Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hạnh Phúc, Không Bắn, Không Trúng Bia!

Hạnh Phúc, Không Bắn, Không Trúng Bia!

Tác giả: Mộc Thanh Vũ

Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015

Lượt xem: 1341682

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1682 lượt.

ắt thâm thúy toát lên vẻ bất đắc dĩ cùng yêu thương, anh bước hai bước lớn tới, không nói lời nào ôm lấy eo cô: “Đừng làm loạn nữa, có chừng có mực thôi!” Không để ý tới tay đấm chân đá của cô, anh dùng chất giọng vô cùng từ tính tuyên bố: “Bản báo cáo kết hôn anh đã viết xong rồi, ngày mai sẽ chuyển đi!”
Cái người này da mặt thật dày! Mục Khả phát điên, lấy phương thức gào thét thảm thiết cố gắng thoát khỏi sự kiềm chế của anh, đồng thời đầu độc lỗ tai anh: “Ai muốn kết hôn với anh! Anh đi mà cưới heo đi.” m thanh lớn tới mức sắp khiến anh bị điếc.
Nhìn cô mặt đỏ tới mang tai lại thêm dáng vẻ thơ ngây, Hạ Hoằng Huân bị tức đến buồn cười, cánh tay dùng sức giơ cao, bê cô gái đang không an phận kia lên vai như vác bao cát, trong miệng giễu cợt nói: “Anh là người cực kỳ cố chấp, không phải em nhất định không lấy!” Trong lòng hối hận không dùng súng thật đạn thật để bắt cô đi từ trước, đỡ phải tùy chỗ tùy thời uy hiếp.
Mục Khả bị ném đến trên giường liền vung tay đôi tay trắng như phấn lên đánh ánh, trong miệng không ngừng mắng: “Đồ xấu xa! Đồ đểu! Bại hoại!” Bởi vì biên độ động tác quá mạnh, dẫn đến cái ly và cái đèn để bàn trên đầu giường bị rơi xuống đất phát ra âm thanh thủy tinh vỡ tan tành.
Ninh An Lỗi nghe thấy bên sát vách truyền tới tiếng ồn ào, quan tâm chạy tới đập cửa, cất giọng nói: “Hạ Hoằng Huân, làm gì đó?"
Sợ Mục Khả tổn thương chính mình, Hạ Hoằng Huân ôm Mục Khả vào trong ngực, không biết từ chỗ nào rút ra một cái đai võ trang, vừa nhanh nhẹn lưu loát trói lấy đôi tay đang múa may của cô, vừa nói với Ninh An Lỗi bên ngoài: “Xây dựng xã hội hài hòa!”
Sợ lực tay mình quá lớn làm đau cô, Hạ Hoằng Huân không dám trói chặt, Mục Khả dùng sức tránh ra, cô thở hổn hển chỉ trích nói: "Hạ Hoằng Huân, anh bắt nạt em."
Giữ lấy móng vuốt của cô, Hạ Hoằng Huân lặp lại động tác trói buộc, trầm mặt hỏi: “Còn nói không cần anh nữa không, hả?”
Bị anh dày vò đến mệt lả, Mục Khả không ngờ anh lại dám áp dựng phương pháp ngây thơ này để chế ngự cô, cô cười hì hì một tiếng vui vẻ, sẵng giọng: “Đáng ghét, sao lại trói em? Để cho người khác biết được đường đường là Phó Đoàn Trưởng dám sử dụng võ lực đối với một cô gái yếu đuối, xem anh còn mặt mũi nào!”
Nếu không phải ‘thú tính’ của cô phát tác, người nào dám dùng "Lưỡi lê thấy máu"(3) khiến "Hai bên tổn hại"? Thấy Mục Khả có hơi dịu đi, anh nhanh chóng dừng lại. Ném đai võ trang xuống đất, anh vô lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, trong miệng cô nỉ non: “Tiểu quỉ, em đúng là tới lấy mạng anh mà!”
(1) Công ty trang sức Chu Đại Phúc là một cửa hàng đồ trang sức bán lẻ thuộc sở hữu của doanh nghiệp Chu Đại Phúc. Thương hiệu nổi tiếng trong cộng đồng người Hoa. Cửa hàng có cửa hàng bán lẻ ở một số nước, trong đó có hơn 150 cửa hàng bán lẻ ở Trung Quốc đại lục. Đến Tháng Chín năm 2010, đã có 1.000 chuỗi cửa hàng ở Trung Quốc đại lục (bao gồm cả bên ủy quyền và các cửa hàng riêng) và Chow Tai Fook thiết lập mục tiêu mở 2.000 chuỗi cửa hàng ở Trung Quốc đại lục vào năm 2020.
(2) Ken Takakura là 1 diễn viên nổi tiếng ở Nhật Bản những năm 70s. Ken nổi tiếng trên thế giới với film Too late the hero của Hollywood. Kể từ đó tên tuổi của Ken luôn luôn được nhắc đến.
Các film mang đến tên tuổi cho ông :Black rain, Riding alone for thousands of miles, Antarctica, the yakuza( bộ film ăn khách nhất), 47 robin....
(3) Lưỡi lê thấy máu
Hiện nay, đa số quân đội quốc gia trên thế giới trang bị súng trường vẫn giữ lại lưỡi lê, bởi vậy cụm từ "Lưỡi lê thấy máu" này từ vẫn chưa hoàn toàn mất đi tính hiện thực. Khi bộ đội đặc chủng tác chiến, kỹ thuật ám sát này vẫn thực dụng và hữu hiệu.
Trong lục quân, ám sát từng bị liệt vào một trong "Tam đại kỹ thuật" bộ binh; hai kỹ thuật còn lại theo thứ tự là bắn và ném lựu đạn. Có thể nói: bắn không chuẩn, ném lựu đạn cần khoảng cách; trình độ ám sát kém thì vào thời khắc mấu chốt khó bảo vệ bản thân.
Lưỡi lê thấy máu khoảng cách là khoảng 1. 5 mét.
Trong khoảng cách này, máu của người bị đâm trúng có thể dọc theo rãnh lưỡi lê phun lên trên người người cầm súng.






Kí ước với hạnh phúc
Vì Mục Khả phản ứng quá kịch liệt, Hạ Hoằng Huân không dám nhắc lại việc mời Mục Khải Minh tham dự hôn lễ nữa, sợ lại phản tác dụng mất. Anh nghĩ, đợi cô lớn hơn một chút nữa, khi làm mẹ sẽ hiểu.
Đêm đó cãi nhau, đến cuối cùng Hạ Hoằng Huân vỗ nhẹ lưng Mục Khả, nửa bất đắc dĩ nửa thỏa hiệp nói: "Trước tiên cứ vậy đã, không nói nữa."
Thật ra thì trong lòng Mục Khả cũng không phản đối mãnh liệt như cảm xúc thể hiện ra bên ngoài, nhưng vì bị Hạ Hoằng Huân nói trúng tim đen nên cô khó tiếp nhận ngay lập tức được. Sau khi cô ngượng ngùng nói mâu thuẫn này ra miệng thì đã có thể bình tĩnh nằm luôn trong ngực Hạ Hoằng Huân, nắm lấy một góc áo của anh thật chặt ngủ thiếp đi.
Hạ Hoằng Huân nộp báo cáo kết hôn, mấy ngày sau Mục Khả nhận được “Văn kiện chứng nhận kết hôn” đơn vị gửi tới. Nhìn những thứ cần cô ký tên, Mục Khả ai oán gọi đ