
Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản
Tác giả: Đậu Toa
Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015
Lượt xem: 134457
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/457 lượt.
ác cậu thông báo mở hội nghị cổ đông. Mình muốn hai lão già đó từ chức."
"Còn tập đoàn Húc Quang . . . . . ."
`"Bên kia mình tự đi đàm phán. Mình nghĩ, Phong Ấn Đường đã sớm muốn có nó rồi!"
Hừ! Chỉ có thể trách bọn chúng có mắt như mù, dám trêu chọc con cô. Đừng trách cô hạ thủ không lưu tình.
"Ừ! Tớ biết rồi!" Liễu Thuần Đình trả lời.
Đột nhiên, chuông điện thoại kêu lên làm gián đoạn cuộc đối thoại của họ.
"Alô, là tôi đây." Cổ Tinh Nhã nhanh chóng trả lời.
"Quang tiểu thư. . . . . . Xin hỏi có vấn đề gì sao?" Đầu dây bên kia, Hồng hiệu trưởng vội vàng hỏi. Chỉ sợ mình có lỗi gì mà không biết.
"Hồng hiệu trưởng, tôi dự tính sẽ ngừng đầu tư vào trường các ông. Dù sao các người dạy dỗ học sinh không ra sao cả, lại luôn tự mình nói tốt cho mình."
Cô lạnh lùng nói làm Hồng hiệu trường sợ xanh mặt.
"Không không không. . . . . . Thế nào lại vậy. Chúng tôi vẫn luôn dạy dỗ học sinh rất tốt mà.”
"Là sao? Chẳng nhẽ con trai tôi nói dối?" Thanh âm của cô lạnh băng làm Hồng hiệu trưởng sợ hãi thiếu điều quỳ xuống đất xin tha tội.
"Không không không. . . . . . Cũng không phải. . . . . ."
Trời ạ! Sao chuyện lại xẩy ra thế này! Hồng hiệu trường trong lòng không ngừng khóc thét.
"Tôi nghĩ, nơi này không thích hợp để dậy dỗ con trai tôi. Ngày mai tôi sẽ đến chuyển trường cho chúng”.
Cổ Tinh Nhã nói xong, không cần nghe giải thích liền tắt máy.
Bên này Hồng hiệu trưởng khóc không ra tiếng nhìn chằm chằm điện thoại, trong lòng kêu gào "Nữ Tu La"
Tập đoàn Húc Quang.
Trong phòng làm việc, tuấn nam mỹ nữ ngồi bàn công việc làm mọi người bên ngoài tò mò không biết có việc gì. Bởi vì họ là hai nhân vật nổi tiếng trên thương trường. Tuấn nam là tổng tài còn mỹ nữ nổi danh với biệt hiệu “ Nữ Tu La”.
Ngoài công việc ra thì tuyệt đối không có việc gì khiến họ nói chuyện với nhau.
Ngẫm lại, ai có thế xem hai khối băng đánh vào nhau mà tóe lửa được!
Đương nhiên không có! Xem thư ký kia bưng trà vào cũng phải lấy hết dũng khí. Chỉ biết rằng người ngồi trong căn phòng đó không thể chọc vào.
Ngay từ ngoài cửa mọi người đã cảm thấy rét run. Cái lạnh không phải từ không khí bên ngoài mà là từ khí thế của hai người đang ngồi trong phòng truyền ra. Cổ Tinh Nhã cùng Phong Ấn Đường cũng bước đầu đạt được thỏa hiệp
"Ha ha! Cổ tiểu thư, lần này cô hợp tác, không phải vì chuyện khác chứ?" Phong Ấn Đường ngập ngừng nửa ngày mới lên tiếng.
"Đúng vậy."
"Vậy tôi có thể mạo muội biết chứ?"
"Biết là mạo muội, anh cũng không chắc có câu trả lời?” Cổ Tinh Nhã bưng tách cà phê lên uống, không trả lời vấn đề cũng không cự tuyệt.
"Tôi cũng không mong chờ." Hắn nhíu mày, "Nhưng phải có lý do cô mới giúp tôi sử lý nội bộ chứ?"
Lão hồ ly, mình đã giúp anh ta lại còn hỏi lý do! Quên đi! Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của anh ta vậy! "Chỉ có thể nói, bọn chúng động đến con tôi. Đây chỉ là báo thù nho nhỏ mà thôi. Chỉ trách bọn chúng không biết dạy dỗ con mình!" Buông tách cà phê trên tay, Cổ Tinh Nhã bình tĩnh nói.
"Đúng như cô nói, đây chỉ là trả thù nho nhỏ thôi sao?" Hắn thản nhiên cười cười, trong mắt lóe sáng.
Kỳ thật, dù mục đích của cô là gì thì cũng phải ăn mừng sự hợp tác này. Nếu không, hiện tại anh cũng không cùng cô ở đây nhàn nhã uống cà phê, mà là phải cẩn thận đề phòng ngày nào đó công ty bị làm suy sụp rồi.
Cổ Tinh Nhã -- Nữ Tu La danh hiệu cũng không phải là trầm trồ khen ngợi, Ai cũng biết cô quả quyết thông minh, tác phong nhanh nhẹn, giao thiệp rất rộng. Cô ở trên thương trường vẫn là nữ cường nhân. Mặc dù trước mắt cô đã không chịu ngồi tại công ty, mà làm một lao động bình thường nhưng mọi người vẫn tôn trọng cô, ít có người dám đi xúc phạm cô.
Mà cái danh hiệu Nữ Tu La, là vì cô có dính líu đến giới hắc đạo. Thậm chí còn có lời đồn cô là thủ lãnh một bang phái nổi danh. Dù hết thảy chỉ là lời đồn, nhưng hiện ở. . . . . . Anh không thể hoài nghi truyền thuyết là thật rồi.
Dù sao, lúc bàn công việc, thỉnh thoảng cô lộ ra chút ngoan độc. Làm anh không khỏi bi ai cho bọn người kia. Ai không chọc, lại đi chọc vào cô! Ngay tại lúc anh hãy còn trầm tư thì cô đứng dậy chuẩn bị cáo từ.
"Phong tổng tài, việc này phiền anh rồi."
"Không đâu! Đây cũng là việc tôi muốn mà."
"Vậy sao. Dù thế nào, lần sau gặp lại chúng ta cùng nhau ăn cơm". Cô thành tâm đưa ra lời mời.
"Cung kính không bằng phụng mệnh rồi."
Kéo cánh cửa mở ra, Mọi người bên ngoài không khỏi giật mình nhìn chằm chằm hai người đang bước ra. Họ vừa đi vừa cười nói.
Đợi cho cánh cửa phòng làm việc đóng lại, mọi ánh mắt vẫn nhìn bất động.
"Tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Vừa mới rồi . . . . . . Tổng tài đang cười, " Viên Công Giáp nuốt nước miếng nói.
Chấn kinh không thôi!
"Đại khái. . . . . . Là quá mệt mỏi rồi ! Ha ha. . . . . ."
"Đúng vậy! Đúng vậy! Bằng không sao lại nhìn thấy ảo ảnh? Ha ha. . . . . ."
Vừa rồi phòng làm việc bị lãnh khí làm cho ngưng trệ, giờ đây vì bị ảo giác mà nhiệt độ lại tăng vùn vụt. . . . . . .
Trời ạ! Cô sao lại lâm vào tình cảnh này?