Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Gia Sư Có Vấn Đề

Gia Sư Có Vấn Đề

Tác giả: Tử Tuyền

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134742

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/742 lượt.

có một bóng dáng anh tuấn như bất cần đời đang đứng tựa lưng vào tường chờ đợi người nào đó
"Em họ, sức quyến rũ của cậu cũng thật lớn nha!" Diêu Ngọc Tiệp trêu chọc Nhạc Quân Lỗi, cũng không quên nhìn lại xung quanh, chỉ thấy một đám bạn học nữ hoảng hốt thu hồi ánh mắt nhìn lén.
Tròng mắt Lạc Nghiên Vũ liền sáng ngời lóe nụ cười, "Lần trước tôi và Ngọc Tiệp đi xem cậu chơi bóng, nói chuyện với cậu một lúc, liền bị một đám đồng học đuổi theo hỏi có quan hệ gì với cậu." Thậm chí còn có mấy học muội quen biết cũng chạy tới hỏi, thật là khoa trương!
"May mắn Ngọc Tiệp và cậu có quan hệ thân thích, nếu không hai chúng tôi sẽ bị họ truy sát, không khéo còn bị người ta nói chúng tôi trâu già gặm cỏ non!"
Nhạc Quân Lỗi không nói gì, chỉ cười nhạt một tiếng.
"Cười cái gì? Tất cả là do gương mặt này của cậu gây họa đấy!" Lạc Nghiên Vũ hơi cáu. Không có việc gì sao lớn lên đẹp trai làm chi?
Diêu Ngọc Tiệp cười với bạn tốt, nói: "Nghiên Vũ, đây cũng không phải là lỗi của Quân Lỗi." Muốn trách thì trách gien di truyền của dượng và dì quá tốt đi!
"Được rồi!" Lạc Nghiên Vũ cũng không phải là trách hắn, chẳng qua là ngôn luận thôi."Đi ăn cơm đi! Bụng của tôi đói rồi."
Ngày hôm qua, cô gọi điện thoại hẹn Nhạc Quân Lỗi cùng ăn bữa trưa, đây cũng là nguyên nhân mà Nhạc Quân Lỗi xuất hiện ở đây .
"Xin lỗi! Mình có việc phải đi trước, hai người đi ăn nhé." Diêu Ngọc Tiệp nói.
"Oh." Lạc Nghiên Vũ gật đầu.
Sau khi Diêu Ngọc Tiệp đi, Nhạc Quân Lỗi và Lạc Nghiên Vũ tới nhà ăn gần đấy của trường học dùng cơm.
"Gần đây như thế nào?" Lạc Nghiên Vũ lơ đãng hỏi.
"Không tệ." Hết sức đơn giản.
"Bác trai và dì Trầm có khỏe không?"
"Khá tốt."
Bất ngờ , Lạc Nghiên Vũ bật cười.
"Làm ơn! Đừng có tôi hỏi một câu, cậu trả lời một câu được không? Như vậy đối thoại rất không thú vị nha!"
"Vậy cô muốn tôi nói cái gì?" Nhạc Quân Lỗi nhìn cô.
"Nói chút chuyện của cậu ở trường học a! Hoặc là gần đây cậu đang làm những gì nha!" Cô cười nói.
Nhạc Quân Lỗi theo ý của cô nói: "Ở trường học nếu không phải lên lớp học thì chính là bị một đám nữ sinh háo sắc cuốn lấy, như thế mà thôi, không có gì đáng nói."
Lạc Nghiên Vũ nghe được cười ha ha, thiếu chút nữa đem hạt cơm đang nhai trong miệng phụt ra, khiến Nhạc Quân Lỗi xem thường.
"Tôi không phải cố ý đâu!" Cô vội nói."Ai bảo cậu đem những người ái mộ cậu nói thành là háo sắc! Cậu không cảm thấy cậu rất quá đáng sao?"
