Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Hoa Đào Rực Rỡ

Hoa Đào Rực Rỡ

Tác giả: Nhan Nguyệt Khê

Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015

Lượt xem: 1341161

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1161 lượt.

cầm túi xách bỏ chạy.
Vân Cẩn biết đây nhất định là trò ranh mãnh của em trai mình, em trai nghe nói cô cùng Đinh Kiêu xem mắt đã rất vui mừng còn giúp cô bày mưu tính kế, bắt cô nhất định phải câu được chàng rể vàng này.
Tế Tế rất xinh đẹp, nếu như Đinh Kiêu không thích chị mình thì còn Tế Tế, Vân Cẩn biết ngay được ý đồ của em trai mình, trong lòng thầm mắng nó mấy trăm lần.
“Thật xin lỗi, để cho anh chờ lâu, em họ tôi không hiểu chuyện, có gì thất lễ mong anh đừng trách.” Vân Cẩn nói lời xin lỗi với Đinh Kiêu, lại thấy Đinh Kiêu không có biểu hiện gì, chỉ cúi đầu nhìn thực đơn, thái độ này là như thế nào, anh ta dường như khinh thuwonfh ngay cả mí mắt cũng không thèm liếc một cái.
Đức hạnh gì chứ? Giống hệt khi còn bé, nhiều năm như vậy mà một chút cũng không thay đổi, Vân Cẩn đoán được ý định của em trai mình nhưng cũng nhìn thấu bộ mặt của Đinh Kiêu.
Không chỉ như thế, cô khinh thường nhìn kiểu tóc kì quặc của anh ta, áo sơ mi màu hồng phấn, không biết xu hướng giới tính của anh ta có giống mình không nữa, xem ra lần này xem mặt quả thật không nên có hy vọng gì nhiều.
“Cô muốn ăn gì? Gọi cho cô một con gà tây trên bàn tiệc có đủ không?” Đinh Kiêu ngẩng mặt ngon tay xếp hình Lan Hoa Chỉ đem thực đơn gà tây trên bàn tiệc chỉ cho Vân Cẩn.
Đó là phần ăn cho bốn người đấy, trong nháy mắt Vân Cẩn liền hiểu ý anh ta, nhiều năm như vậy anh ta vẫn nhớ sự việc ăn bánh ngọt khi còn bé của cô, bây giờ đúng lúc có cơ hội để chế giễu cô.
Nhưng Vân Cẩn đã không còn là cô nhóc Vân Cẩn của năm xưa nữa, câu đầu tiên cô nói lại làm Đinh Kiêu tức chết đi được: “Anh có thể hay không đừng vểnh cao ngón tay út như vậy? Giống y như cựa gà vậy, ảnh hưởng không tốt tới mắt tôi, Hoa Lan Chỉ không phải vểnh lên như vậy, anh phải làm như thế này này.” Vừa nói cô vừa bắt trước Hoa Lan Chỉ của một hoa đán trong hí kịch.(Hoa đán: diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc phõng đãng đanh đá)
Đinh Kiêu ba một cái ném thực đơn lên bàn gọi phục vụ tới để chọn thức ăn, trong khi Đinh Kiêu cực kì tức giận thì Vân Cẩn chậm rãi ngắm khung cảnh ngoài của sổ.
So với Tế Tế thùy mị, Vân Cẩn quả thật còn kém xa, dáng người cô cũng không được cho là cao gầy, không đến một met bảy, quần áo mặc nhìn còn mới, nhưng kiểu tóc thì quê mùa, Đinh Kiêu bắt bẻ đánh giá Vân Cẩn, nhưng anh cũng không thể không thừa nhận cô bây giờ đã xinh hơn nhiều so với khi còn nhỏ.
Khi còn nhỏ, do hay chạy chơi ngoài trời nhiều, không chú ý tránh nắng, cho nên cô mới đen thế kia, hiện tại dù không trắng nõn nà nhưng cũng là màu da bình thường, dáng người, thì không phải là loại mình dây đang thịnh hành bây giờ mà dáng cô đẫy đà vừa đủ, nhìn ngoại hình mà nói đúng là loại mà Đinh Kiêu thích.
Cô thắt đáy lưng ong, khung xương tuy nhỏ nhưng chỗ nào cần có thịt thì cô cũng có, vừa nhìn là thấy ngay ngực lớn eo thon. Đối với con gái Đinh Kiêu có thể gọi là khá hiểu biết, thời kì trưởng thành mười lăm mười sáu tuổi anh đã tiếp xúc qua rất nhiều con gái, người mập có người gầy cũng có, mỗi người một vẻ, nên chỉ càn nhìn qua anh có thể biết được.
Nhìn anh lịch sự thế kia, Vân Cẩn thật không thể nào ngờ được anh đang nghiên cứu dáng người cô, cũng không thể biết được những người đàn ông ăn chơi thực sự sẽ không cần nhìn chằm chằm một người phụ nữ mà chỉ cần thỉnh thoảng liếc qua cũng có thể đánh giá được người phụ nữ đó.
“Ông nội tôi rất khen cô, nói cô tính tình rất tốt, không biết cô có thật sự tốt như vậy không .” Đinh Kiêu quyết định trước rót cho Vân Cẩn một chén canh. Vân Cẩn chỉ cười cười: “Không dám nhận, cụ Đinh quá khen rồi.”
“Cô xem cô tốt như thế so với tôi thật sựu chênh lệch quá lớn, cho nên hôm nay đi xem mặt tôi cũng không dám hy vọng qua nhiều, cô sao có thể để ý tôi được chứ.” Đinh Kiêu cười cười cố ý gắp cho Vân Cẩn một con hào.
Vân Cẩn cúi đầu ăn con hào, trong lòng không biết có mùi vị gì, luôn cho rằng xem mắt là một chuyện đả kích người, cô cũng không tưởng tượng tốt như thê, cũng không phải loại người làm cho người khác vừa gặp đã yêu, nói trắng ra cô là một người bình thường, không có gì xuất chúng.
Nhưng xấu xí cũng có tôn nghiêm của xấu xí, mập thì cũng có nhân cách của mập, đừng thấy một nữ sinh bên ngoài nhìn bình thường nhưng bên trong họ đều là quái thú cả đấy, đừng có ép họ cắn người nếu không người đó sẽ chết rất thảm.
Bóp chết hi vọng trong lòng, Vân Cẩn mới nói: “Anh yên tâm đi, tôi biết được khi về nhà sẽ cần nói như thế nào.”
Lúc này Đinh Kiêu mới hài lòng ngửa người về phía sau, dựa vào thành ghế nói: “Thật ra tôi cũng không phải có ý đó, tôi chỉ cảm thấy hôn nhân là chuyện lớn không phải trò đùa, hai người nếu không hợp mà vẫn miễn cưỡng ở bên nhau, sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp……..”
Tôi biết anh hai mươi năm rồi, lại còn không biết trong bụng anh đang ngĩ gì? Vân Cẩn không nhịn được buồn bực, ngẩng đầu nhìn Đinh Kiêu một cái, miễn cưỡng nặn ra nụ cười: “Anh mời tôi ăn bữa cơm này đối với tôi đúng là rất tốt, trước giờ tôi đối với đồ ăn ngon không bao giờ cự tuyệt.”
Đinh