XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hào Môn Đoạt Tình

Hào Môn Đoạt Tình

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015

Lượt xem: 1341315

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1315 lượt.

i chơi ngược lại không vui như vậy?
Ngày mười một tháng mười một, cô gái ngốc, ngày ngày đều nhớ mẹ.
Ngày mười tháng hai, dáng vẻ uống say thật là làm cho người ta mê muội.
Ngày hai mươi lăm tháng ba, gần đây hình như có thêm chút thịt, ôm vào cảm giác cũng không tệ.
Ngày tám tháng bảy, lại lên học rồi, xem ra rất ngoan.
. . . . . .
Tầm mắt dần dần mơ hồ, Tình Tình cảm thấy thở không nổi, nhìn chằm chằm những bức ảnh mà anh len lén chụp trộm, những ngày kia cẩn thận xem lại, đều là những ngày mà bọn họ mới vừa kết hôn mà cô lại chưa bao giờ biết, người luôn luôn thích khi dễ người khác như anh lại có thể tỉ mỉ như vậy. . . . . . Cô luôn cho rằng, yêu của anh chỉ là trên đầu lưỡi một chút mà thôi .
Khi đó phải cô độc đến cỡ nào mới viết ra những câu như thế này .
Tiếp tục ấn xuống, những bức ảnh phía dưới cùng nhật ký làm cho Tình Tình kinh ngạc ngây ngẩn cả người.
Ngày mười tám tháng mười, làm thế nào mang thai ngược lại lại gầy đi như vậy?
Trong hình là cô mặc quần áo bà bầu mặt tái nhợt nằm trên ghế dựa trong phòng khách ngủ thiếp đi.
Tại sao anh lại có tấm hình này? Làm sao có thể?
Vừa nghĩ tới khả năng nào đó, tay của cô càng bấm nhanh xuống. . . . . .
Ngày mười lăm tháng mười một, bụng nhỏ đã nhô ra rồi, còn trẻ như vậy mà đã làm mẹ, có rất vất vả hay không?
Ngày mười một tháng mười hai, thật muốn đi tới ôm cô ấy.
Ngày sáu tháng một, mình đã có con trai, ánh mắt thật giống với cô ấy.
Ngày hai mươi tám tháng mười hai, hôm nay là ngày người bạn nhỏ sinh nhật một tuổi.
Tên khốn kiếp này, thì ra là anh đã sớm biết! Đã sớm biết! Nhất cử nhất động của cô cho tới bây giờ cũng không thoát khỏi tầm mắt của anh.
Nước mắt trong nháy mắt nhỏ từng giọt trên màn hình.
Mà người đàn ông phía sau không biết đã thức từ lúc nào, mắt không nháy một cái nhìn vào cô.
Cô ấy đã biết! Thấy được cái này, cô có giận anh hay không? Một cỗ lo sợ từ trước tới nay chưa từng có trong nháy mắt bao phủ lấy anh!
"Mộ Dung Trần. . . . . ." Trong lòng đau xót, Tình Tình quay mặt qua chỗ khác, hít mũi một cái, liều mình đè xuống nước mắt đang mãnh liệt rơi ra: "Có một câu, em muốn nói với anh."
Mộ Dung Trần ngừng thở, nghe như có sấm nổ bên tai, một giây kế tiếp lại chán nản cười một tiếng: "Nói đi."
"Anh là tên khốn kiếp!"
"Anh biết!Tình Tình, thật xin lỗi."
"Nhưng mà, nhưng em vẫn muốn ở bên tên khốn kiếp này. Làm sao anh có thể lừa em lâu như thế? Làm sao có thể?"
"Tình Tình, anh yêu em, rất yêu rất yêu!" Anh rung động nói lên tình cảm của mình. Cô còn chưa kịp nói chuyện, liền rơi vào trong ngực của anh, thân thể mềm mại mảnh khảnh bị anh ôm lấy, rồi đột nhiên hôn lên môi của cô, tùy ý điên cuồng mà hôn cô, môi lưỡi nóng bỏng cắn nuốt dây dưa, chiếm đoạt hương vị thơm mát trong cái miệng nhỏ nhắn.
Anh biết, cô đã tha thứ cho mình.
"Bảo cha mang con trai về đây được không?" Đôi tay nâng gương mặt của cô lên, thở hổn hển áp lên đôi môi của cô.
"Ừhm!" Đem tất cả tập trung đặt lên người của anh, hai đôi mắt thâm tình nhìn nhau, ở đó trong con ngươi sâu như biển rộng cô nhìn thấy bên trong chỉ có một mình cô mà thôi. Nhưng mà, trên ngón tay thon dài trắng nõn đang nâng mặt của cô lên vẫn đeo chiếc nhẫn kia dưới ánh mặt trời càng làm mắt cô đau nhói.
Bàn tay nhỏ bé kéo xuống bàn tay đàn ông đang đeo chiếc nhẫn kia, liền cắn cắn môi, quan sát chiếc nhẫn đại biểu cho sự vĩnh hằng trên tay anh, rốt cuộc vẫn quyết định hỏi ra lời: "Lúc anh ôm người khác cũng đeo nó sao?"
Đây chính là chiếc dằm vĩnh viễn đâm ở trong lòng, nếu không rút ra thì cho dù hiện tại bọn họ không có ly hôn, cho dù có yêu nhau đi chăng nữa thì trong lòng của cô sẽ vĩnh viễn không thể nào tin tưởng anh được hoàn toàn.
Chuyện trước lúc kết hôn, cô biết mình không có cách nào thay đổi được, nhưng cô rất để ý đến sự phản bội trong khi hai người vẫn còn khoác trên mình hai từ hôn nhân thần thánh này. . . . . .
Cô biết, trước kia cô đối với anh thật rất quá đáng, nhưng vẫn để ý đến sự phản bội kia của anh. . . . . .
Bản thân như vậy để cho người ta rất phiền lòng ?
Mộ Dung Trần không nghĩ tới Tình Tình lại hỏi ra lời như vậy, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn có chút tái nhợt, thật lâu sau, anh đem tay cô kéo đến bên môi, nhẹ nhàng hôn xuống một cái, sau khi Tiết Tình cho là anh chuẩn bị muốn thừa nhận thì anh lại lấy di động qua, rất nhanh bấm một số điện thoại.
Không tới năm giây đối phương đã nghe máy, sau đó trong phòng bệnh an tĩnh mà quỷ dị truyền đến tiếng quát tức giận: "Mộ Dung Kỳ, tôi hạn cho cậu trong vòng mười phút phải lập tức có mặt ở phòng bệnh của tôi."
Cái này cùng Mộ Dung Kỳ có quan hệ gì sao? Thấy người đàn ông trên giường chợt tức giận quát mắng làm cho Tình Tình sợ hết hồn, chỉ có thể sững sờ nhìn anh.
Cái tên Mộ Dung Kỳ này ở trong trí nhớ của cô, thật không tính là có bao nhiêu tốt đẹp. Cô biết cậu ta vẫn luôn không thích mình, lúc nào cũng mong cô ly hôn với anh Tư của cậu ta.
Chẳng lẽ đây cũng là thủ đoạn khác của cậu ta sao?
Sau