
Tác giả: Điền Phản
Ngày cập nhật: 04:36 22/12/2015
Lượt xem: 134936
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/936 lượt.
dây chuyền rồi đi đến thang máy.
Lầu ba này là nơi hết sức lịch sự cùng yên tĩnh, ánh đèn chói lóa soi rọi trên thảm sàn, vì đây là khu vực VIP, từng phòng đều được cách âm, hơn nữa tính cách Đan Dương hơi biến thái một chút cho nên mỗi cánh cửa đều là thủy tinh trong suốt, nhưng rất rắn chắc, điều quan trọng hơn là bên ngoài nhìn vào thì chẳng biết bên trong đang làm gì, nhưng bên trong thì lại thấy rõ mồn một mọi chuyện xảy ra ở ngoài hành lang. Triệu Thủy Quang hô hào trong lòng trấn định tinh thần, tận hưởng cảm giác của kẻ có tiền.
C6, C7, phòng này rồi, Triệu Thủy Quang đã cùng Hi Diệu diễn cái trò này đến lão luyện rồi, cho nên cô cũng chẳng có tí gì khẩn trương cả.
Vẻ mặt bình tĩnh đẩy cửa đi vào, cô lớn tiếng gọi, “Em yêu.” cả phòng đều sửng sốt nhìn cô.
Một đám nam thanh nữ tú đang ngồi nói chuyện vui vẻ, cô nhìn quanh nhưng lại không thấy người mà cô cần tìm.
Đám người đó giờ trừng mắt khó hiểu nhìn cô, chỉ nghe tiếng thì thầm của vài người, tiếng đá và ly rượu va chạm nhau.
Triệu Thủy Quang còn đang định giả bộ say rượu thì bất giác nhìn đến một người ngồi ở góc sofa, một tay đặt lên tay vịn sofa, tay kia lắc lắc ly rượu.
Dù cho ánh đèn có lờ mờ thì cô vẫn nhận ra được khuôn mặt đẹp trai đó, hàng ngày đều gặp khuôn mặt đó, Triệu Thủy Quang nhìn một phát cũng nhận ra.
Đây không phải là Đàm Thư Mặc sao? Triệu Thủy Quang cô tiêu rồi!
Một người đàn ông có mắt phượng đứng lên cười nói, “Em gái, trong đây ai là người yêu của em vậy?”
Người kia cũng cười theo, Triệu Thủy Quang chăm chú nhìn người ngồi ở góc sofa đang thưởng thức ly rượu của mình.
Cả căn phòng im ắng, đang muốn giả lả đưa ra lý do cho qua chuyện rồi chuồn đi thì giọng Hi Diệu vang bên tai cô, “Darling, sao lại đi nhầm phòng thế, đã nói là đừng uống quá nhiều mà không chịu nghe!”
Hi Diệu vừa nói vừa kéo Triệu Thủy Quang ra ngoài, miệng còn oang oáng giải thích, “Đây là người yêu tôi đó, uống nhiều rượu quá nên đi nhầm phòng, mọi người cứ tiếp tục đi nha.”
Triệu Thủy Quang bị Hi Diệu kẹp chặt tay kéo ra ngoài, không tài nào rút ra được, cô hận không bóp chết Hi Diệu tại chỗ này.
Hi Diệu cười cười đóng cửa, mặc cho đám người bên trong ai nấy đều há hốc mồm nhìn hai người.
Cô và Triệu Thủy Quang nhìn cảnh mãi riết rồi quen, Hi Diệu mỗi lần như vậy đều dùng kế sách nói thẳng, thừa dịp người ta mọi người còn đang kinh ngạc thì ba chân bốn cẳng chạy đi.
Hi Diệu đắc ý nói, “Hôm nay tự nhiên tới lượt chị cứu em vậy?”
Triệu Thủy Quang tức giận nói, “Cậu không phải là ở phòng C7, khi không biến đi đâu à!”
Hi Diệu khó hiểu nói, “Lỗi chị của sao, chị đợi em ở C7 cả nửa năm mà chả thấy em ló mặt ra, vừa định đi ra kiếm thì đã thấy em đứng ngây ngốc ở phòng đối diện!”
Triệu Thủy Quang nhìn bên trái là phòng C5, bên phải là C6, tức đến ruột gan lộn tùng phèo.
Nhẫn nhịn cả buổi mới bực tức nói, “Ai rảnh quá sắp xếp mấy căn phòng theo chẵn lẻ!”
Hi Diệu vừa đi vừa cười hả hê, “Đấy, nhờ chị xuất hiện kịp lúc đó!”
Triệu Thủy Quang nhìn bộ mặt hớn hở của Hi Diệu, thò tay véo vào mặt Hi Diệu một cái, “Thầy giáo lớp em cũng ở trong đó đó! Đúng là xui xẻo, cô gái ăn chơi giờ lại thêm cái mác đồng tính luyến ái nữa!”
Hi Diệu nghe xong càng vui vẻ nhảy cẩng lên, quay đầu đi ngược về phía phòng C7: “Đâu? Đâu? Chỉ chị coi coi!”
Triệu Thủy Quang cảm thấy hối hận vì đã nói Hi Diệu nghe, cả đêm nay đây chính là sai lầm lớn thứ 2 mà cô đã phạm phải!
Cô nhanh chóng kéo Hi Diệu xuống dưới, một sinh viên gương mẫu như Hi Diệu sẽ không biết được Triệu Thủy Quang phải trải qua rất nhiều gian khổ mới vào được đại học!
Anh là hy vọng là nỗi niềm của em.
Triệu Thủy Quang vừa ngồi đọc bài Anh văn với cả lớp vừa len lén nhìn Đàm Thư Mặc đang viết bài trên bảng.
Mới vừa chào đón thầy giáo mới mà cô diễn một màn “ đồng tính luyến ái ” rồi, lá gan của Triệu Thủy Quang cũng lớn lắm chứ, mà thôi, cũng chỉ là học sinh cấp 3 17, 18 tuổi, có gì mà phải sợ!
Nhưng giờ cũng đã hơn nửa tiết rồi, ngoại trừ lúc điểm danh Đàm Thư Mặc gọi tên Triệu Thủy Quang ra thì không có chuyện khác phát sinh.
Triệu Thủy Quang nghĩ thầm trong bụng Đàm Thư Mặc chắc hẳn cũng không nhớ gì chuyện hôm qua !
Đàm Thư Mặc không ngẩng đầu, chỉ đặt cây bút xuống sau đó để đống bài tập sang một bên, giờ mới ngẩng đầu nhìn cô, “ Đem bài tập về phát lại cho các bạn, thầy đã sửa hết rồi. ” Đôi mắt đen nhìn thẳng Triệu Thủy Quang, khóe miệng còn mỉm cười, “ Cám ơn. ”
Triệu Thủy Quang vội vàng nói, “ Dạ, không có gì, còn chuyện gì nữa không thầy ? ”
Đàm Thư Mặc nói không có sau đó tiếp tục cầm ly lên uống nước.
Triệu Thủy Quang liền tươi cười vui vẻ ôm tập vở đi ra ngoài.
Cách ngày khai giảng chính thức một tuần, trường cho toàn bộ học sinh được nghỉ, Triệu Thủy Quang vốn là muốn đến bar ” Tô ” để chơi, nhưng trời thì nắng chói chang nóng hừng hực, cô sợ mình sẽ mệt mỏi, lại sợ sẽ gặp Đàm Thư Mặc nên dứt khoát buổi sáng ở nhà ôn bài, buổi tối thì xem T