nói vậy, anh cười khổ: "nếu như không có người dật giây, thì hai chúng ta không ai chủ động cả".
Trong tích tắc , Lăng Vi chỉ muốn kéo chăn vùi người vào trong đó, loại cảm giác này thật sự kỳ quái, cô không giải thích được tình huống này
Chợt cô nhớ tới chuyện gì: "Anh đến quán bả tìm Tòng An chính là ở đây sao? Cô ấy chắc chằn là người hiểu rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì". Không đợi Húc Nghiêu trả lời,cô lập tức đứng dậy tìm quàn áo, chỉ là cô không có phát hiện cô quấn chăn, khi cô cầm quần áo thay thì lại thấy Húc Nghiêu trần truồng, cô đỏ mặt ,ánh mắt nhanh chóng rời đi, sau đó vờ ra vẻ bình tĩnh nói: "em đi ra ngoài trước tìm Tòng An , anh mặc quần áo vào rồi ra sau"
Cô nói xong lời này, lại nghe được tiếng cười của Húc Nghiêu, mà cơ thể lại bị kéo vào trong lòng anh lần nữa: "Em còn nhớ rõ chuyện ba năm trước đây không, tình hình của chúng ta cũng là như vậy. Lúc ấy lời nói của em cũng giống hệt, chỉ là hôm nay anh đem em ăn sạch sẽ, mà em chống cự cũng không được". Cằm anh cọ cọ vào mặt cô, nhớ lại lần đầu tiên hai người gặp mặt, cũng chỉ có cô là không rõ.
Khi đó anh mới trốn nhà đi, anh vừa mệt vừa đói, vừa đúng lúc gặp được Lăng Vi cùng Lăng Tuấn Dật đến Vân Nam du lịch, lúc ấy bọn họ đang ăn khoai nướng. Húc Nghiêu thấy vậy nên giật củ khoai trên tay Lăng Vi, sau đó vừa chạy vừa ăn như hổ đói, bởi vì chạy quá nhanh, anh không nhở nổi, lại bị nghẹn, chỉ có cảm giác khó thở , đầu óc choáng váng. Có người đỡ anh, dùng sức vỗ vỗ vào lưng anh, chờ cho hơi thở bình thường, anh mới liếc nhìn lên, là Lăng Tuấn Dật, còn cô bé kia lại đưa một bình nước đến nói: "Uống đi", không nói thêm gì chỉ đúng hai chữ.
Khi ấy anh còn trẻ nước mắt dâng lên, anh chưa bao giờ có cảm giác người xa lạ lại tốt như vậy, đây là kinh nghiệm tự làm tự chịu, anh phát hiện bản thân của mình thật quá ngây thơ. Sau này cô không biết, thời điểm hai người đi du lịch, Húc Nghiêu thường xuyên đi theo hai người, nhưng chỉ đứng xa không để họ phát hiện. Lúc ấy anh được huấn luyện, theo dõi, bản lĩnh trốn chạy đã được học tập, cho nên khi anh đi theo họ đến vườn bươm bướm, còn đi theo họ đến núi phượng Vĩ, lúc đó nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của cô--- trong lòng anh có cảm giác hâm mộ gì đó. Anh rất nhanh biết được thân phận của hai người, là thị trưởng Lăng và con gái của ông.
Lăng Vi không dám đụng vào ngực anh, cô bất đắc dĩ nói: "Anh có thể buông em ra không, nói thật, bây giờ em có chút rối, như vậy thật là kỳ, em cũng chưa có tưởng tượng sẽ phát sinh quan hệ với anh,nhưng nãy em tưởng tượng nếu là người đầu tiên em nhìn thấy không phải là anh, em phải làm sao...."
Húc Nghiêu hôn vào trán cô: "em sẽ không để chuyện như vậy xảy ra, em là người phụ nữ của anh, là người phụ nữ anh muốn che chở cả đời, nếu anh không có năng lực loại bỏ những nguy hiểm, đây chính là sai lầm lớn nhất của anh".
Lăng Vi cười một tiếng: "đều nói người đàn ông ở trên giường miệng ngọt như đường, thì ra anh cũng không có ngoại lệ". Cô không thể không thừa nhận cô đã có lòng tin, người đàn ôn