
Tác giả: Mặc Tử 1123
Ngày cập nhật: 02:59 22/12/2015
Lượt xem: 1341656
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1656 lượt.
an giá trị quan, khẩu vị ăn uống, thích nhất là sách và danh nhân nổi tiếng, phạm vi nghiêm cấm đối tượng xem mắt, những điều kiện cơ bản cần thỏa mãn và yêu cầu tiến thêm một bước khá cao, cuối cùng là cách thức lien lạc và một bức ảnh nửa người.
Tất cả nội dung đều được trình bày có hình thức rõ ràng, sắp xếp hợp lý theo thứ tự, câu chữ đơn giản mà hài hước. Nếu tất cả những điều này là thật thì người này hẳn là một cô gái văn nghệ rất có nội hàm.
Thời khắc chuẩn bị làm một quả phụ, điều mà Long Tuyền muốn nói chính là cái này.
Không thể nói những điều kích thích cha mẹ nữa. Tuổi tác hai người đã cao, thường xuyên phải lo lắng người tóc bac tiễn người tóc đen, cả hai rất không hài lòng về công việc của anh, giờ lại phân tích cặn kẽ bởi vì công việc này dễ dàng xảy ra thương vong nên khó tìm nàng dâu, như vậy mẹ nhất định muốn anh lập tức chuyển đi nơi khác hoặc chuyển nghề.
Vì vậy, Long Tuyền lại một lần nữa nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Cái đó… Khi nào thì anh và chị dâu tới đây?”
Cha Long hung ác trợn mắt nhìn con trai nói loạn, trả lời: “Sau bữa tối. Anh con có một bữa tiệc quan trọng, có lẽ về rất muộn, sẽ không ảnh hưởng đến hai đợt xem mắt của con, yên tâm đi đi.”
Long Tuyền tiếc nuối thở dài một hơi dưới đáy lòng, vốn định tìm một cái cớ vì thành viên trong gia đình mà tránh thoát một cô gái hoàn toàn không hợp khẩu vị, xem ra là không được.
Lại nói thật oan cho anh. Anh trai lớn hơn anh bốn tuổi, mặc dù lấy vợ sớm nhưng chị dâu sợ có con sẽ ảnh hưởng đến vóc người nên kiên quyết không cần em bé, cứ như vậy tính từ trên xuống cha mẹ liền mang hy vọng bế cháu hoàn toàn trấn áp trên đầu anh, không phải vậy thì anh cũng không bị ép thảm như này. Mặc dù như vậy nhưng Long Tuyền vẫn rất cảm kích anh trai mình, có câu nói song thân ở đây không đi xa, nếu không phải có anh trai ở lại đây chăm sóc cha mẹ thì anh cũng không thể an tâm sống trong bộ đội.
Vô Tình Bị Khảo Sát Trước Khi Xem Mắt 2
Nói chuyện với cha một lúc đã đến buổi trưa. Mặc dù Long Tuyền đã cường điệu nhiều lần rằng thức ăn trong bộ đội cũng rất tốt, rắn chuột kiến thỉnh thoảng mới có thêm trong đồ ăn. Nhưng mẹ Long đau lòng con trai ngày thường không được ăn món ăn yêu thương trong ngôi nhà ấm áp nên vẫn ra sức nấu một bàn ăn đầy ắp.
Ăn một bữa trưa phong phú khác thường, cho dù là Long Tuyền có sức ăn như heo cũng cảm thấy bụng hơi khó chịu. Vì vậy sau khi nhìn qua bản đồ thấy khoảng cách từ phố nhỏ Vũ Hầu đến công viên Nhân Dân rất gần, chỉ có 5km liền quyết định đi đến địa điểm hẹn xem mắt để tiêu cơm. Dĩ nhiên, với anh mà nói thì cho dù chạy một vòng quanh thành phố cũng không tính là xa.
Khi đến công viên thì vẫn sớm, Long Tuyền đi vào nơi mà mình đã từng quen thuộc, bỗng nhiên anh cảm thấy công viên với những bông hoa xinh đẹp trong trí nhớ của tuổi thơ trở nên vừa tồi tàn vừa nhỏ. Không biết có phải do chân dài nên cảm thấy cây rất thấp, đường quá ngắn, không bao lâu liền đi qua tất cả những nơi quan trọng nhưng vẫn cách thời gian xem mắt hơn bốn mươi phút.
Cảm thấy nhàm chán anh lại đi đến một hiệu sách nhỏ đối diện với công viên. Cửa hàng đặt một cái bàn sắt, phía trên có rất nhiều sách, trên một tấm biển nhỏ có viết: “Giá đặc biệt 10 nguyên một quyển”. Long Tuyền đứng lại, thuận tay cầm một quyển có tên: “Mười ngày trở thành người quản lý – từ nhân viên ưu tú trở thành ông chủ” lên, anh quyết định đọc sách giết thời gian.
Sách cổ cũng có khuyết điểm, vì đã cũ nên hơi bẩn, nếu nói nặng hơn thì xem lâu gương mặt sẽ bị dị ứng. Đứng ở tiệm sách cũ chọn sách thỉnh thoảng còn gặp phải một số chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như lúc này…
“A! Thiêu thân*…!” Lâm Lung hét lên một tiếng, ngay lập tức cô nhảy bật về phía sau, che mặt nhắm mắt cầm sách trong tay quơ loạn xạ về phía con thiêu thân đã sớm bay mất. (thiêu thân*: bướm đêm)
Long Tuyền thấy cô hét lên, ngay sau đó thì thấy có một con thiêu thân nho nhỏ màu xám tro bay ra từ giá sách trước mặt cô liền nghĩ thầm: Không phải chỉ là một con thiêu thân thôi ư, làm gì mà thê thảm như có người chết vậy, lại còn hét lên khiến tôi hoảng sợ. Ôi, quả thật là quá văn nghệ, quá yếu ớt, lá gan quá nhỏ. Nếu sau nửa đêm trong nhà có một con chuột chạy tới còn không bị sợ chết ư? Nhất định sẽ khóc lóc oán giận ông chồng mình không có ở nhà, không có ai giúp cô ta trừ bạo an dân.
Không, không thể nghĩ như vậy, anh âm thầm phỉ nhổ chính mình một phen. Tại sao có thể lấy tiêu chuẩn của một người đàn ông để cân nhắc một cô gái, dùng tiêu chuẩn quân nhân để cân nhắc dân chúng?? Một bé gái vẫn nên nũng nịu, nhu nhược yếu đuối, trắng nõn xinh xắn thì đáng yêu hơn. Đáng tiếc bản thân anh vô phúc hưởng thụ…
Nghĩ vậy đồng chí Long Tuyền hoàn toàn không ôm bất cứ hy vọng nào với cô gái chỉ một vài phút nữa sẽ trở thành đối tượng xem mắt của mình.
Trai Đẹp Chính Là Đối Tượng Xem Mắt 1
Vì bị con thiêu t