Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh

Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh

Tác giả: Cố Tây Tước

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341263

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1263 lượt.

đề, đàn ông mà, rất dễ hòa nhập.
Thủy Quang đứng bên cạnh thở dài. Lúc mọi người kéo nhau vào gian phòng đã đặt sẵn, cô vào nhà vệ sinh một lát. Khi trở ra, hai bên La Trí đã có người ngồi, cô thầm mắng ông anh không nghĩa khí của mình rồi nhìn ngó tìm một vị trí khác.
Người đàn ông ban nãy chủ động chào hỏi Thủy Quang đang nhìn cô. Bấy giờ, cô mới chợt nhớ ra đây chính là người đã dúi tấm danh thiếp vào tay cô hôm ở quán mì.
“Hi, bên này!” Cô gái duy nhất trong đoàn vẫy tay với Thủy Quang. Cô chần chừ giây lát rồi đi sang đó. Lúc ngồi xuống, cô bất cẩn va vào cánh tay của người đan ông ngồi bên cạnh, đối phương dịch ra một chút.
Thủy Quang khẽ nói: “Xin lỗi!”
“Không sao.”
Thủy Quang chợt cảm thấy giọng nói trầm ấm này rất quen thuộc, cô nghiêng đầu nhìn, gương mặt đối phương rất có chiều sâu, anh tuấn mà kiên nghị.
Có lẽ cảm nhận được cái nhìn của cô, người đàn ông quay đầu lại, Thủy Quang lập tức nhìn sang hướng khác.
Cô gái vừa gọi Thủy Quang tươi cười giới thiệu: “Tôi tên là Hà Lan, cứ gọi tôi là Tiểu Hà.”
“Tôi tên Tiêu Thủy Quang.”
“Thủy Quang? Là “thủy quang” trong Thủy quang liễm liễm tình phương hảo phải không?
*Câu này trong bài Ẩm hồ thượng sơ tình hậu vũ (Uống rượu ở Tây Hồ lúc đầu trời tạnh, sau mưa) của Tô Thức đời Tống.
Dịch chữ: Thủy quang liễm liễm tình phương hảo. Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ. Dục bả Tây Hồ bỉ Tây Tử. Đạm trang nùng mạt tổng tương nghi.
Bản dịch thơ của Nam Trân (Trong Thơ Tống, NXB Văn học, 1991):
Dưới nắng long lanh màu nước biếc
Trong mưa huyền ảo vẻ non tươi
Tây Hồ khá sánh cùng Tây Tử
Nhạt phấn nồng son thảy tuyệt vời.
Thủy Quang mỉm cười, khẽ gật đầu.
“Anh ấy là bạn trai cô à? Rất có tài khuấy động không khí.” Hà Lan chỉ sang La Trí.
Thủy Quang nhìn theo, nói: “Anh ấy là người rất cởi mở và dễ hòa đồng.” Hà Lan gật đầu. “Hai người trông rất xứng đôi, cảm giác giống như là một lạnh một nóng.”
Thủy Quang nghĩ thầm, cô là người lạnh lùng sao?
Giữa chừng, người đàn ông bên cạnh Thủy Quang đứng lên. Ai đó cất tiếng hỏi: “Sếp, đi đâu thế?”
“Tôi ra ngoài hút điếu thuốc, mọi người cứ ăn tự nhiên.”
Chương Tranh Lam đứng bên cửa sổ ngoài hành lang, lẳng lặng châm thuốc. Chẳng mấy chốc, cửa phòng lại mở. Trông thấy người đi ra, anh hơi sững sờ. Thủy Quang do dự giây lát rồi đi đến trước mặt anh, nhỏ giọng hỏi một câu: “Có phải tôi đã từng gặp anh không?”






Đường chỉ tay
Chương Tranh Lam nhìn cô hồi lâu, cuối cùng đáp: “Cũng có thể.” Giọng điệu của anh có chút hờ hững, có chút xa cách.
Thủy Quang nghĩ mình có phần luống cuống, nhưng thật sự cô cảm thấy anh trông rất quen. Khi cô định rời đi, Chương Tranh Lam bỗng gọi cô lại.
“Cô biết xem chỉ tay không?” Câu hỏi đột ngột của anh khiến Thủy Quang hơi ngạc nhiên, nhưng cô vẫn gật đầu. Cô tin vào quỷ thần, cũng thích nghiên cứu về số mệnh.
Chương Tranh Lam chìa bàn tay ra. “Xem giúp tôi nhé!”
Chương Tranh Lam thờ ơ gật đầu, đẩy cửa đi vào.
Thủy Quang vẫn đứng bất đọng ở góc hành lang, La Trí đi đến vỗ nhẹ vào đầu cô. “Con bé này, sao thế?”
Thủy Quang điều chỉnh lại tâm trạng, miễn cưỡng lắc lắc đầu.
La Trí tuy là người qua loa đại khái nhưng đôi khi cũng khá nhạy cảm. Nhận ra cô có vẻ khác thường, anh nghiêm túc hỏi: “Còn muốn vào trong không hay là chúng ta về trước?”
Lần đầu tiên Thủy Quang không muốn tỏ ra mạnh mẽ. “La Trí em muốn về.”
Người đàn ông đó đã trải qua một đêm mặn nồng với cô, thân mật đến mức khiến cô không cách nào để tỏ ra hờ hững.
La Trí vào phòng chào những người bên trong, nói là có chuyện phải đi trước, sau đó anh quay sang phía Chương Tranh Lam. “Cảm ơn Giám đốc Chương đã chiêu đãi!”
Chương Tranh Lam hờ hững đáp: “Không cần khách sáo.” Ánh mắt của anh không dừng lại dù chỉ một giây trên người bên cạnh La Trí.
Bọn họ vừa đi, hacker Trương liền thở dài tiếc nuối. “Sao về nhanh thế?”
Hà Lan cười. “Anh Trương, anh với cô ấy đúng là có duyên nhé. Vừa nói chuyện nhắc đến cô ấy lúc nãy mà đã được trông thấy người. Nhưng em cảm thấy anh cần phải tạo mối quan hệ với cô ấy thong qua bạn trai cô ấy mới được. Em cảm thấy… ừm… cô gái này có vẻ không dễ gần lắm.”
Hacker Trương hỏi Đại Quốc: “Sao cậu quen họ?”
Đại Quốc trả lời: Tôi chỉ quen La Trí thôi, không biết bạn gái cậu ta. La Trí là bạn đại học của em trai tôi, đến đây chơi mấy lần rồi. Em trai tôi vẫn đang học cao học, còn cậu ta thì đi làm rồi. Anh chàng này cũng được, gia đình khá giả, có tương lai. Mà bản lĩnh cũng cao đấy chứ nhỉ, cưa được cô gái xinh đẹp thế cơ mà.”
Hacker Trương uể oải. “Haizz… Thế thì cơ hội mong manh quá rồi.”
Những người còn lại bật cười, vạch trần anh ta có mưu đồ bất chính. Anh ta cuống quýt thanh minh: “Đã bảo chỉ là ngưỡng thôi mà.”
Rời khỏi nhà hàng, Chương Tranh Lam chia tay cấp dưới, bắt taxi về nhà, nhưng giữa đường anh lại bảo tài xế đưa anh tới quán bar.
Đây là quán bar anh hay đến nhất, giờ này chưa đông khách lắm.Anh ngồi