XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Hãy Để Anh Ở Bên Em

Tác giả: Vân Nghê

Ngày cập nhật: 04:09 22/12/2015

Lượt xem: 1341161

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1161 lượt.

đã gấp được.
Cô bật cười:
- Anh nói cho em một tin vui nhé, quả tim thích hợp cho phẫu thuật ngày mai sẽ được chuyến đến. Anh có một yêu cầu, ngày mai em hãy đến sân bay đón!
Cô gật đầu:
- Vâng ạ!
Nói xong Giang Nguyên tỏ vẻ rất nhẹ nhõm, anh chỉ vào bộ quần áo ở đầu giường:
- Mau đưa quần áo mới cho anh mặc đi!
Cô đúng là chẳng thể giấu anh chuyện gì!
Quẩn á lần lượt được mặc lên người anh, chỉnh tề gọn gàng... Trông anh thật đẹp trai!
- Có đẹp không? - Anh hỏi.
- Đẹp lắm! - Thật sự rất đẹp, Vân Vy cố gắng nở nụ cười
Anh dang rộng vòng tay:
- Ôm anh đi!
Vân Vy vòng tay ôm anh, nước mắt cô chảy ướt áo anh.
Giang Nguyên siết chặt vòng tay:
- Vân Vy, em vẫn chưa nói cho anh biết đáp án!
Cô không biết anh đang nói đến đáp án gì?
- Anh rất muốn được làm con thuyền của em, nhưng hiện giờ anh không thể mang em đi phiêu bạt khắp chốn, anh chỉ có thể đưa em đến bến bờ của hạnh phúc thôi! Anh còn chưa hỏi em là em có muốn ngồi lên con thuyền của anh không?
Vẫn còn một tiếng đồng hổ nữa máy bay sẽ hạ cánh.
Vân Vy chợt nhận được điện thoại của Khang Kiện:
- Vân Vy, chắc là không kịp rồi!
Cô không còn đủ thời gian để đi tìm hiểu ý nghĩa câu nói của Khang Kiện. Toàn thân cô cứng đờ trên ghế băng, không sao cử động được.
Mãi cho đến khi có người chạy đến trước mặt nói với cô:
Cô ơi, mua báo đi, được tặng một tấm thiệp đấy! - Có người chìa tấm thiệp ra trước mặt cô.
Vốn dĩ Vân Vy chẳng còn tâm trí nào mà xem, nhưng người bán bàng quá nhiệt tình, mặc dù thấy Vân Vy không nói người đó vẫn tỉ mỉ giới thiệu.
- Tấm thiệp này không giống như những tấm thiệp bình thường đâu nhé. Đây là thiệp Mandi, cô chỉ cần viết vào vài lời tương lai có thể gửi cho người mà cô yêu thương nhất đấy! Hãy để cho anh ấy biết mấy năm trước cô đã yêu thương anh ấy như thế nào!
Có lẽ chính câu nói này đã chạm vào nỗi lòng của cô.
Tấm thiệp ấy đã đặt trước mặt cô rất lâu, nước mắt cô đã rơi trên tấm thiệp. Cô vội vàng lấy tay lau đi rồi nghẹn ngào:
- Chậm nhất là bao lâu mới gửi đi?
- Cô cần bao nhiêu thời gian?
Vân Vy ngẫm nghĩ rồi nói:
- Ba mươi năm.
Cô bán hàng ái ngại nói:
- Chúng tôi không có kì hạn lâu như vậy chỉ có điều sau khi nhận lại rồi cô có thể giữ lại để sau này gửi tiếp.
Vậy cũng được.
- Ở đây phải điền tên của người yêu.
Người nhận, cô viết hai chữ rõ ràng: "Giang Nguyên".
Giang Nguyên, anh vẫn không tin rằng người em yêu thương nhất chính là anh, em còn chưa kịp nói cho anh biết điều đó.
Thực ra hai nguyện vọng của anh vẫn còn có một đáp án thứ ba.
Đó chính là thời gian không thể thay đổi tình cảm nhưng có thể mài mòn sinh mệnh. Ba mươi năm đủ để em có thế mài mòn cuộc đời của mình, đến lúc ấy em sẽ mang tấm , thiệp này ra, đến bên cạnh anh. Kể từ đó, chúng ta sẽ không bao giờ xa rời.
Anh thận trọng như vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng tin rằng em yêu anh, vậy thì giờ em viết cho anh, đợi đến lúc gặp anh, sẽ lấy tấm thiệp này ra làm bằng chứng, khiến cho anh không thể nghi ngờ được nữa.
Em yêu anh, yêu cho đến tận cuối cuộc đời!






Hồi kết
Cuối cùng Tô Tần cũng hạ quyết tâm sẽ dọn dẹp căn phòng.
Trợ lí của anh đã thuê người giúp việc đến lau dọn. Lúc mở cánh cửa phòng ra, người đó giật nảy mình hỏi:
- Căn phòng này của anh đã bao lâu rồi không được dọn dẹp?
Đã bao lâu rồi? Kể từ sau khi Giang Nhan qua đời, đồ đạc ở đây chưa từng có người động đến.
Giang Nhan không ngờ rằng có một ngày mình lại đem lòng yêu
Tô Tần mỉm cười, anh cũng chẳng bao giờ nghĩ rằng sẽ có một lúc nào đó anh cũng lại rung động trước cô.
Trong lòng Tô Tần chợt cảm thấy xót xa. Vân Vy chắc cũng sê không bao giờ tin rằng anh sẽ thích cô, mặc cho anh dùng đủ mọi cách để chứng minh nhưng cô chỉ coi đó như một trò đùa lúc nông nổi của anh mà thôi.
Anh sẽ không nói cho cô biết, ngày hôm ấy, anh xuất hiện trong phòng bệnh của Giang Nguyên là để đưa ra điều kiện với một gã đàn ông chỉ còn đang thở yêu ớt.
- Nếu như anh đồng ý rời xa Vân Vy, tôi sẽ nghĩ mọi cách để giúp anh tìm một quả tim thích hợp. Anh nên biết cả Trung Quốc này chẳng ai có khả năng này bằng tôi đâu!
Người đó đã thẳng thừng từ chối.
Anh vẫn không nản lòng:
- Anh phải biết hiện giờ tôi thuận lợi hơn anh nhiều, bởi vì anh sắp chết rồi, còn cái tôi có chính là thời gian!
- Một kẻ đường đường là người thừa kế tập đoàn Tô Thị hùng mạnh như anh lại đi dùng thủ đoạn bỉ ổi này.
Cuối cùng anh vẫn là người đầu hàng trước Giang Nguyên.
Lúc quả tim thích hợp với Giang Nguyên chưa về đến nơi thì anh đã tìm thấy cho Giang Nguyên một quả tim thích hợp hơn.
Phẫu thuật đã thành công
Hiện giờ bọn họ chuẩn bị nắm tay nhau bước vào lễ đường.
- Tổng giám đốc Tô, hội nghị đã chuẩn bị xong, thời gian là sáng mai!
- Thay thời gian đi! - Tô Tần đột nhiên nói.
- Nhưng mà...
Ngày 10 tháng 10 năm 2010, nếu như ngày này là ngày thành hôn của anh.
Anh đã từng nghĩ thầm, mặc dù