
Tác giả: Quan Tựu
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 1341196
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1196 lượt.
Bước ra khỏi cầu thang máy, cô không vội về bộ phận phóng viên mà vào nhà vệ sinh và soi gương một lúc lâu, kéo kéo cổ áo, nhìn trái nhìn phải mấy cái, rồi cũng yên tâm hơn một chút.
Vào phòng làm việc và ngồi xuống, đột nhiên Tạ Anh Tư phát hiện trong này chỉ toàn nam giới mà chẳng thấy mấy bà cô đâu, tim cô bắt đầu đập loạn xạ. Nghĩ kỹ lại thì hình như lúc bước ra khỏi thang máy, trừ mấy cô dọn vệ sinh thì tuyệt nhiên chẳng thấy bất kỳ một người phụ nữ nào xuất hiện, tim cô lại đập thình thịch. Mấy nam phóng viên đang ngồi trong phòng bàn luận về trận bóng đá tối qua, nước bọt bắn tung tóe, lão Vương béo xắn tay áo, không ngừng xoay xoay cái ghế làm nó kêu cót két, “Đội bóng đó, giống y như bọn ẻo lả mà lần trước tôi gặp ở quán bar đồng tính, đều là một lũ chỉ biết ăn mà chẳng có tí sức nào. Theo tôi, cứ tống thẳng chúng đi nghĩa vụ, sống sướng quá rồi, đá quả bóng mà yếu ớt, nhìn đến phát bực.”
Ai đó tiếp lời, “Cậu béo, hay là cậu tới đi?”
Lão béo vẫn tiếp tục quay cái ghế xoay, “Tôi mà đứng ra, thì phí ra sân sẽ rất cao đó!”
Người đó lại tiếp lời, “Đúng thế, trong tất cả những người nổi tiếng của công ty này thì Ngô Khang nổi nhất. Vương béo như cậu có thể coi là đứng thứ hai, dạo gần đây Ngô Khang thường tránh cậu phải không, cậu béo? Cậu đáng yêu như thế này, cẩn thận không thì anh chàng đó cũng ‘vì hận mà yêu’ cậu đấy.”
“Kỳ thực mà nói thì tôi cũng hơi sợ.”
Mọi người cười ồ lên, Tạ Anh Tư nghe họ trêu đùa nhau như vậy cũng thấy vui, liền cười theo vài tiếng. Không ngờ, Anh Tư bỗng cảm giác như có luồng gió đen vi vu thổi qua, mắt mũi cô loạn lên, sau khi hoảng hốt một hồi, cô chỉ thấy Lượng muội khí thế hung hăng dẫn đầu đoàn quân đứng trước mặt, nghiến răng kèn kẹt, đầu bốc khói, còn mấy bà cô đứng sau thì cũng đang chống nạnh, đủ loại tư thế, khí thế rất chi là dồi dào. Còn Lạp Lạp và Diệp Bội Bội đứng cuối cùng, trên mặt là biểu hiện “Chúng tôi muốn lột da cô”.
Tạ Anh Tư ngồi ngay ngắn tại vị trí cũ, nhìn thì tưởng như không mảy may kinh hãi, nhưng thực chất đang tính toán xem rốt cuộc mình có mấy lớp da, cô chỉ sợ không đủ cho đám đông này xâu xé.
Đây đúng là kết cục của việc xâm chiếm nguồn tài nguyên công cộng. Tạ Anh Tư cảm thấy có chút phiền muộn. Thị uy khí thế bức người được một hồi, Lượng muội thân làm thống lĩnh đã mở miệng đầu tiên, hét to một tiếng, “Tạ Anh Tư!” Sau đó giơ tay giả vờ tự đánh hai cái vào mặt mình, xắn tay áo lên, “Lão Lượng ta đây không ra uy thì cô coi như con khỉ trong vườn bách thú phải không?”
“Ha ha, Lượng à, cô bình tĩnh một chút rồi chúng ta thong thả nói chuyện.” Tạ Anh Tư tê dại, từ tận cùng đáy mắt hiện rõ nỗi sợ hãi đối với con khỉ Lượng muội này.
“Đi, hôm nay không giết chết loại con gái như cô thì thật có lỗi với danh tiếng vang dội của lão Lượng ta đây.” Nói xong, Lượng muội hung hãn vô cùng lôi Tạ Anh Tư đang cười làm lành và hô hào đám chị em, “Các chị em, đi thôi, hôm nay chúng ta sẽ hầu hạ thật chu đáo người dám coi chúng ta là khỉ để đùa giỡn này.”
Có người lạnh lùng hỏi, “Lượng muội, cô không sợ tổng biên sao? Thời thế thay đổi rồi!”
Mắt đặc vụ đau khổ – Lượng muội có chút suy sụp, nhưng ngọn lửa tức giận lại bùng cháy, “Không quan tâm tới mấy việc đó!” Nói xong cô ta hùng hổ kéo Tạ Anh Tư, theo sau là đám đông xông vào nhà vệ sinh.
Cánh đàn ông đang ngồi trong phòng đưa mắt nhìn nhau, chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra, thế là họ kéo Lạp Lạp đang chạy cuối cùng lại để hỏi cho rõ ràng.
Lạp Lạp cũng xắn tay áo lên, khua chân múa tay nói to, “Bạn gái của tổng biên tập chính là Tạ Anh Tư, hai người họ đi dạo phố bị đài truyền hình quay được. Chị… chị ta còn giả bộ như có mối thù lớn với tổng biên, thật đáng hận, đáng hận quá!” Nói xong, cô ta cũng lao vào nhà vệ sinh để xem kịch hay.
Cánh đàn ông ngồi nguyên vị trí im lặng không nói nên lời, tổng biên và Tạ Anh Tư? Hai con người hoàn toàn không có mối quan hệ nào, chẳng phải vẫn đồn rằng hai người họ đã kết mối thù rồi sao? Đây mới đúng là vì hận hóa yêu.
Trong bầu không khí tĩnh lặng, có người lên tiếng, “Cậu béo, cậu sẽ hết nổi nhanh thôi!”
Trong nhà vệ sinh đang diễn ra một vở kịch lớn. Tạ Anh Tư bị đẩy tới góc tường giống như mèo con bị dồn vào góc. Trong đầu bắt đầu mường tưởng ra hình ảnh mình là công chúa gặp nạn, và chàng hoàng tử cưỡi ngựa bạch có tư chất anh hùng sẽ hiên ngang xông tới cứu cô khỏi chốn nước sôi lửa bỏng. Nhưng cô chợt nhận ra rằng, chẳng có chàng hoàng tử nào có thể xông vào nhà vệ sinh nữ.
Trong khi đó, mấy bà cô đang bắn nước bọt vào người Tạ Anh Tư như mưa.
Bên trái hỏi, “Anh Tư, sao hai người lại yêu nhau?”
Bên phải hỏi, “Hai người bắt đầu yêu từ khi nào?”
Ở giữa thì hỏi, “Miếng thịt béo bở như thế, cô đã dùng những thủ đoạn gì?”
Phía sau thì tổng kết lại, “Hôm nay cô phải nói rõ mọi chuyện cho chúng tôi.” Còn có người lạnh lùng buông một câu, “Lại còn diễn kịch trước mặt bọn tôi nữa, diễn xuất cũng tốt thật đấy.” Lần này thì Tạ Anh Tư nghe rất rõ, đó chính là giọng của Diệp Bội Bội.
Nhiều câu hỏi quá, Tạ A