
Ba Nụ Hôn Đổi Lấy Một Đời Chồng
Tác giả: Mã Giáp Nãi Phù Vân
Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015
Lượt xem: 134912
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/912 lượt.
viên chơi, trò chuyện rất vui vẻ, Tô Triết lái xe, Tô Tín và Hạ Mộng Phồn kể lại những chuyện buồn cười lúc ở Trung Quốc, nói đi nói lại cũng không rời hai chữ Kỳ Nguyệt, Tô Triết khẽ nhíu mày.
Đột nhiên Hạ Mộng Phồn hình như nhớ tới cái gì, chợt hỏi: “Tiểu Tín à, con dâu nhà ta bình thường mỗi tháng dì cả tới vào ngày nào?”
Tô Tín không ngờ bà lại hỏi cái này, gương mặt ửng đỏ, suy nghĩ một lát rồi nói, “Hình như là mấy ngày cuối tháng ==”
“Hôm nay là ngày mười! Ngày mười! Không phải tuần đó!”
“Sao vậy?”
Hạ Mộng Phồn không để ý tới vấn đề của Tô Tín, la lên: “Tô Triết! Quay đầu lại! Quay đầu lại!”
Lòng Tô Triết chấn kinh, vẻ mặt nhợt nhạt, “Có gì quên ở nhà hả? Đi công viên trước đã.”
“Quay đầu lại! Ông không quay đầu lại thì tôi nhảy xe!” Hạ Mộng Phồn đã nhoài nửa người ra khỏi xe.
Tô Triết và Tô Tín cảm thấy bất đắc dĩ, Tô Triết tiếp tục không để ý tới bà, chạy thẳng tới mục đích. Ở phía sau Hạ Mộng Phồn vươn tay cướp tay lái, Tô Triết hơi tức giận gầm nhẹ: “Bà đừng náo loạn!”
“Con trai, con tin mẹ không? Tin mẹ thì hãy cướp tay lái của ba con, không quay đầu lại thì vợ con sẽ bỏ chạy!”
Ông nâng cổ tay xem đồng hồ, do chọn công viên xa nhà nhất mà cũng đi hơn nửa tiếng rồi, bây giờ lái trở về thì chắc Kỳ Nguyệt cũng đã đi.
“Uhm, quay về đi.”
Hạ Mộng Phồn thúc giục ông lái, “Nhanh lên! Ông cái lão hồ ly này! Tôi đã biết ông đang suy nghĩ cái gì rồi!”
Tô Triết chỉ mỉm cười, nhiều năm như vậy, hiểu rõ ông nhất cũng chỉ có bà.
--- ------ ------ ------ ------ ---------
Về đến nhà, Hạ Mộng Phồn lớn tiếng gọi Kỳ Nguyệt.
Trong căn nhà ấm cúng không có người trả lời, lòng Tô Tín căng thẳng bước nhanh lên lầu, tất cả hành lý của Kỳ Nguyệt không thấy đâu, tất cả đã biến mất giống như cô chưa từng tới đây.
Kỳ Nguyệt đi rất thẳng thừng.
Trong lòng Tô Tín không còn lạnh nữa mà toàn bộ gió rét mùa đông đang âm ỉ trong đó rồi.
Hạ Mộng Phồn đi tới bên cạnh anh, thấy tình hình trong phòng thì cũng đã hiểu rõ mọi chuyện.
Tô Triết từ từ đi lên lầu, đi đến bên cạnh hai mẹ con, bình tĩnh nói: “Tô Tín, chính con bé lựa chọn rời đi, quyết tâm không muốn chào tạm biệt con.”
Tô Tín xoay người, lạnh nhạt nói: “Tránh ra!”
Sắc mặt Tô Triết không thay đổi nhìn anh, đứng im như cũ.
Tô Tín đẩy ông, chạy như điên ra ngoài, không thể không thừa nhận, ánh mắt con trai lúc này khiến ông không khỏi lo sợ.
Giống như một con báo, lực sát thương làm người ta sợ hãi.
Hạ Mộng Phồn cười với ông, “Ông mãn nguyện rồi chứ?” sau đó chạy theo Tô Tín, Tô Triết đứng ở cửa phòng, ánh mặt trời kéo dài cái bóng của ông.
Ông bình tĩnh trấn an nỗi lòng, ông không làm gì sai, cái gì cũng không có.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Lúc Tô Tín và Hạ Mộng Phồn tìm không thấy Kỳ Nguyệt mà quay về nhà thì đã là giữa trưa.
Tô Triết bình tĩnh ngồi trên sofa uống trà, Tô Tín vào cửa cũng không nhìn ông, trực tiếp đi lên lầu. Khi đi xuống lại thì trên tay còn cầm theo hành lý.
Toàn bộ quá trình, đôi mắt lạnh của Tô Triết dõi theo, lúc Tô Tín kéo cửa ra thì Tô Triết mới chậm rãi nói: “Con chắc chắn con sẽ đi?”
Bước chân Tô Tín dừng lại.
Tô Triết đặt ly trà xuống, vẻ mặt bình ổn nói: “Ba cho các con mỗi người một không gian phát triển, con đi tìm con bé cũng chỉ khiến nó phân tâm. Tin tưởng không lâu sau con bé sẽ chín chắn đứng trước mặt con.”
Tô Tín để hành lý nặng nề ngã xuống đất, ầm một tiếng tựa như tức giận khó có thể kềm chế của anh bây giờ.
Anh nhìn Tô Triết, gằn từng chữ, “Con cảm thấy cô ấy rất tốt, cô ấy bây giờ là tốt nhất, cô ấy trong lòng con là tốt nhất, đã từng là, hiện tại là và sau này vẫn là.”
Đoạn đối thoại này làm cho Tô Triết thấy hoảng.
Tô Tín nói xong tiếp tục xách hành lý đi ra cửa, Tô Triết quát lớn tiếng phía sau: “Con đừng vọng tưởng, con bé đồng ý tạm thời không gặp con, con đi thì cũng phí công thôi. Còn nữa, di động con ba đã xóa số, hủy bỏ email của con, tất cả tài khoản đều đóng băng hết. Ngoài ra, công ty hàng không cũng đồng ý không cho con trai ba Tô Tín đi bất cứ nơi nào.”
Tô Triết xoa xoa huyệt thái dương muốn đi lên lầu, đột nhiên quay đầu nói với Tô Tín đang đứng ở cửa: “Công ty ba Cherry đang có một chỗ trống, ngày mai con đến đó làm đi, à đúng rồi, ba tuyệt đối không nghĩ nhân cơ hội này hợp tác con và Cherry, con bé sẽ gả cho một người đàn ông Italy. Tô Tín, con trai à, tự giải quyết cho tốt đi.”
Ông nói xong dứt khoát xoay người đi lên lầu, trở về phòng mình.
Tô Tín đứng ở cửa, đột nhiên cảm thấy bất lực vô cùng, anh đấu không lại ba của mình, ông đủ hùng mạnh, mạnh hơn mình gấp trăm ngàn lần.
Lần đầu tiên Tô Tín cảm giác được, thì ra quyền thế đáng sợ như vậy.
Tô Tín đến công ty đi làm theo như mong muốn của ba anh, vì chuyện này mà Hạ Mộng Phồn và Tô Triết cãi nhau ầm ĩ một trận, nhưng cuối cùng cũng không giải quyết được gì.
Ngoài giờ làm việc, Tô Tín sẽ ngồi bên giường cầm lấy cuốn album hình coi thật lâu, anh cảm giác như có một cô gái ôm chặt eo anh, áp gương mặt lên lưng anh, g