XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Giả Làm Người Tình Xã Hội Đen

Giả Làm Người Tình Xã Hội Đen

Tác giả: Tạp Nhi

Ngày cập nhật: 03:28 22/12/2015

Lượt xem: 134620

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/620 lượt.

nói thẳng:
“Anh nói tôi đi ngủ mà Chu Công còn chưa thấy đã bị anh dựng dậy!”
Tất Thịnh nhìn cô tức giận đùng đùng đi vào phòng tắm, chưa bao giờ anh gặp qua một người phụ nữ như thế, thật là bẩn thủi, nhưng lại có chút đáng yêu, anh không khỏi cúi đầu cười trộm.
Giây lát, thấy Thạch Du dùng đôi bàn tay buộc tất cả tóc lên như một chiếc đuôi ngựa,nhẹ nhành hất ra đằng sau, trong nháy mắt biến thành một cô gái hoạt bắt năng động.
Cô đi tới trước mặt anh, nghiêng đầu nhìn, “Anh vừa mới nói với tôi cái gì?”
“Thế nào, mới đảo mắt liền quên rồi?” Tất Thịnh giận hờn nhìn cô.
Cô lại lơ đễnh nhún nhún vai, “Tôi nghe đến ba chữ Thạch Bán Cá cũng đã nổi trận lôi đình, đâu còn có nhàn hạ thoải mái nghe tiệp nữa.”
Tất Thịnh thoáng chốc bị cô làm cho hồ đồ, suy tư một lát mới nói: “Ah, tôi nói là cô nên chuẩn bị trang điểm lại cho minh đi.”
Lông mày Thạch Du dường như khiêu khích nhích lên, lạnh lùng hừ — một tiếng, “Còn dám nói tôi, chính anh còn không phải như vậy, mới ngủ một chút, mình nói cái gì đều quên.”
Tất Thịnh nhất thời bị cô châm chọc không trả lời được, không khỏi giận đến nghiến răng mà nói: “Nhanh lên một chút! Đừng làm cho mọi người đợi quá lâu.” Ngay sau đó dùng sức đạp cửa đi ra khỏi phòng.
Tất Thịnh mặt mày xanh lét ngồi ở đại sảnh, trong miệng thỉnh thoảng nhỏ giọng mắng: “Tôi thật sự là tự tìm khổ!”
Hắc Báo từ một gian phòng khác đi ra, kinh ngạc với Tất Thịnh, “Đại ca, người nào lại chọc giận anh mất hứng? Tôi đi sử lý hắn!” Anh ta làm bộ như nhất định phải làm cho người nọ đẹp mắt.
“Cô ta!” Tất Thịnh bất đắc dĩ tức giận ánh mắt hướng vào bên trong thoáng nhìn.
“Thạch Du?” Hắc Báo kinh ngạc mà nhìn, nghĩ thầm nếu như là Thạch Du làm đại ca phát bực, anh không nhúng tay vào thì tốt hơn.”Nếu như là người khác em còn có thể vì anh ra mặt, nhưng cô ấy với thân phận là người yêu cua anh, em ít chọc mới tốt.”
“Cậu...” Tất Thịnh trợn mắt nhìn Hắc Báo, “Tất cả đều là cậu gây họa,không phải việc này là do chủ ý tốt đẹp của cậu!”
“Nhưng mà, đại ca.” Hắc Báo cúi người xuống nói nhỏ vào tai Tất Thịnh, “Anh không thể phủ nhận, Thạch Du đúng là một diễn viên rất xuất sắc.
Tất Thịnh không nói lời nào, chỉ là mang bộ mặt sa sầm suy tư. Hắc Báo nói một chút cũng không sai, Thạch Du đúng là một diễn viên rất tuyệt, ít nhất là khi cô ở trước mặt lão hồ ly vàTang Nhã trước luôn vô và tinh tế biểu diễn, quả thực là không chê vào đâu được.
“Các anh, tôi như vậy có được không?” Thạch Du đi ra, mặc một bộ lễ phục màu đen thấp ngực, thiết kế để cho ngực cô như ẩn như hiện,dáng dài không quá mông, làm cho cô khoe ra được một dáng người hoàn mỹ.
Hắc Báo nhất thời giật nảy mình, khen không dứt miệng: “Trời ạ! Bộ lễ phục này mặc trên người cô, thật là quá tuyệt vời!”
Tầm mắt Tất Thịnh quét nhìn cô từ đầu đến chân một lần, trong mắt anh có vui sướng và tán thưởng, “Nhưng vẫn còn thiếu một món đồ.” Anh xoay người vội vã đi vào phòng.
Phút chốc, anh lấy ra một chiếc thắt lưng, khom người ở sau lưng của cô dịu dàng vì cô đeo lên, trên mặt lập tức lộ ra nét hài lòng cười, “Nhìn như vậy càng thêm hoàn mỹ.”
Thạch Du đi tới trước gương kêu lên một tiếng: “Thật, là hoàn mỹ.”
Tất Thịnh đi tới bên người cô, cong lên cánh tay, “Đi thôi! Tôi tin tưởng cô tối nay sẽ là tiêu điểm của buổi lễ.”
“Có thật không?” Thạch Du vẻ mặt hiển nhiên vô và kích động.
“Không tin? Cô xem Hắc Báo dương như hận không được “ăn sống nuốt tươi” cô.” Đáy mắt Tất Thịnh lóe lên hứng thú lan tràn, anh phát ra tiếng cười to cuồng vọng.
Thạch Du len lén liếc Hắc Báo, nhìn anh đang nhìn mình đăm đăm, cũng không nhịn được mơ hồ cười trộm, đưa tay đẩy khuỷnh tay Hắn Báo.






Ba người đi vào địa điểm Kha Tái Tư chuẩn bị bữa ăn tối - bên trong sòng bạc.
Mọi người khi thấy Tất Thịnh xuất hiện, đều đứng dậy chào anh.
“Tất đại ca.” Tiếng chào hỏi thân thiết này vang liên tục.
Thạch Du rất là kinh ngạc với địa vị của Tất Thịnh ở trong xã hội đen.
Đương nhiên mọi người cũng chú ý tới người bên cạnh Tất Thịnh, nếu không lễ phép gật đầu, trên mặt cũng tươi cười quan sát Thạch Du.
“Kha đại ca, sòng bạc này khai mạc ngày mai sao?” Một người trong đó hỏi cắt ngang không khí ngạc nhiên của mọi người.
“Đúng vậy, xin các vị đại ca giúp sức, để cho ngày mai sòng bạc có chút tiền mở cửa, đó chính là tiền mừng của các vị rồi.”
Kha Tái Tư mừng rỡ như điên, cười ha ha.
“Được! Cái này cần xem bản lãnh của anh, có thể thắng chúng tôi bao nhiêu tiền mừng, không hơn một vạn là chúng tôi thắng, sau đó anh cũng không thể thu hồi tiền mừng rồi!” Tên còn lại làm như đùa giỡn nói.
“Làm sao biết chứ!” Kha Tái Tư ngẩng đầu nhìn về phía Tất Thịnh, “Tất đại ca, ngày mai nhớ nhất định phải giúp đỡ đó!”
Tất Thịnh lạnh nhạt cười một tiếng, “Sẽ, chuyện lớn này tôi sao dám quên.”
“Thạch tiểu thư, đến lúc đó mời cô đến chung vui.” Kha Tái Tư trợn to đôi ánh mắt gian tà nhìn Thạch Du.
“Tất Thịnh đến tôi nhất định đến, chỉ là...” Thạ