
Tác giả: Lâm Tuyết Nhi
Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015
Lượt xem: 134387
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/387 lượt.
, bởi vì công ty có sắp xếp tuyến xe, mỗi ngày có vài điểm đón người cố định ở nội thành Đài Bắc, cô chỉ cần chọn một trong các trạm đợi xe đó là có thể đi thẳng đến sân bay, khi tan tầm cũng giống vậy đáp xe công ty trở về.
Hậu cần mặt đất cũng sắp xếp chế độ nghỉ ngơi, cô cũng có hai ngày nghỉ trong tuần, nhưng không thể giống mấy người đi làm sáng chín chiều năm, ở mỗi ngày thứ bảy cuối tuần đều có thể nghỉ ngơi, cùng đi du lịch với các đồng nghiệp.
Vừa mới tiến đến một hoàn cảnh mới, quá nhiều công vịêc phải học tập, cô chuyên tâm với công việc của mình, kỳ vọng có thể nhanh chóng nắm giữ quy trình kỹ thuật cùng nội dung của công việc, biểu hiện của cô cũng khá tốt, năng lực đối ứng mạnh, đối với các đồng nghiệp cũng hòa hợp, trên công việc không có vấn đề gì, có vấn đề, là tình cảm cá nhân của cô.
Mỗi buổi tối về nhà, sau khi tiến vào thang máy, đầu ngón tay của cô sẽ luôn bồi hồi ở chỗ ấn phím tầng lầu, phỏng đoán có phải Bành Hạo Luân cũng đã trở về chỗ ở lầu năm của anh hay không? Hay là anh có hẹn hò? Đối tượng hẹn hò là Cốc Y Lệ sao? Hay là cô gái khác?
Cô như là nếm phải tư vị ghen tị, nghĩ đến trong khuỷu tay anh có thể ôm những cô gái khác, tim của cô liền níu chặt.
Cô không có tư cách quản chuyện của anh, cũng giống như anh không thể quản cô, nhưng mà không thể lý giải, đã đẩy anh ra khỏi cuộc sống của mình, kết quả lại làm cho cô khó chịu như thế.
Ngày mai là ngày nghỉ của cô, sau khi cô đáp xe công ty trở về nội thành, thì đi đến nhà sách dạo một chuyến, cũng mua cho mình hai quyển sách.
Về đến nhà khoảng bảy giờ, vừa vào cửa đã nghe thấy mùi thơm đồ ăn xông vào mũi, cô tiến vào phòng bếp, nhìn thấy mẹ đang bận rộn, trên bàn cơm đã dọn xong ba món thơm ngào ngạt, món ăn nóng hổi, còn canh đang sôi ở trên lò gas.
“Mẹ, con đã trở về!” Cô cười kêu lên, rồi đi qua. “Thơm quá à, bụng con đói muốn dẹp rồi nè.”
Lâm Hương Quân thoáng thấy con gái lấy ngón tay nhón đồ ăn ăn vụng, không khỏi cười mắng: “Con cũng thật là, có chiếc đũa mà không biết dùng! Cũng đã trưởng thành rồi? Nếu không thì cũng phải đi rửa tay chứ!”
“Không còn cách nào a, ai bảo mẹ nấu đồ ăn màu sắc hương vị đều đủ như vậy, nhịn không được muốn ăn vụng thôi!” Cô cười khẽ nhún nhún vai, mút lấy ngón tay. “Đúng rồi, ba đâu? Sao không thấy ba?”
Lâm Hương Quân từ trong tủ lạnh lấy ra một bó to rau chân vịt, “Ba con đến lầu năm.”
Cái gì? “Lầu...... năm?!” Dương Hồng Hồng khó khăn mà nuốt nuốt nước miếng. “Lầu năm không phải chỉ có mỗi một hộ của Bành Hạo Luân sao? Ba đi tìm anh ấy làm gì?”
“Ba con đi qua thăm bệnh!”
Dương Hồng Hồng giật mình, “Bành Hạo Luân sinh bệnh sao?”
Lâm Hương Quân mở vòi nước ra, ào ào mà rửa sạch rau dưa, đầu cũng không ngẩng lên mà nói: “Không phải tuần trước ba và mẹ Bành đi tham gia cái gì...... đoàn du lịch biển Ca-ri-bê sao? Hai vợ chồng họ ở nước ngoài chơi rất vui vẻ, hôm nay mẹ Bành con đột nhiên gọi điện thoại đừơng dài về, nói thanh âm của đứa nhỏ Hạo Luân kia nghe là lạ, giọng mũi rất nặng, hơn nữa rất khàn khàn, mẹ Bành con ép hỏi nó, đương nhiên nó liều chết không thừa nhận, sau lại mẹ Bành con gọi điện thoại đến công ty thiết kế của Hạo Luân dò hỏi, thì cô gái tổng đài công ty nói, buổi sáng hôm nay Hạo Luân có đến văn phòng, nhưng họp đến một nửa thì đột nhiên choáng váng khó chịu, người của công ty còn đưa nó đến bệnh viện!”
Bà thở dài một hơi, còn nói: “Mấy đứa nhỏ tụi con cũng thật là, công việc đúng là rất quan trọng! Nhưng mà phải hiểu được chú ý đến thân thể chứ! Hạo Luân cảm mạo nặng lại phát sốt, cũng không nghỉ ngơi cho tốt, đương nhiên kết quả bệnh tình càng nghiêm trọng hơn, thật sự làm cho người ta bận tâm.”
Dương Hồng Hồng cắn cánh môi, hiện tại rất muốn lao xuống lầu gặp anh, “Anh ấy còn đang phát sốt sao?”
Lâm Hương Quân nói: “Nó bị đưa đến bệnh viện truyền dịch, hẳn là không còn sốt nữa, mẹ Bành con nhờ chúng ta mấy ngày nay chú ý đến nó nhiều hơn, mẹ vừa rồi nấu một nồi cháo cá tươi muốn ba con đưa đi qua, ai, hy vọng Hạo Luân ngoan một chút, ăn sạch nồi cháo kia, trong dạ dày có gì đó, thì uống thuốc sẽ không làm tổn thương dạ dày.”
Người đàn ông kia sẽ thật ngoan ngoãn mà ăn cháo, uống thuốc sao? Dương Hồng Hồng nhịn không được mà lo lắng, ngực giống bị một tảng đá lớn chặn lại.
Từ hôm mà học trưởng đưa cô về nhà, bị anh ngăn ở trong thang máy, cô ném cho anh một cái tát, sau đó anh cường hôn cô, tim của cô vẫn rất loạn, lo được lo mất, hoàn toàn rối loạn, tựa như con mèo nghịch ngợm bắt được một mớ chỉ lộn xộn, suy nghĩ thế nào cũng không rõ.
Cặp mắt u buồn kia của anh khắc thật sâu vào trong đầu cô, không bỏ đi được...... Làm sao bây giờ? Cô rất nhớ anh.
Cô rất nhớ, rất nhớ anh a......
Giờ này khắc này, cô rốt cục cũng thừa nhận trong lòng cô có anh, không cách nào buông ra.
Chín giờ tối, thời gian bữa tối ấm áp của Dương gia đã chấm dứt, phòng bếp cũng đều thu dọn sạch sẽ, Dương Hồng Hồng rửa bát đĩa xong thì bỏ vào trong máy sấy chén, sau đó mở công tắc.
Cô lau sạch bọt nước của hai tay, đứng ở trước