"Tôi nói quá đáng, sao cô còn cười đến vui vẻ như vậy?" Nhạc Quân Lỗi buồn cười hỏi.
Lập tức vẻ mặt tươi cười của Lạc Nghiên Vũ biến mất, giả nghiêm chỉnh nói: "Tôi cao hứng cười không được à?" Nhưng bên môi lại mơ hồ nhìn thấy ý cười.
Nếu như những nữ sinh kia, biết được người mà họ yêu thích gọi mình là háo sắc, không biết trên mặt họ sẽ có vẻ mặt như thế nào? Cô thật sự rất muốn… nhìn một chút nha! Chỉ là, Quân Lỗi cũng thật tuyệt! Không thích người ta coi như thôi đi, cần gì nói bọn họ là háo sắc!
Bất chợt, một giọng nữ đầy vẻ ngạc nhiên vui mừng xen vào cuộc nói chuyện của bọn họ.
"Học đệ, cậu cũng tới đây ăn cơm à?"
Nhạc Quân Lỗi không có biểu cảm gì, chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái.
Lạc Nghiên Vũ ngồi bên cạnh hắn lặng lẽ hỏi: "Cô ấy là ai vậy?" Dáng dấp không tệ, ăn mặc cũng rất xinh đẹp .
"Học tỷ, ĐH năm 3." Hắn nhẹ giọng nói ở bên tai cô.
Bọn họ không có chú ý tới tư thế nói chuyện bây giờ của bọn họ khá thân mật, khiến Dương Ngọc Lâm nhìn thấy vô cùng ghen tỵ.
"Tôi có thể ngồi cùng hai người được không?" Cô ta tươi cười rạng rỡ hỏi.
"Được!" Lạc Nghiên Vũ vui vẻ đáp lại, không nhìn thấy Nhạc Quân Lỗi nhíu mày.
Dương Ngọc Lâm vui mừng liền chọn chỗ bên cạnh Nhạc Quân Lỗi ngồi xuống, rốt cuộc có cơ hội cùng hắn nói chuyện. Trước đây có nhiều lần cô ta ỷ vào thân phận mình là học tỷ muốn nói chuyện phiếm với hắn, nhưng mỗi lần đều nói không tới hai câu, hắn đã đi rồi.
Cô ta ngồi xuống, không khí lập tức trở nên lúng túng, Lạc Nghiên Vũ không biết phải nói cái gì với Dương Ngọc Lâm, mà Nhạc Quân Lỗi chỉ lo ăn cơm, có thể nói"Lạnh" đến cực điểm.
Lạc Nghiên Vũ đưa tay len lén kéo ống tay áo của Nhạc Quân Lỗi, muốn hắn nói đôi lời, hắn có nói cũng chỉ là một câu lạnh nhạt, hình như là nói: chuyện không liên quan đến tôi, tự mình giải quyết!
Cô không thể làm gì khác hơn là cười cười với Dương Ngọc Lâm nói: "Tôi xin tự giới thiệu về mình một chút, tôi tên là Lạc Nghiên Vũ, hệ thương mại quốc tế năm thứ tư."
"Thì ra là học tỷ a! Em là Dương Ngọc Lâm, hệ quản trị doanh nghiệp năm thứ ba." Cô ta cười rực rỡ như hoa, chuyển sang Nhạc Quân Lỗi nói: "Học đệ, tìm thời gian khoa mình tụ họp được không?" Cứ như vậy, cô ta lại có cơ hội có thể chung đụng với hắn.
Ở đại học, vì để cho sinh viên đại học năm nhất vừa mới vào học thích ứng được hoàn cảnh, bình thường sẽ an bài một tới hai vị học trưởng hay học tỷ hướng dẫn, cứ như thế tiếp tục truyền lại, các học trưởng học tỷ, cùng với học đệ học muội liền tạo thành một gia đình. Mà gia đình này có lúc sẽ tìm thời gian tụ họp gặp mặt, trong